Trọng sinh Thành Yêu Cơ Họa Quốc - Chương 66

Cập nhật lúc: 2025-10-04 07:12:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hội Hoa Đăng của Đại Cẩm triều năm thứ mười bốn, so với những năm xưa cũ càng thêm phần náo nhiệt, phồn hoa. Cái tên Tưởng Nguyễn vang danh khắp kinh thành chỉ trong một đêm. Nhất thời, trăm họ trong kinh đô đều bàn tán về Đại tiểu thư mới hồi phủ của Tưởng gia, rằng dung mạo nàng tuyệt sắc khuynh thành, tài nghệ vô song, còn hiểu rõ lễ nghĩa, giữ phép tắc, khí chất cao quý, chẳng kém cạnh chút nào so với nhị tiểu thư Tưởng phủ.

Sáng sớm hôm , Tưởng Tố Tố thức dậy thấy chiếc đèn lồng thỏ tủ đầu giường, nàng ngẩn một lát, đột nhiên nổi cơn giận dữ, lớn tiếng gọi. “Người , Tinh Đình, Hồ Điệp!”

Hồ Điệp vội vàng chạy . “Tiểu thư, xảy chuyện gì?”

Tưởng Tố Tố chỉ chiếc đèn lồng thỏ. “Đây là do ai đưa tới?”

Hồ Điệp thấy đèn lồng cũng kinh ngạc. “Sáng sớm hề , giờ ở đây?”

Một nha tam đẳng lưng Hồ Điệp thấy liền tiến lên , khẽ nhún . “Là nha Bạch Chỉ của đại tiểu thư đưa tới. Nô tỳ thấy đèn lồng nên tự ý đặt ở đây.”

“Ai cho phép ngươi tự tiện quyết định?” Tưởng Tố Tố lạnh. “Kéo nó xuống.”

Hai bà tử cường tráng lập tức bước , lôi nha . Nha hoảng sợ cầu xin. “Nhị tiểu thư, nô tỳ sai ! Nhị tiểu thư, nô tỳ dám nữa!”

Tiếng cầu xin nhỏ dần. Hồ Điệp cẩn thận đặt một ly tay Tưởng Tố Tố. “Tiểu thư, uống chút gừng cho ấm .”

Tưởng Tố Tố hất tay Hồ Điệp , kéo chiếc đèn lồng đang treo đầu giường, hung tợn xé nát, đó ném xuống đất giẫm mạnh cho đến khi chiếc đèn biến dạng mới thôi.

“Con tiện nhân Tưởng Nguyễn , rõ ràng là cố ý giương oai, thật sự cho rằng lấy cái đèn lồng là ghê gớm lắm ? Cũng chỉ là một món đồ vô vị tầm thường mà thôi!” Tưởng Tố Tố xuống giường. “Một ngày nào đó, ả cũng sẽ như cái đèn lồng , mặc cho chà đạp!”

Hồ Điệp dám thở mạnh. Giờ phút , vẻ mặt của Tưởng Tố Tố tựa như ma quỷ, nào còn chút dịu dàng, ngây thơ thường ngày.

đúng lúc , Tinh Đình vội vàng chạy , hoảng hốt . “Tiểu thư, !”

Tưởng Tố Tố đang bực bội, chẳng vui vẻ gì, cất lời . “Vụng về luống cuống! Có chuyện gì ?”

“Nô tỳ , sáng sớm nay kinh thành truyền tin, Chu Đại là kẻ phu nhân sai tới, cố ý bôi nhọ thanh danh của Đại tiểu thư, nào ngờ nhầm lẫn, thành hại Nhị tiểu thư.”

“Cái gì?” Tưởng Tố Tố lập tức dậy, vội vã hỏi. “Tin từ truyền ? Chu Đại thừa nhận ư? Chuyện tuyệt đối thể khả năng!”

“Nô tỳ cũng rõ.” Tinh Đình vội vàng . “Sáng nay, khắp kinh thành đều bàn tán xôn xao về chuyện , như thể mỗi đều nắm rõ chân tướng !”

Gương mặt Tưởng Tố Tố tái nhợt. “Rõ ràng nương bảo gì đáng ngại, rốt cuộc là do kẻ nào truyền ? Không , tức tốc gặp nương.” Dứt lời, nàng liền khoác áo choàng. “Mau ! Nương nhất định sẽ diệu kế cứu vãn tình thế cho .”

Khác hẳn với cảnh tượng náo loạn của Mi Thanh Uyển, trong Nguyễn Cư an nhiên tự tại.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-yeu-co-hoa-quoc/chuong-66.html.]

Lộ Châu đặt bát chè trôi nước lên bàn, dọn thêm một đĩa bánh hoa hồng. “Món điểm tâm là do Lão phu nhân ban thưởng, bảo tiểu thư hôm qua xử lý việc thỏa, nên sai Thải Tước tỷ mang tới.”

Tưởng Nguyễn mỉm . Tưởng Lão phu nhân tiếng nào về chuyện của Tưởng Tố Tố, thái độ khiến kẻ khác suy nghĩ sâu xa, e rằng Hạ Nghiên cũng chẳng chiếm chút lợi lộc nào từ chỗ Lão phu nhân.

