Trọng sinh Thành Yêu Cơ Họa Quốc - Chương 69
Cập nhật lúc: 2025-10-04 07:12:15
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đến ngày thi hội, do Lễ bộ chủ trì, khi Tưởng Siêu về phủ thì hề vui vẻ. Các vị quan chấm thi mà Hoàng thượng bổ nhiệm hôm nay đều là những cương trực, nghiêm nghị, thế nên nghiêm khắc, chỗ nào để thương lượng châm chước.
Cuộc sống lo sợ bất an cứ thế kéo dài cho đến ngày bảng vàng yết . Ngoài dự đoán của , tên của Tưởng Siêu xếp ở vị trí bốn trăm năm mươi tám, ngay cả Cống nguyên cũng đạt tới. Tưởng Quyền giận dữ đóng chặt thư phòng, cho bất kỳ ai đặt chân . Những ngày , việc ông dẫn Tưởng Siêu khoe khoang khắp nơi giờ đây trở thành một trò lớn. Tưởng Tố Tố vô cùng thất vọng, Hạ Nghiên định tới khuyên giải Tưởng Quyền, nhưng đây là đầu tiên ông nổi giận với nàng . Lâm Lang bên cạnh im lặng dám lên tiếng.
Tưởng Siêu khi tin thi trượt, liền chẳng chẳng rằng mà rời khỏi phủ. Suốt mấy ngày, y chỉ vùi trong tửu quán, uống rượu giải sầu đến say bí tỉ, chẳng một trở về nhà, cả tràn đầy sự chán chường, thất vọng.
Khi Lộ Châu thuật sự tình, giọng điệu nàng tràn đầy hả hê. “Thì nhị thiếu gia chỉ tài ăn , mà thực chất chẳng bản lĩnh gì đáng kể. Nghe ngày nào cũng chìm đắm trong men rượu, hôm nay lão gia sai trói về, định dùng gia pháp trừng trị.”
Tưởng Nguyễn nhấp một ngụm thơm. “Hắn vốn tâm cao khí ngạo, sĩ diện còn trọng hơn sinh mệnh. Tất nhiên thể nào chấp nhận nỗi thất bại .”
“Nô tỳ thấy nhị thiếu gia còn chẳng bằng tiểu thư. Tiểu thư của chúng mưu trí hơn nhị thiếu gia gấp bội.” Lộ Châu bĩu môi thốt.
Tưởng Nguyễn im lặng đáp. Mấy ngày , nàng sai Lộ Châu phố tung tin đồn quan chủ khảo nhận hối lộ, tư thông gian lận. Kiếp , chuyện Triệu đại nhân nhận hối lộ mấy năm mới bại lộ, giờ đây nàng đẩy nhanh thời cuộc, Hoàng đế ắt sẽ đổi quan chủ khảo. Vị quan kế nhiệm nhất định sẽ là một công chính liêm khiết. Tài học của Tưởng Siêu tuy tệ, nhưng văn chương quá khéo đưa đẩy, đối với phe phái thanh liêm chính trực mà , họ đều chán ghét lối văn chương như , cho dù trượt cũng khó mà giành thứ tự cao.
Ngược , Liễu Mẫn tính tình cương trực, ngay thẳng, ắt hẳn hợp ý quan chủ khảo. Huống hồ, Hoàng đế đích chấm thi, với những phong thư nàng gửi, vô thức đổi quan điểm của Ngài về Liễu Mẫn, nhất định thể lấy thiện cảm của Thiên tử.
Liễu Mẫn ơi Liễu Mẫn, Tưởng Nguyễn khẽ mỉm , mong ngươi đừng khiến thất vọng.
Quả nhiên, ba ngày , thành tích kỳ thi Đình công bố. Hoàng thượng phong Liễu Mẫn trạng nguyên lang, Mạc Thông bảng nhãn, còn Vương Tử Lăng là thám hoa lang.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Ba vị đầu khoa thi cưỡi tuấn mã dạo phố, cả ba đều mới phong quan, dung mạo tuấn tú bất phàm, các thiếu nữ như ong vỡ tổ, kéo ngắm . Người gây chú ý nhất ai khác ngoài trạng nguyên trẻ tuổi. Chàng trai với gương mặt tuấn, vận quan phục đỏ thẫm càng nổi bật vẻ nho nhã, dịu dàng, cộng thêm khí chất thanh sạch cương nghị toát từ trong cốt cách, khiến bao thiếu nữ rung động lòng . Khi tuấn mã bạch sắc qua, các cô gái gan đều dũng cảm ném đóa hoa lụa lên.
