Trọng sinh Thành Yêu Cơ Họa Quốc - Chương 70

Cập nhật lúc: 2025-10-04 07:12:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong mười hai danh viện lầu xanh chốn kinh thành, Bách Hoa Lầu nghiễm nhiên là chốn mỹ lệ bậc nhất.

Bách Hoa Lầu tọa lạc con phố sầm uất nhất khu Tây thị, nguy nga tráng lệ, kim bích huy hoàng. Các cô nương trong Bách Hoa Lầu, ai nấy đều tinh thông cầm kỳ thi họa, sở trường riêng biệt, khiến bao tao nhân mặc khách, thiếu gia công tử trong kinh đô đắm chìm quên lối về, dẫu một ngày tiêu phí ngàn vàng cũng chẳng ngoa chút nào.

Giờ phút , Bách Hoa Lầu chật kín khách khứa. Chư vị thiếu gia công tử chật đại sảnh, ai nấy đều mong thể trở thành vị khách đầu tiên của Mẫu Đơn cô nương.

Một công tử vận áo bào lục sắc giữa, ước chừng hai mươi xuân xanh, dung mạo cũng xem như tuấn tú. Có điều, quầng mắt thâm sì, khiến kẻ khác chỉ qua thấy chán ghét, trông rõ là do sa đọa tửu sắc quá độ mà thành. Hắn phe phẩy cây quạt ngọc, ngữ điệu phong lưu cợt nhả: “Vì Mẫu Đơn cô nương vẫn xuất hiện? Để chúng đợi chờ lâu ?”

Đứng bên cạnh là một nữ tử trẻ tuổi, vận bộ xiêm y hồng nhạt mỏng manh, tay bưng chung rượu ngọc, khẽ đưa đến bên môi vị công tử áo lục. “Mẫu Đơn tỷ tỷ đang sửa soạn dung nhan. Lý thiếu gia như quả thực khiến đau lòng bao, chẳng lẽ trong mắt công tử, chỉ duy nhất Mẫu Đơn tỷ tỷ thôi ?”

Vị công tử vận áo lục chính là đích trưởng tử của Lý Đống Tể tướng đương triều. Lý Đống nhị tử. Đích trưởng tử Lý Dương vô học, suốt ngày vờn hoa trêu liễu, tính nết y hệt Lý Đống, đều là kẻ háo sắc vô độ. Thứ tử Lý An là một thông minh xuất chúng, tuổi còn trẻ nhưng tiền đồ quan lộ rộng mở.

Đêm nay Lý Dương đến Bách Hoa Lầu, với dã tâm đêm khai giá của Mẫu Đơn.

Chẳng cách Lý Dương bao xa, cũng một kẻ đang vùi trong men say. Bộ trường bào màu thiên thanh dính đầy vệt rượu, kề bên là gã tiểu tư cao lớn thô kệch. Phía còn , mỹ nữ đang rót rượu như nước cho . Kẻ đó, ai khác, chính là Tưởng Siêu.

Ánh mắt Tưởng Siêu chợt trầm xuống. Y kéo nữ nhân đang rót rượu lòng, cất tiếng hỏi: “Ta , Mẫu Đơn cô nương nơi đặc biệt ưa chuộng tài tử, ?”

Nữ nhân bất ngờ ôm lòng, mặt khẽ ửng hồng tỏ vẻ thẹn thùng, nhưng nào ngờ Tưởng Siêu hỏi một câu lạ lùng đến thế. Vốn dĩ nữ nhân chốn thanh lâu đều tinh tường sắc mặt khách nhân, dẫu rõ ý tứ , nhưng bộ y phục của Tưởng Siêu, cũng đoán là vị công tử gia thế hiển hách, lập tức dám thất lễ, liền dịu giọng đáp lời: “Cũng chẳng như thế. Có điều, những vị khách Mẫu Đơn tỷ tỷ lựa chọn, đa phần đều là học thức uyên bác.”

Nàng khẽ nở nụ quyến rũ: “Nhìn dáng vẻ của công tử, ắt hẳn cũng là bậc tài tử phong nhã, tài trí hơn , học phú ngũ xa.”

Nàng còn dứt lời, xong câu , sắc mặt Tưởng Siêu chợt biến đổi. Trong tâm trí y bỗng hiện lên hình ảnh Liễu Mẫn đang cưỡi ngựa. Y lập tức đẩy nữ nhân , lạnh lẽo bưng chung rượu lên mà nốc cạn. Nữ nhân hiểu vì lẽ gì Tưởng Siêu nổi cơn thịnh nộ, lầm bầm mắng khẽ một câu, đoạn nở nụ duyên dáng mà .

