Trọng sinh Thành Yêu Cơ Họa Quốc - Chương 68
Cập nhật lúc: 2025-10-04 07:12:14
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tưởng Siêu hùng hổ trở về Tưởng phủ, đặt chân đến vội vã tiến thẳng tới Mi Thanh Uyển. Lâm Lang thấy sắc mặt khó coi, vội vàng cất lời: “Nhị thiếu gia, phu nhân đang cùng tiểu thư đàm đạo.”
“Lui !” Tưởng Siêu lạnh giọng quát, xô Lâm Lang sang một bên. Vừa bước , thấy Tưởng Tố Tố đang rúc lòng Hạ Nghiên mà nức nở thôi, Hạ Nghiên thì tận lực an ủi nàng.
Tưởng Siêu tiếng của Tưởng Tố Tố thấy lòng phiền ý loạn, liền gắt gỏng: “Khóc lóc cái gì! Làm chuyện tày trời như , khiến ngẩng mặt lên ở Quốc Tử Giám, giờ chỉ còn lóc thôi ?”
Tưởng Tố Tố giật kinh hãi, tủi đáp lời: “Huynh hà cớ gì mà hung dữ đến thế? Chẳng lẽ vui sướng gì ? Giờ đây danh tiết của tan nát, Nhị ca, an ủi thì thôi, đằng còn trách mắng , rốt cuộc ý gì?”
“Được .” Hạ Nghiên khẽ nhíu mày, Tưởng Siêu: “Siêu nhi, con ? Tố nhi là ruột thịt của con, cớ con chuyện với nó bằng giọng điệu ?”
Tưởng Siêu khuôn mặt nhỏ nhắn đẫm lệ của Tưởng Tố Tố, ngọn lửa giận trong lòng cũng vơi ít nhiều, đoạn xuống ghế. “Không con trách , nhưng hôm nay cả kinh thành đều đang xôn xao đồn đãi chuyện tối qua. Con ở Quốc Tử Giám ngẩng mặt lên nổi. Nương thành độc phụ, thì biến thành trò , trong lòng con thực sự rối bời.”
Hạ Nghiên nghiến răng nghiến lợi : “Chu Đại ở trong ngục rõ ràng hề hé răng nửa lời, ắt hẳn kẻ cố tình tung tin đồn nhảm. Hòng hủy hoại danh tiết của Tố nhi, quả là một tâm địa hiểm độc!”
“Có thể là ai cơ chứ?” Tưởng Siêu tức giận đùng đùng. “Nếu để con tìm kẻ đó, con nhất định sẽ lột da !”
Tưởng Tố Tố khẽ hừ lạnh một tiếng: “Còn thể là ai khác chứ, trừ bỏ tiện tì Tưởng Nguyễn thì còn kẻ nào đây?”
“Tưởng Nguyễn ư?” Tưởng Siêu tỏ vẻ ngờ vực. Trong mắt , Tưởng Nguyễn cũng chỉ là một tiểu cô nương đơn độc, bên cạnh, thể tâm tư thâm độc đến nhường đó. “Nó lấy bản lĩnh ?”
Tưởng Tố Tố siết chặt móng tay lòng bàn tay. “Chỉ bởi quá đỗi khinh miệt ả mà thôi!”
“Ta cũng thấy kỳ lạ.” Hạ Nghiên cau mày, tiếp lời. “Rõ ràng kẻ đáng lẽ sa chân xuống nước là nó, cớ hóa thành Tố nhi. Chiếc khăn tay cũng thật quái đản, dẫu của nó , Tưởng Nguyễn cũng chẳng thể giữ nữa.” Nàng nhạy bén nhận , tuy Tưởng Nguyễn hề phô trương rực rỡ, song ẩn chứa khí chất khiến khác bất giác rùng .
“Nương ắt đòi công bằng cho con.” Tưởng Tố Tố nức nở cầu khẩn. “Nhất định khiến ả bại danh liệt!”