Trong lòng Liễu Mẫn vẫn còn mang chút hoài nghi, vẫn nhớ như in đề thi Hoàng thượng đưa . “Người xưa vua một nước lấy lễ trị quốc thì nước thịnh, khi vua qua đời thì nước suy. Cho nên, lấy lễ trị quốc mới là đúng lẽ. Đột nhiên, rằng: ‘Lễ tuy , nhưng khó lòng quản thúc dân chúng, chỉ pháp độ quốc gia nghiêm minh, thiên hạ mới thể tuân theo, khi mới là thái bình thịnh thế.’ Các vị nghĩ thế nào?”
Ngay khi thấy đề thi, lập tức cảm thấy kinh hãi, đề thi giống hệt bức thư mà vị nhân sĩ bí ẩn gửi cho . Lúc lòng tựa hồ ma xui quỷ ám, đó vẫn cho là lấy lễ trị quốc, đối phương rằng kết hợp cả hai. Lời lẽ đạo lý, chứng cứ rõ ràng khiến khác tin phục. Nay đề thi giống hệt như thế, cố gắng định tâm lý, thẳng thắn bày tỏ ý kiến của , y như khi đàm luận cùng vị nhân sĩ bí ẩn . Lễ và pháp, đều quan trọng như . Lấy lễ trị quốc, nước bền dân yên; lấy pháp trị quốc, dân giàu nước mạnh…
Lúc đầu còn cảm thấy bất an, về lời lẽ càng thêm trôi chảy, khí thế càng thêm sục sôi. Tất cả sự do dự lúc đều tan biến sạch sẽ, đầu tiên, tự tin bày tỏ hoài bão, chí hướng của bản .
Đợi khi dứt lời, mới khẽ khàng cúi chào vị Thiên tử ngai vàng cửu ngũ chí tôn . “Học trò ngu dốt.”
Bốn phía yên tĩnh hồi lâu, mới thấy vị long ỷ bật sảng khoái, vỗ tay . “Tốt, lắm! Đại Cẩm triều lớp trẻ các ngươi, trẫm vô cùng vui mừng và yên tâm!”
Khó tin , Liễu Mẫn bổ nhiệm tân khoa Trạng nguyên. Trong lòng vẫn còn dấy lên nỗi băn khoăn khôn tả. Mạc Thông tiến đến chúc mừng: “Luận điểm của Liễu thật mới mẻ và độc đáo, khác xa với những lý tưởng từng bày tỏ đây.”
Liễu Mẫn đáp lễ nghi một cách khách khí, trong lòng càng thêm do dự. Nếu rõ hoàng thượng sở thích như , e rằng nghĩ vị nhân sĩ thần bí chính là hoàng thượng. Song, dù thế nào nữa, điều cũng là thể. Vậy rốt cuộc, kẻ giúp là ai? Mấy ngày đó, nắm đề thi, tại giúp ?
Lòng Liễu Mẫn rối bời như tơ vò. Cả đời chính trực quang minh, bao giờ dùng mưu kế đen tối để giành lấy thắng lợi. thật sự tiết lộ chuyện . Một khi chuyện phơi bày, kẻ âm thầm giúp sẽ vạ lây, và tất cả những gì hiện tại cũng sẽ hóa thành hư vô. Hắn vẫn còn nhớ rõ bức họa do kẻ đưa đến, rằng chỉ khi ở đỉnh cao quyền lực, mới thể nắm giữ vận mệnh thiên hạ.
Vị tân khoa Trạng nguyên trẻ tuổi cưỡi ngựa duyệt phố, trong dòng chen chúc một ảnh với sắc mặt âm trầm, ánh mắt chứa đầy oán độc dõi theo . Tưởng Siêu nồng nặc mùi rượu, vị quan trạng nguyên cao cao tại thượng. Hiện tại địa vị của cao hơn , đôi mắt kiêu ngạo đó giờ cũng coi thường vạn vật, kiêng nể bất cứ ai. Tưởng Siêu hai tay siết chặt thành quyền, tại ?
Hắn , lẫn giữa dòng biến mất tăm.
Ngày hôm nay, trong đại kinh thành của Đại Cẩm triều, dòng như thủy triều đổ đường, cũng chỉ vì thấy phong thái hơn của vị tân khoa Trạng nguyên trẻ tuổi. Trong khi đó, một ảnh lặng lẽ lẻn Quốc Tử Giám để tìm kiếm.