Ngay đúng khoảnh khắc , một giọng thanh thúy vang vọng khắp nơi: “Mẫu Đơn cô nương đến!”

Lập tức, bốn phía khán phòng sôi trào như ong vỡ tổ. Lý Dương đang phe phẩy quạt, lời thì nheo đôi mắt tinh ranh , ngước lên lầu.

Bất chợt, một giai nhân che mặt hiện diện lầu các, vận phượng bào cổ chéo thêu kim tuyến phù dung xen lẫn sắc huyền, tà váy quét đất trường miên, ngoài khoác hờ tơ lụa mỏng manh. Uẩn phát tựa mây trời, vấn theo kiểu Song Hoàn Vọng Tiên, trâm hoa tường vi gài chặt búi tóc, cổ tay ngà ngọc điểm xuyến vòng mã não. Nàng nghiêng eo thắt đai ngũ sắc, bên hông túi thơm thêu dệt hoa văn, gót sen mang hài thêu tịnh đế, cả hình thướt tha như đóa đào xuân.

Do khăn lụa che khuất dung nhan, đời rõ diện mạo nàng, song chỉ thấy dáng yểu điệu kiều diễm, khiến bao kẻ tâm tư ngứa ngáy, hận chẳng thể vươn tay ôm trọn giai nhân.

Thế nhưng nàng thong dong tự tại, tựa lan can đài nhỏ tầng lầu thứ hai, chợt khẽ bật tiếng , âm thanh trong trẻo như chuông bạc ngân nga, song pha lẫn nét dã tính mê hoặc lòng . Nàng khẽ nâng cánh tay ngọc ngà, từ tốn vén chiếc khăn che mặt. Tức thì, một dung nhan khuynh thành hoa ghen thua thắm, nguyệt hờn kém xanh hiện mắt bao .

Kỳ thực, dung nhan của Mẫu Đơn tuy diễm lệ, song đạt tới mức quốc sắc thiên hương. Nếu đem so sánh với Tưởng Tố Tố Tưởng Nguyễn của Tưởng gia, ắt hẳn nàng còn kém vài phần. Điểm xuất chúng của nàng ở nét phong tình vạn phần. Làn da nàng ngăm đen, nhưng tuyệt nhiên hề lộ vẻ thôn dã. Đôi mắt xanh thẳm tựa lam ngọc , chỉ một cái liếc nhẹ hút hồn bao nam nhân đang nơi đây. Lý Dương thốt khẽ: “Vưu vật trời ban thế , nếu ắt sẽ vui đến quên lối về. Mẫu Đơn, nhất định đoạt lấy nàng!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-yeu-co-hoa-quoc/chuong-70.html.]

Dù thường ngày Tưởng Siêu chẳng hề háo sắc như Lý Dương, nhưng suy cho cùng, cũng là nam nhi, đang mang men say trong . Giờ đây men rượu dâng trào, Mẫu Đơn là tuyệt sắc vưu vật, khiến ngọn lửa d.ụ.c vọng trong lòng bỗng bùng lên dữ dội.

Mẫu Đơn vốn là một cao thủ lão luyện, đám công tử kinh thành đùa giỡn nàng, e là cuối cùng chẳng rõ ai mới là kẻ đùa giỡn. Nàng khẽ khàng ném chiếc khăn lụa xuống. Tức thì, đám nam nhân vỡ lẽ, chen lấn xô đẩy tranh cướp như bầy ong vỡ tổ. Rốt cuộc, chiếc khăn một gã cường tráng cướp , đặt mũi khẽ hít hà, đôi mắt lộ rõ vẻ si mê tột độ.

Lý Dương khẽ cau mày. Mẫu Đơn lầu, cất tiếng duyên, đoạn cất lời rằng: “Các vị công tử, tiểu nữ Mẫu Đơn đây xin cùng các vị bắt đầu buổi đấu giá.”

Lời của nàng đầy phóng khoáng, lập tức thổi bùng lên ngọn lửa d.ụ.c vọng, khiến đám nam nhân phía trở nên điên cuồng. Lý Dương chằm chằm nàng, lòng thầm nghĩ: “Nàng diễm lệ đến , khi ở giường ắt hẳn còn tuyệt vời hơn bội phần.”

Hắn khẽ vẫy tay hiệu cho tên gia đinh cạnh, tên gia đinh lập tức gia nhập đoàn đang tham gia đấu giá.

