Trọng sinh Thành Yêu Cơ Họa Quốc - Chương 75
Cập nhật lúc: 2025-10-04 07:12:21
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày hôm nay, đối với Tưởng gia mà , tất nhiên là một ngày an lành. Trong mấy ngày ngắn ngủi, Tưởng Siêu mất một ngón tay, Tưởng Tố Tố hủy dung mạo, Hạ Nghiên tức giận ngất xỉu, còn Tưởng lão phu nhân thì bệnh liệt giường.
Tưởng phủ lớn như , chẳng tự khi nào, dấu hiệu sụp đổ. Khúc nhạc đệm tuy nhỏ bé, đủ để lọt mắt xanh của ai, nhưng những hạt mầm mục nát cắm rễ sâu lòng đất, chỉ đợi ngày phá đất chui lên, từng bước từng bước xâm chiếm cả tòa phủ nguy nga lộng lẫy .
Tưởng Nguyễn thưởng , thôn trang đưa tới một loại bách hoa, mỗi viện đều chia một phần. Cộng thêm hồng mai mới hái trong sân, chỉ là hoa đơn giản mà thôi, song khi nhấp một vị khác biệt lạ thường.
Chuyện xảy lúc chiều, buổi tối Tưởng Đan chạy tới, Tưởng Nguyễn, giương mắt : “Đại tỷ, hôm nay ở trong viện, tỷ cũng mặt, thật sự là do nhị tỷ đập bể đầu Lý nhị thiếu gia ?”
Tưởng Nguyễn cứ Tưởng Đan, mỉm : “Ồ, tứ nắm bắt tin tức cũng nhanh thật, nhưng mà hình như tin chăng?”
“Không ! Không .” Tưởng Đan vội vàng khoát tay. “Bởi vì giờ nhị tỷ hiền lành, ngờ gan lớn tới mức dám đ.á.n.h Lý nhị thiếu gia thương.” Tưởng Đan quan sát nét mặt Tưởng Nguyễn.
“Một con thỏ nổi nóng cũng sẽ c.ắ.n .” Tưởng Nguyễn ung dung thong thả đáp. “Một , dù mỗi ngày đều dịu dàng hiền lành thì cũng sẽ một mặt tàn bạo, chỉ là chúng thấy mà thôi.”
Tưởng Đan trầm mặc một lát, đó : “Đại tỷ .” Hàn huyên thêm mấy câu, Tưởng Đan mới cáo lui. Liên Kiều tiễn Tưởng Đan tới cửa viện, lúc trở , nàng cất lời: “Tứ tiểu thư cũng thật kỳ quái, phu nhân đối xử với nàng cũng lắm, mà cứ hỏi thăm chuyện của nhị tiểu thư.” Nàng lắc đầu một cái: “Có quá bụng ?”
Tưởng Nguyễn chỉ . Ấn tượng của nàng về Tưởng Đan mơ hồ. Chỉ khi tam di nương chết, Tưởng Đan Triệu Mi nuôi dưỡng. Khi đó Tưởng Đan vẫn hèn yếu như bây giờ, mặc dù nhát gan, nhưng lấy lòng khác. Triệu Mi cũng thích nàng . Mặc dù lúc Tưởng Đan luôn cố lấy lòng Triệu Mi khiến Tưởng Nguyễn vui, nhưng vì nghĩ nàng mất tình thương của , lấy lòng khác cũng là chuyện khó tránh. Chỉ là Tưởng Tín Chi hiền lành mà cũng thể nào thích Tưởng Đan, mặc dù biểu hiện mặt, nhưng lúc nào cũng hời hợt khách khí.
Kiếp , hình như Tưởng Đan gả một nhà quan . Nàng là thứ nữ, thể nào vị trí chính thê. Chuyện đó thì nàng rõ ràng lắm, cũng trong chuyện nàng biến thành yêu nữ họa quốc, Tưởng Đan tham gia .
Đang suy nghĩ, chợt tiếng chuyện từ bên ngoài truyền tới. Lộ Châu đẩy cửa bước , bĩu môi : “Thư Hương mới trở về, mặt là dấu tay, đường cũng vững, sắc mặt thì kém.”