Phòng của Liễu Mẫn vẫn thu dọn, vẫn giữ nguyên vẻ mộc mạc ngày thường. Tiêu Thiều vận cẩm bào đen như mực, lặng lẽ án thư của Liễu Mẫn. Hắn nhẹ nhàng cầm lấy một phong thư bàn.
Trên chỉ vẹn năm chữ: “Đa tạ. Ngươi là ai?”
Tiêu Thiều chau mày. Mạc Thông Liễu Mẫn hiện tại so với khác một trời một vực, luận điểm trình bày trong kỳ thi đình đối lập với những gì y từng tin tưởng đây. Quan điểm của một dễ đổi, mà tính tình của Liễu Mẫn chẳng hề phù hợp với đường quan. Hiện tại y bổ nhiệm quan trạng nguyên, quả thực ẩn chứa điều gì đó quỷ dị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-yeu-co-hoa-quoc/chuong-69.html.]
Ví dụ như bức thư trong tay, Liễu Mẫn chỉ một bệnh tật liệt giường, ở Quốc Tử Giám cũng bằng hữu thiết nào. Cái câu ‘ngươi là ai’ chứa đựng ẩn ý sâu xa.
Tiêu Thiều kéo ngăn bàn , trong ngăn kéo chỉ một chồng sách cũ, rút quyển sách cùng, bức thư kẹp giữa trang sách khẽ rơi xuống.
Y chậm rãi từng dòng chữ đó.
Nhìn qua tựa như chỉ là những luận điểm học thuật thông thường, nhưng nét chữ sắc sảo đầy nội liễm, hề phô trương bản , qua, thật sự vô cùng giống với nét chữ của Bát hoàng tử Tuyên Ly.
Thế nhưng chắc chắn là Tuyên Ly.
Ánh mắt Tiêu Thiều dừng nơi bức thư cùng, phía : “Người xưa câu, bậc vương giả trị quốc bằng lễ, quốc gia ắt hưng thịnh; khi vua băng hà, quốc gia ắt suy tàn. Do đó, lấy lễ trị quốc mới là đúng đạo lý.” Bỗng nhiên, một dòng chữ khác : “Lễ tuy , song khó quản thúc dân chúng; chỉ phép nước nghiêm minh, thiên hạ mới tuân theo, bấy giờ mới thật sự là thái bình thịnh thế.”
Hắn sững , trong đôi mắt sắc lạnh ánh lên hàn quang bỗng chợt lóe lên tia nghiêm nghị.
Đây là đề bài của kỳ thi đình, mà bức thư , ngày thi đình, mật thư gửi đến cho Liễu Mẫn. Rốt cuộc, kẻ là ai? Chẳng lẽ là một trong những kẻ cận bên cạnh bậc quân vương, thậm chí là một trong cung cấm?
Thế nhưng Liễu Mẫn chỉ là một kẻ áo vải, giúp y nào lợi ích chi? E rằng kẻ đó liên can đến vụ án Triệu đại nhân tham ô bại lộ. Tiêu Thiều cất thư áo, cất lời: “Cẩm Nhất, Cẩm Nhị.”
“Chủ tử.” Trong phòng lập tức xuất hiện hai mặc y phục đen tuyền.
“Điều động một Cẩm y vệ giám sát Quốc Tử Giám, theo dõi kẻ đưa thư.” Tiêu Thiều . “Hai các ngươi theo dõi Liễu Mẫn.”
“Rõ.”
Tiêu Thiều khẽ gật đầu, gò má tuyệt mỹ nghiêng về một phía, vặn thấy một bức tranh treo bàn sách của Liễu Mẫn, cảnh ánh trăng vằng vặc chiếu khắp núi đồi, cùng điểm xuyết con đom đóm nhỏ bé giữa rừng sâu.
Y chỉ thoáng qua, xoay bước ngoài.
Phong thái của tân khoa trạng nguyên cho tất cả thiếu nữ chờ gả ở Đại Cẩm triều đều rung động. Đêm đó, Tưởng Nguyễn còn chuyên tâm sách như thường lệ, Liên Kiều và Bạch Chỉ một cái, Liên Kiều cất lời: “Hôm nay nô tỳ nhiều hạ nhân trong phủ đàm luận, rằng quan trạng nguyên tướng mạo phi phàm, phong thái ôn hòa, dung mạo khôi ngô tuấn tú.”
Bạch Chỉ liếc mắt trừng Liên Kiều: “Trước mặt tiểu thư, ngươi dám lời xằng bậy? Thật chẳng liêm sỉ, lẽ nào động lòng xuân ư?”
