Trọng sinh Thành Yêu Cơ Họa Quốc - Chương 61

Cập nhật lúc: 2025-10-04 07:12:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng lặng lẽ ở đầu thuyền, tựa hồ thuộc về thế giới trần tục . Nhất thời, đều rơi tĩnh lặng, thần hồn điên đảo.

Các công tử thuyền Thanh Tùng ai nấy đều ngây dại ngắm , khẽ lẩm bẩm: “Nhân gian dung nhan tuyệt thế đến nhường . Hôm nay diện kiến, dẫu c.h.ế.t cũng chẳng hối tiếc.”

Tưởng Tố Tố trong khoang thuyền, sắc mặt tái mét, dung nhan vốn dĩ luôn tươi dịu dàng giờ đây vặn vẹo dữ tợn. Tưởng Lệ bên cạnh cũng siết chặt hai tay, nghiến răng ken két.

Ngũ hoàng tử khẽ há miệng, ánh mắt thoáng qua vẻ tham lam. “Thật khó lòng phân định cao thấp cùng Tưởng nhị tiểu thư...”

Sắc mặt Tuyên Ly trở nên phức tạp, chẳng hiểu vì lẽ gì, luôn cảm thấy cô nương một mị lực khó cưỡng, chỉ tiến gần, ngắm dung nhan nàng cho thật kỹ.

Quần chúng trầm mặc chừng nửa khắc, đó, vị công tử phủ Tổng binh thuyền Thanh Tùng liền dẫn đầu cất tiếng tán thán: “Sắc nghệ song tuyệt, xưng nàng là nhất mỹ nhân chốn kinh thành cũng chẳng ngoa chút nào!”

Tưởng Nguyễn khẽ đầu , mỉm bày tỏ sự cảm kích với . Vị công tử thấy dung nhan tuyệt diễm của nàng, má liền đỏ bừng, đôi mắt khỏi hiện vẻ si mê.

Tưởng Tố Tố xong, sắc mặt càng thêm khó coi. Nàng thực sự hiểu nổi Tưởng Nguyễn sống nơi thôn trang mấy năm, thể thỉnh dạy dỗ mà thổi sáo, nhảy múa điêu luyện đến nhường ? Điệu múa , dù nàng vốn luôn tự phụ tài nghệ của , cũng đành tự nhận thể múa như Tưởng Nguyễn. Huống hồ thuyền chao đảo, cớ nàng thể múa vững vàng đến thế, ngay cả một chút cũng hề nghiêng ngả?

Tưởng Tố Tố mãi mãi thể nào , ở kiếp , Tưởng Nguyễn trong cung từng vì Hoàng thượng sủng ái mà thường xuyên sủng phi chèn ép, bắt nàng múa mua vui trong những buổi yến tiệc. Đã từng luyện tập đến độ như , dẫu cho trải qua một kiếp cũng nào thể nào quên . Ngay cả khi múa lòng bàn tay khác, nàng cũng thể , thì một chiếc thuyền chao đảo thể khó nàng ?

Quần chúng liên tục phụ họa, lời tán dương dành cho nàng còn nhiều hơn cả Tưởng Tố Tố. Lẽ thường tình, con vốn luôn ưa thích điều mới lạ. Tưởng Tố Tố dĩ nhiên xuất sắc, song nàng độc chiếm vị trí nhất tài nữ nhiều năm, cộng thêm luôn tỏ vẻ tiên tử thoát tục, chẳng màng thế sự. Nay xuất hiện một phong tình vạn chủng, vị đại tiểu thư Tưởng gia mang phong thái khác biệt với Tưởng Tố Tố, chỉ cần nàng phô diễn chút tài năng xuất chúng, ánh mắt của đều sẽ nàng thu hút.

Lời tán dương từ phe nam quyến ngớt, song sắc mặt của các nữ quyến chẳng lấy gì . Tưởng gia một Tưởng Tố Tố, nay xuất hiện thêm một Tưởng Nguyễn. Chẳng những bậc nam tử tài hoa chốn kinh thành đều sẽ hai nàng quyến rũ ?

