Trọng sinh Thành Yêu Cơ Họa Quốc - Chương 56
Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:31:12
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lần tại Thẩm phủ, đa phần các vị tiểu thư mặt đều là con gái quan viên trong kinh thành. Song, lượng những nhân vật quyền cao chức trọng hội tụ nơi đây tối nay vượt xa hơn nhiều. Rất nhiều đầu tiên mới diện kiến đích trưởng nữ Tưởng gia. Trước giờ khắp kinh thành đều đồn rằng Tưởng Tố Tố của Tưởng gia tài mạo song , vẻ tựa tiên nữ hạ phàm, nên ai nấy đều vô cùng tò mò về vị tiểu thư lớn lên ở thôn trang . Không ngờ hôm nay tận mắt trông thấy, quả thực bất ngờ dung nhan xuất chúng đến nhường .
Thuyền Thanh Tùng và thuyền Linh Lung neo sát cạnh , hai chiếc thuyền sóng vai cập bờ, nhất cử nhất động của Tưởng gia tiểu thư đều những thuyền Thanh Tùng thu trọn mắt. Trước mặt hai vị đích nữ, Tưởng Đan và Tưởng Lệ tất nhiên đều lu mờ. tất cả ánh mắt ngày xưa từng tập trung Tưởng Tố Tố, tối nay đều dời sang Tưởng Nguyễn.
Có vị thiếu gia nhà quan thuyền Thanh Tùng đến ngây dại, khẽ lẩm bẩm: “Nhìn một khuynh thành, hai khuynh quốc.”
Tưởng Nguyễn bình tĩnh bước từng bước, nhưng trong lòng khỏi dấy lên sự trào phúng. Kiếp nàng cũng từng bước chân lên thuyền Linh Lung như , đáng tiếc hề nhận ánh kinh diễm như hiện tại. Lúc bấy giờ, họ đều nàng bằng ánh mắt khinh thường đầy châm biếm, giễu cợt của kẻ bề , tựa như đang chiêm ngưỡng một thứ dân đầu bước chân chốn phồn hoa thượng lưu. Kiếp , cục diện hóa như ư?
nàng nào , kiếp , Tưởng Tố Tố cùng Hạ Nghiên luôn cố ý như vô tình tung tin đồn, cộng thêm mấy năm nàng sống ở thôn trang, sớm khiến nàng trở nên tự ti, nhút nhát. Sau khi trở về Tưởng phủ, Hạ Nghiên giả vờ thiết yêu thương, gần như cưng chiều nàng thái quá, thực chất là dùng kế sủng sát (sủng ái mà hủy hoại). Chưa bao giờ mời dạy nàng học chữ, luyện đàn, nữ công cũng , lễ nghi càng chỉ dạy cẩn thận. Đối với kinh thành vốn trọng lễ nghi quy củ mà , nàng chính là một trò lớn. Hơn nữa, dung mạo và khí chất của một chiếm mất năm phần ấn tượng. Kiếp , nàng nhát gan yếu đuối, cho dù đến mấy thì cũng khí chất bạc nhược kéo chìm theo. Sau đó cung, Bát hoàng tử vì biến nàng thành một quân cờ mỹ, bắt nàng học cầm kỳ thi họa đến mức tinh thông, khí chất bồi dưỡng lúc ở trong cung cũng ai cũng thể bắt chước. Bởi thế, dù ánh mắt những ở đây sắc bén đến mấy, cũng ai thể chút sai sót nào trong lễ nghi của nàng. Sự dạy dỗ đẫm m.á.u từ kiếp khắc sâu nàng một khí chất thần bí lắng đọng, nay cử chỉ chân thật, cộng thêm dung mạo tuyệt sắc diễm lệ, hấp dẫn ánh mắt của khác là lẽ đương nhiên.
Nụ gương mặt Tưởng Tố Tố vẫn ấm áp như cũ, nhưng nếu kỹ sẽ phát hiện một nét cứng đờ ẩn hiện. Nàng lên thuyền, Tiết tiểu thư của phủ Ngự Sử lập tức lên tiếng gọi. Tưởng Tố Tố một tay nắm tay Tưởng Đan, một tay nắm tay Tưởng Lệ tiến về phía gọi, vô tình cố ý, bỏ mặc Tưởng Nguyễn ở phía .
Liên Kiều cùng Bạch Chỉ lưng Tưởng Nguyễn cũng khẽ nhíu mày. Tưởng Nguyễn chỉ nhẹ nhếch môi, dẫu Tưởng Tố Tố tuổi vẫn còn thơ dại, tường sự kiên nhẫn. Mặc dù so với các thiếu nữ đồng trang lứa, tâm tư nàng phần thâm trầm hơn, nhưng rốt cuộc Tưởng Tố Tố vẫn chỉ là một tiểu nha đầu mười tuổi mà thôi. Hiếu thắng, ưa tranh giành, một khi địa vị uy hiếp, nàng cũng chẳng giữ nổi lớp mặt nạ của .
Khi nàng bỏ một ở nơi đây, đám thuyền Thanh Tùng đều thấy rõ ràng. Một vị công tử mặc y phục màu lam tức giận cất lời: "Sao thể ức h.i.ế.p một nữ tử yếu mềm như chứ, mấy nữ nhân thật quá phận!" Hóa là công tử phủ Tổng binh đại nhân.
Một vị công tử khác tiếp lời: " , quả thật quá đáng. Nếu từng tiền lệ, quả mời nàng an tọa bên cạnh ."