“Cái miệng của ngươi , tin x.é to.ạc hả?” Liên Kiều đỏ mặt, mắng. “Tại vì vui sướng quá thôi! Trạng nguyên càng thêm rạng rỡ, thì bên càng u ám như đưa đám. Chỉ nghĩ đến thôi, thấy vui sướng đến độ múa ca ăn mừng .”
“Những lời thể tùy tiện .” Bạch Chỉ ngoài cửa. “Đừng quên còn mấy kẻ , tai vách mạch rừng.” Nàng đang đám Thư Hương.
Tưởng Nguyễn khẽ mỉm . “Hôm nay nhị ca ắt hẳn khó chịu, e rằng tìm đến tửu lầu uống rượu giải sầu . Hôm qua phía thành Đông khai trương một thanh lâu lớn tên là Bách Hoa lầu, hôm nay đúng lúc là ngày Mẫu Đơn cô nương khai bao. Nhị ca thi cử trượt dốc, ắt hẳn tìm chốn phong nguyệt giải sầu. giá của Mẫu Đơn cô nương hề rẻ, nhị ca tuy chi tiền như nước, song Tưởng phủ đủ ngân lượng để nhị ca mua mỹ nhân tiêu khiển .”
Liên Kiều và Bạch Chỉ , cả hai đều thấy sự kinh ngạc trong mắt đối phương. Tưởng Nguyễn vốn là tiểu thư khuê các thùy mị dịu dàng, mà khi bàn về chốn thanh lâu bình tĩnh đến lạ, quả thực khiến kinh hãi.
Vừa dứt lời, Lộ Châu đẩy cửa bước . Thấy Tưởng Nguyễn dõi về phía , nàng liền tiến lên, nửa quỳ bên cạnh Tưởng Nguyễn, khẽ giọng : “Tiểu thư, xong . Nô tỳ sai Đại Ngưu theo nhị thiếu gia tới quán rượu, cố ý tiết lộ chuyện Mẫu Đơn cô nương ái mộ tài tử ngoài. Chắc chắn sẽ sai sót gì .”
Tưởng Nguyễn khẽ mỉm , Bách Hoa lầu chính là chốn tiêu kim, bao nhiêu công tử thế gia đều trút tiền đó. Mẫu Đơn cô nương chính là hoa khôi của Bách Hoa lầu. Trước giờ nàng bán nghệ bán , tài sắc vẹn , hôm nay là ngày nàng khai bao, bao đều mong chờ trở thành khách quý của nàng.
Phải đến việc Mẫu Đơn cô nương một đam mê đặc biệt, nàng thích nhất là tài tử. Kẻ nào tài hoa, nàng để mắt, ắt sẽ hưởng diễm phúc khôn cùng. Hôm nay Tưởng Siêu thi cử trượt dốc, thấy quan trạng nguyên ung dung dạo phố, e rằng trong lòng chất chứa nỗi uất hận đến tột cùng. Có lẽ trở thành khách quý của Mẫu Đơn cô nương, mới khiến y cảm thấy thỏa mãn phần nào.
Có điều, tuy rằng Mẫu Đơn ái mộ tài tử, nhưng cho cùng đó cũng là một cuộc mua bán . Nói là một đêm giá nghìn vàng cũng quá lời, huống chi còn là đêm đầu tiên. Bao nhiêu công tử thế gia tranh đoạt, Tưởng Siêu thể độc chiếm?
Kiếp , ngày Mẫu Đơn cô nương khai giá, khắp kinh thành đều xôn xao đồn đại rằng đêm đầu tiên của nàng Lý Dương, đích trưởng tử của quyền thần Lý Đống, chiếm đoạt. Lý Dương dùng mười rương lớn đựng ngũ ngàn lượng hoàng kim để mua lấy đêm đầu của Mẫu Đơn cô nương, nhờ đó mà tiếng tăm nàng lừng lẫy, trở thành danh kỹ đắt giá bậc nhất kinh đô. Kiếp Tưởng Siêu đủ lượng ngân lượng lớn đến để đối đầu cùng Lý Dương .
Tưởng Nguyễn khẽ nhếch mép, nụ lạnh như băng hiện hữu. Kiếp , nàng để Phái nhi bỏ mạng tay Lý Đống, cảnh tượng bi t.h.ả.m cả đời nàng khắc cốt ghi tâm, thể nào quên. Việc Lý Dương xuất hiện, chỉ là bước khởi đầu. Tiếng chuông tử vong điểm, báo hiệu sự kết thúc của một kỷ nguyên. Cuộc báo thù của nàng, cuối cùng cũng đến hồi khởi sự.