Tưởng Nguyễn khẽ . Hôm nay Thư Hương hỏng một chuyện như , Hạ Nghiên thể bỏ qua cho nàng . Có điều vì nàng là con cờ đặt trong Nguyễn cư, nên tạm thời mới đ.á.n.h c.h.ế.t mà thôi.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
“Tiểu thư.” Bạch Chỉ hỏi: “Nô tỳ một chuyện hiểu, lúc đầu phu nhân đưa qua bốn nha , tiểu thư chỉ đối xử đặc biệt với mỗi Thư Hương? Những còn cũng để tâm đến ư?”
“Có lẽ là vì thù cũ .” Tưởng Nguyễn khẽ đáp. “Lộ Châu, hôm nay ngoại trừ cha con Lý gia, thật sự còn ai đến nữa ?”
“Nô tỳ dò hỏi khắp nơi, quả thực ai .” Lộ Châu đáp. “Chẳng lẽ tiểu thư lầm chăng?”
Tưởng Nguyễn khẽ lắc đầu, tên gia đinh của Lý Dương tuyệt cố tình ngất xỉu. Nếu ngoài, e rằng trong phủ kẻ đang ngấm ngầm giúp nàng. Quả là đầy ẩn ý, những chuyện nàng hôm nay, khác phát giác. Kẻ đó tuy giúp nàng, nhưng chắc là bằng hữu, cũng thể là địch thủ.
Rốt cuộc kẻ đó là ai? Tưởng Nguyễn trầm tư suy nghĩ.
Trong Nghiên Hoa Uyển, Hạ Nghiên đập nát chiếc chén sứ thanh hoa cuối cùng. Đám nha sợ hãi đến mức dám hó hé một lời, chỉ Lâm Lang tiến lên khuyên nhủ: “Phu nhân, xin chớ vì nóng giận mà tổn hại thể.”
“Chát!” Hạ Nghiên vung tay tát thẳng mặt Lâm Lang. Trên má Lâm Lang lập tức hằn lên năm dấu ngón tay đỏ ửng. Nàng cứng đờ , dám nhúc nhích. Đám nha thấy ngay cả Lâm Lang, phu nhân yêu thích nhất cũng vả, càng dám thở mạnh.
Trong lòng Hạ Nghiên tức giận đến mức gan ruột cuộn trào, nhớ tới những lời đại phu khi khám cho Tưởng Tố Tố, tim bà càng thêm đau xót khôn nguôi. “Vết thương của lệnh tiểu thư quá sâu, mất nhiều huyết dịch, tạm thời đáng ngại, nhưng e rằng sẽ để vết sẹo khó phai.”
Dung mạo tuyệt sắc khuynh quốc khuynh thành của Tưởng Tố Tố, nay hủy hoại, thể gả chốn cao môn quyền quý! Bà hận Lý Dương, tại nhất định gây họa ngay trong khuê phòng của Tưởng Tố Tố. Cũng hận Lý Đống, chẳng chẳng rằng rạch mặt Tưởng Tố Tố. Hận nhất, chính là Tưởng Nguyễn, tất cả chuyện hôm nay, bà tuyệt đối tin chút nào liên quan đến Tưởng Nguyễn!
Rõ ràng sắp đặt vô cùng hảo, chỉ cần Tưởng Nguyễn bước căn phòng sát vách, uống chén bàn, Lý Dương , cùng Tưởng Nguyễn chuyện ô uế đó. Sau đó Tưởng Quyền và Lý Đống bắt quả tang tại trận, thế là xong chuyện. Tưởng Nguyễn mất hết thanh danh, chỉ thể gả Lý gia tiểu . ngờ, Tưởng Nguyễn hề bước căn phòng , từng uống chén nào, Lý Dương chẳng hiểu vì lẽ gì gây họa trong khuê phòng của Tưởng Tố Tố, mà Tưởng Tố Tố đúng lúc trở về phòng.
