Trọng sinh Thành Yêu Cơ Họa Quốc - Chương 55

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:31:11
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau buổi trưa, khi ánh dương ngả về Tây, cũng chính là lúc chư vị tiểu thư Tưởng phủ đến tham dự Hội Hoa Đăng.

Chư vị tiểu thư Tưởng phủ sắp sửa lên đường tới Hội Hoa Đăng, còn những vị công tử, tiểu thư khác tề tựu từ sớm, nhưng vội lên thuyền, mà chỉ an tọa trong các tửu lầu ven bờ, thưởng ngoạn cảnh Hoa Đăng.

Xe ngựa đợi sẵn phủ từ sớm. Tưởng Tố Tố lên xe , mới gọi Tưởng Lệ, Tưởng Đan cùng Tưởng Nguyễn cùng lên xe. Vài vị thị vệ hộ tống theo , xe ngựa đưa đến bờ sông Vĩnh Định. Chiếc thuyền Linh Lung đợi sẵn nơi đó tự bao giờ.

Dