Trùng Sinh 2000: Từ Theo Đuổi Cô Bạn Thanh Mai Ngây Ngô Bắt Đầu - Chương 4: Ưu thế của người xuyên việt

Cập nhật lúc: 2025-09-20 14:31:55
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ở ngã tư đường, Trần Phàm chia tay Quách Soái một đạp xe về nhà.

Nhà của Trần Phàm ở một trấn nhỏ gần đó.

Khá xa trường, là một căn nhà cấp bốn tự xây trong thôn.

 

Đẩy cánh cổng màu đen bong tróc sơn, đập mắt đầu tiên là cái sân nhỏ quen thuộc.

Sân lớn, nhưng quét dọn sạch sẽ.

Ba Trần Phàm đều là siêng năng, trong sân còn một mảnh vườn nhỏ trồng đầy cà tím, cà chua, đậu đũa và các loại rau khác.

 

Dựng xe đạp xong, Trần Phàm bước nhà.

"Ba , con về ."

"Tiểu Phàm về đấy , mau rửa tay chuẩn ăn cơm con."

Trong bếp vọng tiếng của Trần Phàm, Lý Cẩm Thu.

 

Nhìn gương mặt quen thuộc , mắt Trần Phàm đỏ hoe, suýt chút nữa bật .

Ba Trần Phàm đều là công nhân viên chức bình thường, ba là Trần Kiến Nghiệp ở xưởng gốm sứ, là Lý Cẩm Thu ở nhà máy điện.

 

Có lẽ vì công việc, ở kiếp ba của Trần Phàm qua đời vì một cơn bệnh nặng ở tuổi ngoài năm mươi.

Còn thì tương tư thành bệnh, cũng qua đời ba năm khi ba mất.

Hai gần như hưởng chút phúc nào từ con trai.

 

Trần Phàm kìm cảm xúc, chạy tới ôm chầm lấy từ phía .

"Mẹ, con nhớ ."

"Thằng bé , dở chứng gì đấy."

 

Lý Cẩm Thu vỗ nhẹ tay Trần Phàm.

"Buông , buông , đang nấu cơm, coi chừng dầu nóng b.ắ.n con."

"Mau rửa tay , món sắp xong ."

"Vâng ạ!"

 

Trần Phàm đầu, vụng trộm lau nước mắt, ngoài rửa mặt thật mạnh bằng nước lạnh, nhân tiện rửa trôi nước mắt.

"Mẹ, ba ạ?"

"Tối nay trong xưởng tăng ca, chắc sắp về ."

 

Giọng vọng từ bếp, Trần Phàm thì đầy vẻ hoài niệm ngắm nghía căn nhà .

Thực căn nhà cũ lớn, diện tích thực tế chỉ bảy mươi mét vuông.

Hai phòng ngủ, một phòng khách, ba một phòng, Trần Phàm ngủ một phòng.

 

Giữa phòng khách kê một cái tủ chén gỗ sơn đỏ kiểu cũ.

 

Trên tủ bày một chiếc tivi màu đời cũ hai mươi mốt inch, khá nặng nề.

Gần như là món đồ đáng giá duy nhất trong nhà.

Không sofa, chỉ vài chiếc ghế gỗ bong sơn.

 

Chính giữa phòng khách đặt một chiếc bàn gỗ vuông thấp.

Trên mặt bàn trải một miếng gạch men lớn nứt, là do ba Trần Phàm mang từ xưởng về, dùng bàn ăn cơm.

Trần Phàm bước phòng ngủ của , căn phòng nhỏ đến mười mét vuông, thứ thật quen thuộc, thật đáng nhớ.

 

Trong phòng ngủ kê một chiếc giường đơn, tủ quần áo, phía bên cạnh cửa sổ là một chiếc bàn học.

Trên bàn học một tấm kính trong suốt, bên trong nhét đầy ảnh, ngoài vài tấm ảnh gia đình, còn đều là ảnh của Trần Phàm từ nhỏ đến lớn.

 

Trong góc còn đặt chiếc quạt cây duy nhất của gia đình.

Ngoài , còn gì khác.

Chỉ là một căn phòng nhỏ đơn sơ như , Trần Phàm ngủ ở đây hơn mười năm.

Buổi tối, ba Trần Phàm tan về, cả nhà quây quần bên ăn cơm.

 

Nghe ba chuyện phiếm về con nhà ai đó thành đạt, Trần Phàm nhịn lên tiếng.

"Ba, , năm nay con định thi một trường trọng điểm, để hai vui lòng."

Trần Kiến Nghiệp liếc con trai, chậm rãi .

"Còn thi trường trọng điểm? Con mà thi đỗ trường tầm trung, ba đốt hương bái Phật ."

 

Lý Cẩm Thu an ủi: "Tiểu Phàm, con đừng tạo áp lực cho , ba yêu cầu con quá cao, cứ cố gắng hết sức trong kỳ thi là ."

"Dù thi đỗ , ba cũng trách con."

Trần Phàm tỏ vẻ thất vọng.

Xem ba chẳng tin tưởng gì cả.

 

"Ba, nhà còn bao nhiêu tiền ạ?"

"Con hỏi gì?"

"Hỏi vu vơ thôi mà."

Trần Kiến Nghiệp nhấp một ngụm rượu, "Chuyện hỏi con . Ba rõ."

Lý Cẩm Thu ngẫm nghĩ : "Hình như còn hơn hai vạn, hai vạn bảy tệ thì ."

"Hai năm nay công việc ở xưởng của ba đều , xưởng của ba còn nợ hai tháng lương đấy."