Lý Dương trong lòng tính toán, nếu bàn về sự giàu ở kinh thành, Lý gia bọn tuyệt đối là đầu thiên hạ. Phụ , Lý Đống, cũng từng chi tiền như nước ở chốn lầu xanh thế . Bạc đối với chẳng qua chỉ là vật ngoài , miễn thể rước mỹ nhân về phủ.

Dưới đài , tuy tụ họp ít công tử danh môn, song khi đến chốn thanh lâu để đấu giá, đa phần đều là những kẻ vô học, dẫu chút bản lĩnh, cũng e sợ trưởng bối trong gia đình tin, đành bó tay bó chân với bạc nắm giữ. Riêng , vốn buông thả từ lâu, nào sợ phụ . Nói chừng, phụ chuyện, ngày nào đó còn tìm đến đây để nếm thử tư vị của mỹ nhân cũng nên.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Lý Dương trong lòng khỏi đắc ý, buổi đấu giá ban đầu vô cùng kịch liệt, nhưng đó dần lắng xuống, chỉ bởi giá trị của nàng vượt quá tầm với của các phú hộ bình thường. Mẫu Đơn yêu kiều mỉm , lặng lẽ dõi theo con đấu giá ngừng tăng vọt.

Cuối cùng, chỉ còn hai cái tên trụ sàn đấu giá. Một là tên gia đinh cận của Lý Dương, còn là một hán tử hình cao lớn, thô kệch.

Lý Dương khẽ chắp tay hiệu gọi gã sai vặt . Nhận thấy giá bảng đến ba ngàn lượng kim, y thờ ơ giơ bốn ngón tay. “Bốn ngàn kim.”

Hán tử vạm vỡ rụt rè lui về lưng Tưởng Siêu, khẽ . “Thiếu gia, tên đang cố tình khiêu khích chúng .”

Trong lòng Tưởng Siêu buồn bực chịu nổi. Vốn dĩ hôm nay nhất định giành Mẫu Đơn, dẫu say khướt, song vẫn bốn ngàn lượng kim con nhỏ. Hắn căn bản chẳng thể nào lấy khoản bạc lớn đến thế. Đại Ngưu , đối phương đang cố tình gây hấn với , trong tâm trí Tưởng Siêu chợt hiện lên dung mạo kiêu ngạo cùng ánh mắt khinh miệt của Liễu Mẫn. Hắn c.ắ.n răng. “Năm ngàn kim!”

Vừa dứt lời, xung quanh đều cảm thấy kinh ngạc. Khắp thiên hạ , hiếm ai bỏ cái giá một đêm ngàn kim cho một danh kỹ như . Lý Đống khẽ hừ lạnh, đưa mắt nghiêm nghị Tưởng Siêu. Tuy thấy Tưởng Siêu ăn vận sang trọng, song chẳng thể sánh bằng , liền ngầm cho rằng đối phương chỉ hăm hở khoe mẽ, chẳng chút để tâm, phất tay ngăn . “Sáu ngàn kim.”

“Bảy ngàn kim.” Tưởng Siêu c.ắ.n răng đáp. Khi sang chỗ Lý Dương, y nhận đó chính là vị Trạng Nguyên đang sủng ái, oai phong cưỡi ngựa tuần phố hôm nay. Trong lòng chỉ nung nấu một ý niệm: hạ nhục y, nhất định hạ nhục y cho bằng .

“Tám ngàn kim.” Lý Dương giận dữ đáp.

“Chín ngàn kim!” Tưởng Siêu đập vỡ một chén .

Lý Dương lòng đầy thịnh nộ, cũng nhận kẻ đó cố tình đối địch với . Y lạnh giọng. “Thêm một viên minh châu.”

Tưởng Siêu thấy đối phương tăng giá bạc nữa, chén rượu mặt, trong lòng chợt tỉnh táo đôi phần. Chín ngàn kim, dù thế nào cũng chẳng thể nào lấy . Không chỉ , nếu Tưởng Quyền chuyện , e rằng sẽ đ.á.n.h cho đến nỗi xuống nổi giường. giờ đây mắt bao , chẳng lẽ cam chịu thua cuộc thế ? Lòng háo thắng của Lý Dương châm ngòi, thúc giục hành động mau lẹ hơn cả suy nghĩ. Hắn ngẩng đầu, đúng lúc bắt gặp ánh mắt Mẫu Đơn từ lầu đang dõi theo . Ánh mắt lấp lánh ý , tựa hồ ôn nhu cổ vũ, ngầm chế giễu. Trong lòng chợt rộn ràng, liền cất tiếng hào sảng. “Một vạn kim!”

 

Loading...