Ngày hôm nay e rằng Lý Đống hận Tưởng Tố Tố đến tận xương tủy. Cho dù bà oán hận Lý Đống đến mấy chăng nữa, nhưng hiện giờ Lý Dương nông nỗi , còn thiến ngay trong Tưởng phủ. Lý Đống vẫn sẽ dùng thủ đoạn trả thù tàn độc nào. Nghĩ đến đây, lòng Hạ Nghiên khỏi dâng lên nỗi sợ hãi tột cùng.
“Không , nghĩ kế sách!” Hạ Nghiên tới lui trong phòng, chợt hạ quyết tâm, liền tiến đến án thư, sai Lâm Lang mài mực: “Ta thư cho phụ , nhờ nghĩ kế vẹn giúp !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-yeu-co-hoa-quoc/chuong-75.html.]
Lúc , Tưởng Quyền đang trong thư phòng xoa trán, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi mà mấy phần tóc điểm sương. Hai đứa con ông yêu thương nhất gặp tai họa t.h.ả.m khốc như , khiến Tưởng Quyền tâm can phẫn nộ. Oái oăm , đối thủ là Lý Đống, một thuộc phe Bát hoàng tử.
Hồng Anh lưng Tưởng Quyền, đôi tay trắng nõn khéo léo xoa bóp hai bên thái dương cho ông, dịu dàng cất lời: “Lão gia yên tâm, nhị tiểu thư cùng nhị thiếu gia sẽ hồi phục.”
Tưởng Quyền sa sút tinh thần, đôi mắt rũ xuống. Khuôn mặt vốn luôn hăng hái giờ ủ rũ như đưa đám. Hai đứa con ông kiêu ngạo nhất, nay đều bẹp giường, e rằng khó mà vẹn thể. Ông nhớ lời Hạ Nghiên , đứa con trai độc nhất cùng đích nữ giờ nông nỗi , ngày Tưởng phủ trông cậy ai đây?
“Không ngờ Tưởng Quyền sa cơ lỡ vận đến bước đường , ngay cả cốt nhục của cũng bảo vệ nổi.”
Hồng Anh nhẹ nhàng thủ thỉ bên tai. “Lão gia sai , chẳng vẫn còn đại thiếu gia và đại tiểu thư đó ư?”
Nghĩ đến Tưởng Tín Chi và Tưởng Nguyễn, Tưởng Quyền khẽ ngẩn . Tưởng Tín Chi rời khỏi Tưởng phủ nhiều năm, giờ đây rõ sống c.h.ế.t .
Ngược là Tưởng Nguyễn, ông chợt nhớ tới buổi gặp mặt hôm nay trong Tố Tâm Uyển. Thiếu nữ xinh duyên dáng, yêu kiều, bắt đầu hé nở nhan sắc rực rỡ. Nàng khoác hồng y đỏ chói, khiến ông nhớ về Triệu Mi thuở còn son trẻ.
Có điều, so với Triệu Mi, Tưởng Nguyễn bớt phần sôi nổi mà dịu dàng, rực rỡ hơn. Ban đầu ông chán ghét Triệu Mi, bởi nàng là bày tỏ tình cảm , còn là tiểu thư quyền quý, buộc ông cưới mà hề chút yêu thương nào. Triệu Mi là con nhà tướng, vì ông mà học cầm kỳ thư họa, những điều ông đều rõ.
Thế nhưng dù thế nào, Tưởng Quyền vẫn thương Triệu Mi, cũng chẳng hề dành dù chỉ một chút yêu mến cho Tưởng Tín Chi và Tưởng Nguyễn. Giờ đây, khi Tưởng Siêu và Tưởng Tố Tố gặp chuyện, chăng trời cao đang trừng phạt ông ?
“Lý Đống sẽ bỏ qua !” Tưởng Quyền thở dài. “Hôm nay Lý Dương thành nông nỗi , e rằng sẽ cầu hôn Tố nhi.”
Hồng Anh ngừng tay. “Cầu hôn?”
“Nếu Lý Dương c.h.ế.t thì thôi, nhưng chết. Sau e rằng sẽ chẳng ai chịu gả cho .” Tưởng Quyền . “Hắn hận Tố nhi thấu xương. Nếu cưới về tay, chắc chắn sẽ dùng cách hành hạ, Tố nhi sống , c.h.ế.t cũng chẳng xong, cả đời đau khổ.”
