Trùng Sinh 2000: Từ Theo Đuổi Cô Bạn Thanh Mai Ngây Ngô Bắt Đầu - Chương 22: Ngày thi đầu tiên, nắm chắc!

Cập nhật lúc: 2025-09-20 14:34:04
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong lớp học nháy mắt vang lên một trận ồn ào.

Đám thí sinh xôn xao bàn tán, kinh ngạc Trần Phàm đang ở cửa.

Không chỉ vì kịp giờ lớp, mà còn vì bộ dạng của Trần Phàm lúc .

Đầu quấn băng gạc, một tay cũng quấn băng dày cộm.

Quần áo thì dính đầy vết máu.

Trông vẻ đáng sợ.

"Im lặng!"

"Tất cả im lặng!"

Giám thị dùng sức gõ bàn.

 

Đợi im lặng trở , thầy mới về phía Trần Phàm.

"Em ?"

Trần Phàm đành bịa một câu.

"Báo cáo, em ngã khi đến trường ạ."

Giám thị nhíu mày.

"Với tình trạng của em... em thể thi ?"

Trần Phàm giơ tay lên cử động hai cái.

"Không vấn đề gì ạ."

Hai giám thị , cuối cùng gật đầu.

"Vào ."

"Em cảm ơn thầy."

 

Trần Phàm bước lớp, đến chỗ của xuống.

Ngẩng đầu về một vị trí nào đó.

Ở đằng , Hoàng Hổ đang trợn mắt há mồm chằm chằm .

Thật từ khi Trần Phàm đột ngột xuất hiện, Hoàng Hổ giật .

Cậu ngờ rằng Trần Phàm thể trở về phút cuối.

Thấy Trần Phàm , vẻ mặt Hoàng Hổ đổi, chút tự nhiên.

 

ánh mắt Trần Phàm vô cùng bình tĩnh.

Không giận dữ, kích động.

Chỉ lướt qua một cách hời hợt thu ánh mắt.

Cứ như thể chỉ là khí, Trần Phàm bỏ qua.

Điều khiến Hoàng Hổ khó chịu.

"Hừ, còn bộ tịch!"

"Lần coi như mày gặp may, tao xem mày thi cử thế nào."

Trần Phàm rảnh để ý đến Hoàng Hổ, quần áo giờ vẫn còn dính đầy máu.

Dứt khoát cởi áo khoác đồng phục, nhét hộc bàn.

Rồi hít sâu một , điều chỉnh trạng thái.

 

Chuông reo.

Giám thị bục bắt đầu tuyên nội quy thi.

Sau khi xong, hai giám thị cùng mở túi đựng đề thi niêm phong.

Trong phòng học im lặng như tờ, vẻ mặt mỗi học sinh mỗi khác.

tràn đầy tự tin, lộ vẻ căng thẳng.

Hai vị giám thị cầm bài thi xuống bục giảng, bắt đầu phát đề.

Vừa nhận đề, Trần Phàm liền nhanh chóng xem lướt qua một lượt.

Đầu tiên là đề bài văn cuối cùng.

Khi thấy đề bài vẫn là dạng phân tích bốn hình vẽ, bàn về góc độ nhận vấn đề và cách giải quyết khác trong cuộc sống, trái tim treo lơ lửng của Trần Phàm cuối cùng cũng hạ xuống.

Không hề đổi.

Mọi thứ đều giống hệt bài thi kiếp .

 

Chuông reo lên.

Một giám thị nhắc nhở: "Bắt đầu bài."

Đám thí sinh lập tức cầm bút, bắt đầu giải đề với tốc độ chóng mặt.

Trần Phàm hít sâu một , lau vết m.á.u tay, tránh bẩn phiếu trả lời.

Cầm bút lên, cẩn thận điền tên trường, lớp, báo danh và họ tên của phiếu.

Sau đó mới bắt đầu bài.

Tốc độ bài của Trần Phàm nhanh, ngoại trừ mấy câu hỏi hiểu đáp án chuẩn xác nên khó nắm bắt.

Còn các câu thành ngữ sai, điền thơ, dùng dấu câu và tìm câu sai, những dạng đáp án sẵn Trần Phàm gần như hề do dự.

Đặc biệt là những câu đáp án sẵn trong đầu, Trần Phàm gần như chỉ lướt qua đề bài nhanh chóng bắt đầu đáp án học thuộc lòng.

Cuối cùng là đề bài văn.

 

Trần Phàm xoa xoa bàn tay mỏi, bắt đầu bài văn chuẩn giấy thi.

Trong khi các thí sinh khác còn đang khổ sở suy nghĩ cách lập ý và triển khai bài văn, thì Trần Phàm tuôn trào ý tưởng như nước vỡ bờ.

Căn bản cần suy nghĩ, chỉ việc bài văn chuẩn sẵn là xong.

Trần Phàm là thí sinh xong đầu tiên.

Mặc dù nắm chắc thể đạt điểm cao, nhưng Trần Phàm hề lơ là.

Anh cẩn thận tỉ mỉ kiểm tra từ đầu đến cuối.