“Cứ yên tâm.” Hạ Nghiên khẩy, song đôi mắt toát lên vẻ lạnh lẽo thấu xương. “Ta tâu chuyện với phụ các con, chỉ rằng việc con rơi xuống nước thực sự phần quỷ dị. Mấy ngày qua đều cẩn thận lấy lòng phụ các con. Hủy diệt tiện nhân , tự ngàn vạn thủ đoạn. Còn về Cẩm Anh Vương, con cứ gửi bái sang, chỉ cần là đến tạ ơn tay tương trợ, tiện thể dò hỏi xem rốt cuộc dụng ý gì.”
Vừa nhắc đến Tiêu Thiều, gương mặt Tưởng Tố Tố ửng đỏ, thẹn thùng cúi gằm xuống, hề cất lời. Tưởng Siêu trầm ngâm giây lát, . “Nếu Cẩm Anh Vương quả thật ý với , ắt thêm một đồng lòng hỗ trợ nơi quan trường.”
“Nhị ca, đang những gì .” Tưởng Tố Tố ngượng ngùng. Hạ Nghiên nhíu mày. “Sao con lời lẽ bất cẩn đến thế, danh dự của con chuyện thể tùy tiện mang bàn tán.” Ngừng một lát, nàng tiếp lời. “Giờ đây con cần chuyên tâm sách, nhất định giành lấy khôi nguyên bảng vàng khoa thi. Khi , chuyện của Tố nhi cũng sẽ qua , phụ con mới thể nguôi ngoai. Bấy giờ, Tưởng Nguyễn cũng chỉ là một con kiến nhỏ bé, mặc con tùy ý định đoạt.”
Tưởng Tố Tố , vội vàng . “Nhị ca, chớ chúng thất vọng.”
Truyện đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - .
Ếch Ngồi Đáy Nồi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-yeu-co-hoa-quoc/chuong-68.html.]
Tưởng Siêu khoát tay áo. “Yên tâm , sự đều an bài thỏa, con chuẩn vô cùng kỹ lưỡng, nhất định sẽ đoạt thứ hạng cao.” Hắn trầm giọng . “Đến lúc đó, con sẽ một bước lên mây, trở thành một kẻ tôn quý, những kẻ tầm thường ngay cả xách giày cho con cũng chẳng xứng!” Vừa dứt lời, giọng liền trở nên âm hiểm ngoan độc, trong tâm trí chợt lóe lên ánh mắt kiêu ngạo cao ngạo của Liễu Mẫn.
Hạ Nghiên vỗ vai . “Con trai , nương ắt sẽ cầu phúc cho con.”
Lộ Châu bẩm báo những lời từ Mi Thanh Uyển cho Tưởng Nguyễn, nàng chỉ khẽ nhạt. Thấy dáng vẻ thờ ơ của tiểu thư, Lộ Châu gấp gáp . “Tiểu thư, mấy ngày nữa là đến kỳ thi . Nhị thiếu gia những toan tính như trong lòng. Nếu thật sự đoạt thứ hạng, chẳng chúng sẽ gặp hiểm nguy ?”
“Hắn vô tài vô đức như , thể đoạt thứ hạng bảng vàng chứ?” Tưởng Nguyễn ngắm bức họa thành bàn, gác bút. Lộ Châu gần chiêm ngưỡng, thấy đó là một bức tranh vẽ cảnh ánh trăng vằng vặc trải khắp đồi núi, còn giữa rừng là những đom đóm le lói phát ánh sáng yếu ớt.
“Tiểu thư vẽ thật tuyệt mỹ!” Lộ Châu cảm thán . “Bức nên treo lên chăng?”
“Không cần, cứ đưa đến Quốc Tử Giám.” Tưởng Nguyễn đáp.
“Vẽ ư?” Lộ Châu kinh ngạc. “Tiểu thư vẽ họa? Sao đề lời thơ?”
“Hắn ắt sẽ hiểu.” Tưởng Nguyễn cuộn bức họa .