Kẻ thương hoa tiếc ngọc chẳng một duy nhất. Tưởng Nguyễn còn nghĩ xong sẽ an tọa nơi nào thuyền Linh Lung, thấy một giọng quen thuộc gọi : "Tưởng Nguyễn, đây!" Quay đầu , thì là Lâm Tự Hương.
Tưởng Nguyễn liền bước đến bên nàng, xuống cạnh nàng. Lâm Tự Hương kỹ Tưởng Nguyễn, đoạn mới gật đầu mà rằng: "Xinh hơn của ngươi nhiều. Y phục đỏ của ngươi so với kẻ chuyên giả dối, mù mịt như sương sa mặc y phục trắng tinh, còn lộng lẫy, mắt hơn nhiều."
Tưởng Nguyễn chỉ khẽ mỉm , đáp lời. Lâm Tự Hương nắm lấy tay nàng, hướng về những vị tiểu thư đang cùng bàn mà giới thiệu: "Đây là Tưởng gia tiểu thư, con gái Tưởng Thượng thư, Tưởng Nguyễn, tỷ tỷ của Tưởng Tố Tố."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-yeu-co-hoa-quoc/chuong-56.html.]
Trên thuyền, khách nhân sắp đặt thành từng tốp nhỏ, những tiểu thư quen đều hội tụ một chỗ. Mặc dù lúc ở Thẩm phủ Lâm Tự Hương cô lập, nhưng trong kinh thành, Lâm Tự Hương cũng bằng hữu tâm giao của . Lâm Tự Hương giới thiệu với Tưởng Nguyễn: "Đây là Đổng tiểu thư, ái nữ của Tuần phủ đại nhân; Từ tiểu thư, ái nữ của Chưởng học sĩ Hàn lâm viện; Văn tiểu thư, ái nữ của Kiêu tham lĩnh, cùng Triệu tiểu thư, ái nữ của Vân huy sử."
Đổng Doanh Nhi là ái nữ của Tuần phủ đại nhân, dung mạo đáng yêu, bầu bĩnh. Thấy thế, nàng tươi mà rằng: "Thì ngươi quả là Tưởng Nguyễn tiểu thư. Lúc thấy ngươi, ngây thất thần, đến nỗi nên lời, đến giờ mới đời còn giai nhân tuyệt sắc đến thế."
Thái độ của nàng thẳng thắn, chân chất, ý nịnh nọt, khiến đều thiện cảm. Văn Phi Phi cùng Triệu Cẩn xuất dòng võ tướng, hành động cũng mang trong khí phách hào sảng. Triệu Cẩn : "Nếu là nam nhi, chắc chắn sớm mai sẽ đến phủ cầu cùng ngươi."
" ." Văn Phi Phi : "Bây giờ dung nhan của ngươi diễm lệ đến nhường , đợi thêm vài năm nữa, tất cả các tiểu thư trong kinh thành e rằng đều chẳng dám bước chân khỏi cửa phủ."
Tưởng Nguyễn cũng mỉm : "Các vị tỷ tỷ đây đang ý trêu ghẹo chăng? Hôm nay cũng mở rộng tầm mắt. Trong kinh thành các cô nương tính tình lẫn dung mạo đều cao quý, xuất chúng đến thế , nhất là tính tình. Nếu là nam nhi, tất sẽ trở thành một lang quân phong lưu đa tình, rước hết thảy các vị tỷ tỷ về thê ."
Cả bàn cất tiếng rộ lên, cảnh tượng quả là vui vẻ hòa thuận. Lâm Tự Hương Từ Nhược Hi: "Tỷ thất thần ?"
Từ Nhược Hi là đích nữ của Chưởng học sĩ Hàn lâm viện đại nhân, thường ngày vốn dĩ kiêu ngạo. Nàng xong, toan trả lời, bên ngoài vang lên tiếng hô vang kéo dài: "Cẩm Anh Vương giá lâm!-------- Bát hoàng tử giá lâm!-------"
Ánh mắt Từ Nhược Hi bỗng nhiên ánh lên vẻ khác lạ, má nàng ửng hồng. Toàn Tưởng Nguyễn chợt cứng đờ, nàng cố gắng lắm mới định tâm thần, để chiếc tách trong tay vỡ tan.
Nàng theo ánh mắt của , hướng lên bờ, chỉ thấy một nam nhân bạch y khoan thai bước tới. Dung mạo phong nhã, khí chất tiêu sái của vẫn y như tiền kiếp. Khẽ mỉm , thong thả bước lên thuyền Thanh Tùng. Sông nước gợn sóng lăn tăn, phản chiếu bóng hình kiều diễm các du thuyền. Đêm nay, vạn vật rực rỡ, nhưng trong lòng ai , cố nhân trùng phùng, thế sự đổi .
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Trên thuyền Linh Lung lặng như tờ, còn tiếng xôn xao. Ánh mắt của Từ Nhược Hi dừng Bát hoàng tử Tuyên Ly, mà hướng về nam nhân hắc y, vận cẩm bào thêu kim kỳ lân, lưng đeo đai ngọc, chân giày đen, theo vị điện hạ . Dung mạo tuyệt luân, khí chất hùng ngút trời, ánh mắt sắc lạnh như băng tuyết. Bước của y tiêu sái tựa mây bay nước chảy, chẳng hề kém cạnh Bát hoàng tử một phân nào.
Giọng Từ Nhược Hi khẽ run lên vì quá đỗi kinh ngạc: “Là Cẩm Anh vương…”
Tưởng Nguyễn khẽ nhíu mày, trăm ngàn ngờ, vị nam nhân hắc y mà nàng hai diện kiến, chính là Cẩm Anh vương hiển hách danh tiếng khắp Đại Cẩm triều.