Cho đến khi tiếng chuông báo hiệu kết thúc bài thi vang lên, Trần Phàm mới đặt bút xuống, thở phào nhẹ nhõm.

Môn Ngữ văn đầu tiên, coi như xong.

 

Hoàng Hổ Trần Phàm, dậy nhanh chóng lao ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-2000-tu-theo-duoi-co-ban-thanh-mai-ngay-ngo-bat-dau/chuong-22-ngay-thi-dau-tien-nam-chac.html.]

Trần Phàm cũng chẳng buồn gây sự với tên , dậy vận động tay chân, cầm bộ quần áo bẩn thỉu khỏi trường thi.

Ngoài hành lang, Quách Soái đợi sẵn ở đó.

"Thế nào ?"

"Tạm ."

Trần Phàm , nhưng trong lòng chắc mẩm, nếu gì bất ngờ, môn Văn ít nhất cũng 130 điểm.

"Còn mày?"

 

Quách Soái đầy tự tin.

"Yên tâm, tao bài đầy đủ cả, tuyệt đối vấn đề."

Nghe , Trần Phàm lười hỏi thêm.

"Đi thôi."

"Này, vết thương của mày thế nào ? Có cần đến bệnh viện ?"

Trần Phàm cử động tay trái một chút.

"Ổn hơn tao tưởng, đau nữa . Xem tay nghề của cô bác sĩ cũng tệ."

Nghe đến đây, Quách Soái mới thở phào nhẹ nhõm.

"Trưa nay mày về nhà ăn cơm ?"

Trần Phàm lắc đầu.

 

"Về mất thời gian lắm, ăn tạm gì đó bên ngoài thôi, còn chờ chiều thi Toán nữa."

Trong lòng thầm mừng vì sáng nay với là trưa về.

Chứ bộ dạng mà về nhà chắc dọa bà phát khiếp.

"Vậy tao cũng về. Đi! Đi ăn cơm thôi."

Hai cùng xuống lầu, về phía cổng trường.

Quách Soái đột nhiên hỏi: "Mày chắc chắn là Hoàng Hổ giở trò chứ?"

"Ừ."

"Đệt, tao nhớ thằng cháu hình như ở chung một phòng thi cùng mày mà?"

 

Trần Phàm lạnh một tiếng.

"Thi xong là nó chuồn luôn, xem là sợ tao đ.ấ.m cho."

Quách Soái đầu sang.

"Mày tính ? Có cần xử nó một trận ?"

Trần Phàm lắc đầu.

"Thi xong tính. Giờ cứ thi ."

Quách Soái bẻ khớp ngón tay răng rắc.

"Được, mày."

Đang , Quách Soái bỗng khựng , dùng khuỷu tay huých Trần Phàm.

"Mày xem ai kìa?"

Trần Phàm ngẩng đầu, thấy Tô Nhược Sơ mặc một chiếc váy liền trắng đang cổng trường, ngóng cổ quanh, hình như đang tìm ai đó.

"Đi!"

 

Trần Phàm vội kéo Quách Soái trộn đám đông, lén lút chuồn về hướng khác.

"Sao trốn? Mày chào hỏi học ủy ?"

Quách Soái khó hiểu hỏi.

"Tao lo lắng!"

"Xạo ke! Cứ như thật , còn đồng ý bạn gái mày, lo cái nỗi gì."

"Bớt lảm nhảm, mau thôi, tao đói . Hôm nay mày bao đó."

 

"Má, tao bao?"

"Tao là thương..."

"Chơi ác!"

Cổng trường, Lâm Uyển Tú mở cửa xe.

"Nhược Sơ, thôi, còn gì nữa?"

"Đến ngay!"

Tô Nhược Sơ chút cam lòng liếc mắt trong trường. Vẫn thấy bóng dáng quen thuộc.

Cuối cùng chỉ đành thất vọng lên xe.

Buổi trưa ăn qua loa với Quách Soái ở một quán ăn nhỏ.

Vì ba giờ chiều mới thi, Trần Phàm và Quách Soái ăn xong trốn quán net.

Mỗi một máy, Quách Soái vẫn chơi Red Alert.

Trần Phàm thì lên mạng xem trang web tên miền của .

Website lên mạng ba bốn ngày, lượng truy cập chỉ một hai trăm.

đăng ký thì cũng hơn năm mươi .

Tỷ lệ giữ chân dùng .

Cho thấy website của Trần Phàm dựng lên và hữu dụng.

 

Trần Phàm hài lòng với liệu .

Kiếp Vạn Võng mua Dịch Vực Võng tháng 9, còn hơn hai tháng nữa.

Mình tìm cách tăng lưu lượng truy cập cho website trong hai tháng tới.

Nếu , việc thu mua căn bản thể xảy .

Vừa nghĩ những điều , tùy tay nhập "E-Domain" nhấp tìm kiếm.

Kết quả ngay giây tiếp theo, Trần Phàm ngây .

Đệt!

Dịch Vực Võng... mắt .

Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt

 

 

Loading...