Trần Phàm dứt khoát đề nghị: "Ba, là bán căn nhà cũ của , cộng thêm hai vạn bảy tệ mua một căn hộ ở khu trung tâm thành phố ba."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-2000-tu-theo-duoi-co-ban-thanh-mai-ngay-ngo-bat-dau/chuong-4-uu-the-cua-nguoi-xuyen-viet.html.]

Trần Phàm nhớ rõ năm 2000, giá nhà ở Lạc Thành chỉ hơn chín trăm tệ một mét vuông.

Mua một căn nhà một trăm mét vuông cũng đến mười vạn tệ.

Chỉ cần trả hơn hai vạn, ở vài năm bán , kiếm lời gấp mười mấy thành vấn đề.

 

Còn khoản đầu tư nào hời hơn thế ?

Trần Phàm đang vui vẻ tính toán trong đầu.

Kết quả, ba liếc , vẻ mặt lo lắng.

"Thằng bé ... học nhiều đến ngốc luôn ?"

"Còn mua nhà? Con giá nhà bây giờ bao nhiêu ?"

"Đắt đến vô lý!"

 

"Phó xưởng trưởng nhà máy mua căn nhà, tốn mười mấy vạn tệ, ở hai năm bán ."

Trần Phàm lập tức thấy hứng thú.

"Sao bán ạ?"

"Sao á?"

 

Trần Kiến Nghiệp đặt chén rượu xuống, liếc con trai.

"Thì là do giá nhà quá đắt."

"Người nhân lúc giá nhà đang cao thì bán , thuê nhà ở, đợi giá nhà giảm xuống thì mua với giá thấp, thể tiết kiệm mấy vạn tệ."

"Đấy mới là thông minh thật sự, thì phó xưởng trưởng."

Trần Phàm: "..."

 

"Tiền của ba là để dành cho con khi nghiệp tìm việc , cưới vợ sinh con."

"Đang yên đang lành mua nhà gì, chỉ đứa ngốc mới mua nhà lúc ."

...

Buổi tối giường, Trần Phàm trằn trọc mãi ngủ .

Xem chuyện bảo ba mua nhà tạm thời nghĩ đến nữa.

Mình trọng sinh, nhất định gây dựng sự nghiệp kiếm tiền.

 

Kiếp Trần Phàm luôn cảm thấy với Tô Nhược Sơ.

Cho nên đời nhất định bù đắp cho cô thật .

Anh xây dựng một đế chế thương mại mới, để Tô Nhược Sơ cùng chứng kiến và tận hưởng tất cả.

 

Nếu con đường thuyết phục ba , chỉ thể dựa chính thôi.

Trần Phàm giường suy nghĩ xem nên khởi nghiệp thế nào để kiếm khoản tiền đầu tiên.

Thật lòng mà , với tư cách là một trọng sinh, ưu thế duy nhất của là khả năng tiên tri về tương lai.

 

Thực như là quá đủ .

Là một xuyên rõ xu hướng phát triển của hơn hai mươi năm tới.

Trần Phàm rõ từng chính sách, quy hoạch phát triển của quốc gia, sự thăng tiến của lãnh đạo, làn sóng khởi nghiệp...

Thật thì, với tư cách là một trọng sinh, kiếm tiền nhanh chóng, cũng chỉ mấy thứ đó.

Mua nhà, mua mỏ, cổ phiếu…

 

Trần Phàm nhớ rõ năm 2000, bất kể là nhà ở Phố Tây Thâm Quyến đều chỉ hơn bốn nghìn tệ một mét vuông.

Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt

Còn việc mua cổ phần của Mao Tử, Xí Nga, Bách Độ, Đào Bảo thời điểm , tuyệt đối là thời cơ nhất.

Chỉ cần Trần Phàm sớm bố cục nhập cuộc một trong những thứ , tương lai đều đủ để kiếm một khoản lớn.

 

Đương nhiên, tương lai còn một lựa chọn hơn.

Đó chính là mua Bitcoin.

Trần Phàm nhớ rõ hình như thứ đời năm 2009.

Lúc mới còn đến một xu Mỹ một đồng, tức là chỉ cần sáu bảy tệ là thể mua hơn một nghìn Bitcoin.

Mà đến năm 2021, giá trị của Bitcoin đạt đến đỉnh cao gần bảy vạn đô la Mỹ một đồng.

Nếu như sớm bố cục, tích trữ mấy trăm vạn Bitcoin.

Tính toán thời gian bán lúc đỉnh cao nhất năm 2021.

 

Đến lúc đó, tài phú của thật sự chỉ là một chuỗi những con đếm xuể.

mà những thứ , bất luận là mua nhà mua mỏ, hoặc là cổ phiếu, đều cần một khoản vốn ban đầu lớn.

Hiện tại cộng chỉ hơn chục đồng tiền tiêu vặt.

 

"Haizz, sờ . Đau khổ thật."

"Xem vẫn nghĩ cách kiếm khoản vốn khởi nghiệp đầu tiên thôi."

Trần Phàm lắc đầu thở dài, tạm thời nghĩ đến chuyện nữa.

Chuyện kiếm tiền cứ để , hiện tại còn việc quan trọng hơn.

Đó là kỳ thi đại học sắp tới, nhất định thi đỗ cùng trường với Tô Nhược Sơ.

Trong trí nhớ, đề thi năm nay đặc biệt khó.

Đặc biệt là Toán, Lý, Hóa, độ khó như địa ngục, khiến ít học sinh rời phòng thi than trời trách đất.

 

Hơn nữa điểm chuẩn năm nay cũng cao.

Điểm sàn là 535, điểm chuẩn của Đại học Vân Hải hình như là 553.

Mà kiếp Tô Nhược Sơ thi đỗ Đại học Vân Hải.

Trong bóng tối, Trần Phàm giường, ánh mắt sáng rực.

 

"553... Nhất định đạt !"

 

 

Loading...