Tưởng Nguyễn trở về an tọa, Lâm Tự Hương liền cất lời: “Thì còn múa, thực khiến bằng con mắt khác đó.”

Triệu Cẩn cùng Văn Phi Phi đều là những cô nương thẳng thắn, gật đầu đồng tình: “Thật đúng là khiến bọn kinh ngạc, nhưng khúc sáo thổi thật , thể chỉ dạy bọn ?”

“Khi ở thôn trang, nhạc khí, chỉ ngẫu hứng thổi chơi khi buồn chán mà thôi.” Tưởng Nguyễn giải thích, lời lẽ hợp tình hợp lý, cũng khiến khỏi cảm thấy thương xót.

Đổng Doanh Nhi nàng, hỏi: “ cớ chọn khúc “Nghiễm Lăng tán”? Chắc chắn ở đây sẽ chọn khúc nhạc ngày hôm nay.”

Tưởng Nguyễn mỉm . “Ta chỉ thổi một khúc thôi.”

Sắc mặt Từ Nhược Hy khẽ tái nhợt, cúi đầu . Mọi đều lòng nàng đang bất an, nên đều giả vờ như thấy, cốt là để nàng lúng túng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-yeu-co-hoa-quoc/chuong-61.html.]

Sau đó mấy quý nữ khác cũng lên biểu diễn, nhưng đều chỉ ở mức tầm thường. Vừa chiêm ngưỡng điệu múa Nghiễm Lăng kinh tâm động phách của Tưởng Nguyễn, nay xem thêm những tiết mục , ai nấy đều cảm thấy thật vô vị nhạt nhẽo.

Hội Hoa Đăng năm nay, Tưởng gia xuất hiện một kỳ nhân như , ai nấy đều xôn xao rằng giải hoa đăng năm nay chắc chắn sẽ thuộc về Tưởng Nguyễn. Trên thuyền Thanh Tùng, chủ đề đàm luận của còn là Tưởng Tố Tố như năm nữa, mà chuyển sang Tưởng Nguyễn.

Sau cuộc so tài, tuần tự bước mũi thuyền, thả hoa đăng. Những chiếc đèn hoa đăng chế tác vô cùng tinh xảo và đẽ, các công tử tiểu thư sẽ điều ước cẩn thận đặt hoa đăng, đó thả trôi mặt nước.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Tưởng Nguyễn cũng bước mũi thuyền, nụ môi nàng quyến rũ đến lạ thường.

Kiếp , đến thời khắc thả đèn hoa đăng, nàng gây một chuyện tủi hổ. Lúc , nàng run rẩy nép sang một bên, thì Bát hoàng tử Tuyên Ly cầm một chiếc hoa đăng tiến , ân cần hỏi nàng: “Nàng tâm nguyện gì chăng?”

Thân hình cao lớn của che khuất ánh mắt khinh bỉ đang đổ dồn về phía nàng. Khoảnh khắc , Tưởng Nguyễn chỉ nắm giữ lấy ấm mà nam nhân mang . Trên tờ giấy nguyện vọng, tâm nguyện của nàng, duy nhất chỉ mong ở bên cạnh .

Tâm nguyện đơn thuần của một thiếu nữ, cuối cùng biến thành một âm mưu tàn độc. Thực , Tưởng Nguyễn nghĩ, nàng căm hận nhất lẽ Tuyên Ly. So với Tuyên Ly, Tưởng Tố Tố tước đoạt từ nàng quá nhiều thứ. Song, cái sai của Tuyên Ly là nên gieo hy vọng cho nàng, để nàng tưởng rằng nắm khúc gỗ cứu mạng trong tuyệt cảnh, cuối cùng là khúc gỗ độc hại đoạt mạng . Sau khi ban cho nàng sự ấm áp và quan tâm, thẳng thừng cho nàng rằng tất cả chỉ là giả dối.

Bạch Chỉ đưa hoa đăng cho nàng, Liên Kiều dâng bút và giấy. Tưởng Nguyễn trầm tư đôi chút, đón lấy tờ giấy từ tay Liên Kiều, gì cả, trực tiếp cuộn tròn và đặt hoa đăng.