Lộ Châu cạnh Tưởng Nguyễn dùng bánh hoa hồng, . “Tiểu thư, hôm nay bên ngoài kinh thành cũng đồn ầm lên , rằng kẻ hãm hại Đại tiểu thư, nào ngờ khiến Nhị tiểu thư gặp vạ.” Lộ Châu dừng một chút, sắc mặt Tưởng Nguyễn. “Nghĩ đến cảnh bây giờ Mi Thanh Uyển đang loạn cả lên, nô tỳ thấy vô cùng hả hê, tiểu thư tay quả đúng là khiến kẻ khác hả giận .”

Liên Kiều ở bên cạnh thêu thùa, thấy Lộ Châu như thì kìm bèn cất lời. “Hả giận thì hả giận, nhưng Lộ Châu , ngươi việc hết sức cẩn trọng, đừng để gây thêm phiền phức cho tiểu thư là .”

“Tỷ tỷ cứ yên lòng.” Lộ Châu đắc ý . “Ta tìm ba mươi đứa trẻ con ở chợ, thêm mấy tên ăn mày, cho bọn chúng chút bạc, dù tra xét cũng chẳng thể truy .”

Tưởng Nguyễn uống một hớp canh phỉ thúy, . “Ngươi thỏa. Ngoài chuyện , còn gì nữa chăng?”

“Lời tiểu thư dặn dò, nô tỳ há dám quên ?” Trên gương mặt Lộ Châu hiện lên vẻ chần chừ. “ liệu , …”

“Tưởng Tố Tố, nàng chính là kẻ địch của . Không chịu bỏ chút công sức, há chăng? Chẳng qua đó chỉ là một lời đáp lễ mà thôi, nàng luôn khiến kẻ khác phật ý.” Tưởng Nguyễn mỉm .

Lời đồn trong kinh thành lúc , kẻ gặp sóng gió chỉ Tưởng phủ, mà Cẩm Anh Vương phủ cũng ngoại lệ. Lâm quản gia ngoài lục tuần, sầu não vểnh râu mép. “Làm bây giờ? Lời đồn càng ngày càng thái quá, rốt cuộc là do kẻ nào truyền ? Nếu như để , nhất định sẽ buông tha cho kẻ đó!”

Dạ Phong đối diện, khẽ mấp máy môi, suy nghĩ đôi chút vẫn giữ im lặng.

Giữa khuya, trong kinh thành rộ lên lời đồn rằng Hạ Nghiên tìm hãm hại Tưởng Nguyễn. Lời đồn khác nữa , Cẩm Anh vương Tiêu Thiều tình sâu như biển đối với Tưởng Tố Tố, nên tối qua mới bất chấp phận mà dối để giải vây cho nàng .

Lời đồn vô cùng sống động, ngay cả chuyện Tưởng Tố Tố và Tiêu Thiều yêu cũng kể rành mạch. Lâm quản gia sốt ruột như lửa đốt đến lông mày, chủ tử nhà là hạng nào, ông lớn lên, từng thấy Tiêu Thiều nhắc tới Tưởng Tố Tố. Nếu lời đồn , e rằng Tưởng Tố Tố là ai, Lâm quản gia cũng chẳng .

Ếch Ngồi Đáy Nồi

“Rốt cuộc là kẻ nào bôi nhọ danh dự của Vương gia? Tưởng Tố Tố là kẻ nào, còn tình sâu như biển? xằng bậy!”

Tính tình Lâm quản gia nóng như lửa, tuổi tác nhỏ song tâm tính vẫn ngay thẳng, vô tư tựa đồng nhi. Dạ Phong quá quen thuộc, dứt khoát ngẩng đầu trời, vờ như . Vừa lúc , giọng Tiêu Thiều từ trong vọng . “Dạ Phong.”

Dạ Phong lập tức nghiêm mặt đáp lời. “Chủ tử.” Rồi vội vã bước phòng. Thấy Tiêu Thiều đang thư án, ngón tay thon dài vuốt nhẹ thanh chủy thủ trong tay, cất lời hỏi. “Đã tra kẻ là ai ?”

“Là tỳ nữ trong Tưởng phủ. Cẩm y vệ vẫn đang điều tra, song thuộc hạ e rằng... lẽ là nhị tiểu thư Tưởng gia?” Dạ Phong cẩn trọng thăm dò. Hắn nhận thấy, Cẩm Anh Vương phong thái xuất chúng, Tưởng Tố Tố tung lời đồn , ắt là ý định bám víu Vương gia. Nếu lời đồn đãi thể dẹp yên, thì Tưởng Tố Tố chỉ còn cách gả cho Cẩm Anh Vương mà thôi.

“Không nàng.” Tiêu Thiều quả quyết.

“Vậy chủ tử cho rằng là ai?” Dạ Phong nghi hoặc hỏi .

Trong tâm trí Tiêu Thiều hiện lên dáng hình thiếu nữ vận y phục đỏ rực Linh Lung thuyền đêm qua. Đôi mắt nàng, tựa hồ ẩn chứa oán hận khôn nguôi.

Hắn thu ánh mắt , lạnh nhạt . “Điều tra kỹ lưỡng về Đại tiểu thư Tưởng gia.”

 

Loading...