Giữa vầng trăng và đom đóm, bên nào rạng rỡ hơn, ánh sáng của bên ắt sẽ lan tỏa rộng khắp hơn. Đom đóm dù bay cao đến mấy trượng, vầng sáng cũng chỉ rọi vài tấc. Còn ánh trăng ngự cao vời vợi, soi rọi khắp núi sông hồ biển. Càng ở vị thế cao, ánh sáng lan tỏa càng rộng lớn. Muốn giúp ích cho bá tánh, ắt nắm giữ quyền lực to lớn. Địa vị càng cao, càng thể tự do hành sự.
Đạo lý , Liễu Mẫn tài trí như , há lẽ rõ?
Mặc dù Lộ Châu vẫn hiểu ngọn ngành, nhưng vẫn cung kính nhận lấy bức họa. Tưởng Nguyễn nhỏ giọng dặn dò nàng mấy câu, mặt Lộ Châu liền hiện nét kinh ngạc, khẽ gật đầu một cái ngoài.
Mấy ngày kế tiếp đều hết sức yên bình, bề ngoài chuyện gì đặc biệt xảy . Có điều, trong kinh đồn rằng, Hoàng thượng bổ nhiệm Triệu đại nhân thuộc Hàn lâm viện Chủ khảo quan, vì mà Triệu đại nhân nhận hối lộ của thí sinh. Chuyện lan truyền khắp ngõ ngách trong kinh thành, các Ngự sử rối rít dâng tấu chương xin Hoàng thượng điều tra việc , bởi khoa thi mỗi năm đều mang tầm quan trọng lớn. Vị quân vương ngự ngai vàng liền nổi cơn thịnh nộ, lập tức đình chức Triệu đại nhân, lệnh tra hỏi rõ ràng, đồng thời chỉ định một vị quan chấm thi khác Chủ khảo.
Khi tin Triệu đại nhân đình chức truyền , suốt hai ngày Tưởng Quyền về phủ. Khi hồi phủ , ông nổi trận lôi đình. Bên Mi Thanh uyển náo loạn như gà bay ch.ó chạy, Tưởng Siêu vì giận dữ chỗ trút nên đổ hết lên mấy nha phạm nhỏ. Toàn bộ Tưởng phủ hoảng loạn như ong vỡ tổ, duy chỉ Nguyễn cư là vẫn giữ vẻ an yên như thuở nào.
Vào lúc , Tưởng Tố Tố sai đưa bái đến Cẩm Anh Vương phủ, tới cửa đa tạ chuyện ngày đó ở Hội Hoa Đăng Tiêu Thiều tay giúp đỡ. Ai ngờ Tiêu Thiều trong phủ, Tưởng Tố Tố lão quản gia hơn lục tuần của Cẩm Anh Vương phủ mắng cho xối xả, giận dữ đến tột độ mà hồi phủ.
Liên Kiều và Lộ Châu gấp gáp bắt chước dáng vẻ giận dữ của Tưởng Tố Tố, mô phỏng cho Tưởng Nguyễn xem, Tưởng Nguyễn cũng khỏi bật mấy tiếng.
Cộng thêm bệnh tình của Chu ma ma sự điều dưỡng cẩn thận cũng khá hơn nhiều. Sợ dọa tới hạ nhân ở Nguyễn cư, Chu ma ma dùng vải che mắt , ngày thường chỉ thể những món đồ thủ công đơn giản.
Mấy nha Hạ Nghiên đưa qua, Tưởng Nguyễn cũng chẳng buồn quản. Chỉ Liên Kiều vốn tính tình nóng nảy, trị cho mấy nha ngoan ngoãn lời. Bạch Chỉ tuy ngoài mặt hiền lành, nhưng kỳ thực là khó gần, mấy nha ở Nguyễn cư đối đãi lạnh nhạt, khiến chúng luôn nơm nớp lo sợ. Chỉ nha tên Thư Hương , việc nhanh nhẹn sạch sẽ, tính tình dịu dàng thỏa đáng, đến cả Liên Kiều và Bạch Chỉ cũng tìm sai của nàng .
Có điều lời đồn về con Tưởng Tố Tố và Hạ Nghiên trong kinh thành, nhờ lời đồn quan Chủ khảo nhận hối lộ mà ép xuống, cũng coi như là trong tai ương phúc phần.