Hành động của nàng lọt mắt Tưởng Tố Tố, vẫn luôn chú ý tới Tưởng Nguyễn. Nàng lập tức bước tới bên cạnh Tưởng Nguyễn, cất giọng hỏi: “Đại tỷ, tỷ nguyện vọng lên giấy?”

Tưởng Tố Tố cố ý lớn, khiến Tưởng Nguyễn tối nay một nữa trở thành tâm điểm của sự chú ý. Tức thì, ánh mắt của cả hai thuyền đều đổ dồn về phía nàng.

“Không việc gì cầu mong thì gì?” Tưởng Nguyễn nhàn nhạt đáp lời.

Tưởng Tố Tố khẽ một tiếng. “Sao đại tỷ cầu mong? Chẳng lẽ thể cầu mong phụ thể an khang, cầu đại ca thi đỗ Trạng nguyên, Tưởng phủ ngày càng hưng thịnh, hoặc cầu nương chúng sinh thêm một tiểu nữa ? Tổng quy, thể điều gì để thỉnh cầu?”

Câu , chẳng khác nào chỉ trích Tưởng Nguyễn là kẻ bất trung bất hiếu, bất nhân bất nghĩa, hề lòng vì Tưởng phủ. Hàm ý rõ ràng đến mức ngay cả Liên Kiều và Bạch Chỉ cũng khỏi nhíu mày. Tưởng Nguyễn , chỉ khẽ lạnh trong lòng. Phụ ? Tưởng Quyền chỗ nào xứng đáng là một bậc phụ ? Ông hận thể biến nàng thành quân cờ, vật hy sinh để trải đường cho hai Tưởng Tố Tố tiến . Nương? Hài cốt của nương nàng mục ruỗng thành tro bụi, đời gì còn nữa. Đại ca? Nay tin tức mịt mờ, rõ sống chết. Tưởng Tố Tố những lời , há chẳng là xát muối lên vết thương lòng nàng .

“À, là nhị .” Thái độ của Tưởng Nguyễn vẫn nhẹ nhàng, dịu dàng, tựa hồ hề chút tức giận nào. “Tất nhiên phụ sẽ khỏe mạnh, nếu thể dốc hết sức lực vì triều đình đây? Còn chuyện đại ca thể thi đỗ Trạng nguyên , đó là việc chúng thể giúp . Chuyện nương sinh thêm tiểu , là chuyện của Quan Âm đại sĩ, liên quan gì đến chúng ?”

Nàng khẽ nhếch khóe môi. “Phàm những chuyện thế gian, rốt cuộc đều do con tự tạo . Dù lòng thành kính đến mấy, nhưng tương lai, suy cho cùng vẫn tự gây dựng, ?” Giọng của nàng chợt mang theo chút thẫn thờ, mơ hồ. “Trước , lúc nào cũng thành tâm dâng hương bái Phật, nhưng cuối cùng, nương vẫn qua đời, đại ca bặt vô âm tín. Ngươi xem, trong lòng cầu nguyện, thể thực hiện ư? Rốt cuộc vẫn dựa chính bản mà thôi.”

Câu lọt tai , Mạc Thông phì một tiếng. Thấy Tiêu Thiều liếc , y vội vã phân trần: “Ta chỉ cảm thấy Tưởng đại tiểu thư đây ăn quá xảo diệu, khẽ ho một tiếng, chuyện sinh nở , quả thực điều các tiểu thư nên bận tâm.”

Lời Tưởng Nguyễn thốt thâm thúy ẩn chứa thiện tâm, thấy thế đáng thương của nàng, cũng đồng cảm sâu sắc. Sắc mặt Tưởng Tố Tố giận đến xanh mặt, song nàng vẫn gượng gạo giữ vẻ hiền hậu dịu dàng.

Kế đó, là thời khắc thả đèn hoa đăng. Tưởng Nguyễn cúi đặt chiếc hoa đăng trong tay xuống dòng sông, toan dậy, Tưởng Tố Tố kề bên, sắc mặt hề biến đổi, âm thầm duỗi chân, toan ngáng khiến nàng ngã nhào xuống dòng nước.

 

Loading...