“Lão gia bằng lòng vì nhị tiểu thư mà chống Lý tể tướng phủ ?” Hồng Anh hỏi.
“Không.” Tưởng Quyền đáp. “Nếu Tưởng phủ dựa Bát điện hạ mà chống Lý gia, chuyện sẽ trở nên vô cùng khó khăn.”
“Vậy, lão gia bằng lòng để nhị tiểu thư gả Lý gia ?” Hồng Anh dò xét hỏi.
“Tố nhi là đứa con gái yêu thương nhất, đẩy nó hố lửa.” Tưởng Quyền . “Cho dù Lý Dương hề gì, cũng sẽ gả Tố nhi cho , chứ đừng đến hiện tại là một phế nhân.”
“Vậy lão gia còn cách nào khác chăng?” Trong lòng Hồng Anh mơ hồ đoán , giọng càng thêm phần êm ái.
“Ta đưa Tố nhi qua, nhưng thể đưa Nguyễn nhi qua cho bọn , lẽ sẽ dập cơn giận của cha con Lý Đống.” Tưởng Quyền trầm ngâm . “Bây giờ Nguyễn nhi xinh , thêm mấy năm nữa, dung mạo sẽ càng thêm xuất chúng. Đưa đích nữ của Tưởng phủ cho bọn , lẽ Lý gia sẽ cảm nhận thành ý của Tưởng phủ.”
Dù phần nào đoán , nhưng Hồng Anh vẫn kinh ngạc đến nên lời. Tưởng Quyền Tưởng Nguyễn chìm trong đau khổ cả đời để đổi lấy sự giải thoát cho Tưởng Tố Tố. Trên đời một cha như , thái độ đối đãi với ruột thịt khác biệt đến thế! Nếu chính tai thấy, lẽ Hồng Anh sẽ thể nào tin đây là lời từ miệng Tưởng Quyền thốt .
Nàng nhịn cất lời. “Lão gia khi đại tiểu thư gả qua đó kết cục sẽ ?” Đó chính là Tưởng Nguyễn sẽ trở thành công cụ trút giận của cha con Lý gia. Lý Dương và Lý Đống sẽ chuyển hết thù hận đối với Tưởng Tố Tố lên Tưởng Nguyễn, còn về phần Tưởng Nguyễn, nàng sẽ chịu sống khuất nhục cả đời.
Tưởng Quyền . “Ta cũng chẳng còn cách nào khác. Nguyễn nhi là trưởng tỷ, bảo bọc cũng là lẽ đương nhiên.”
Ông như chuyện hiển nhiên, thái độ đó khiến Hồng Anh lạnh lòng, gượng . “Hay lão gia đợi nhị tiểu thư tỉnh hẳn tính, bên Lý nhị thiếu gia cũng rõ tình huống …”
Tưởng Quyền ngẩn , cất lời: "Lời nàng quả sai, chuyện hãy cứ gác . Giờ đây, đợi Tố nhi tỉnh dậy hãy bàn . Người lui xuống ."
Hồng Anh vội vàng lui , khi bước qua khỏi cửa, vẫn còn cảm thấy sợ hãi. Nghĩ lời Tưởng Quyền thốt , nàng khỏi rùng , hai cha con Lý gia tiếng đồn xa như thế cả kinh thành đều tỏ tường, mà Tưởng Quyền thể mặt đổi sắc gả Tưởng Nguyễn qua đó, quả thực khiến kinh hãi tột độ.
Tưởng Nguyễn từng ngỏ ý kết giao với nàng, nhưng Hồng Anh luôn việc cẩn trọng, cũng chẳng dễ dàng kết minh với ai. Song, nàng cảm nhận , từ khi Tưởng Nguyễn trở về phủ, vận thế của phủ dần xoay chuyển. Tưởng đại tiểu thư như dịu dàng hiền lành, nhưng những chuyện xảy mấy ngày qua, Tưởng Nguyễn luôn bình an vô sự, còn con Hạ Nghiên gặp tai ương. Hồng Anh xuất thanh lâu, nàng ngây ngô đến độ tin rằng Tưởng Nguyễn chỉ đơn thuần là may mắn.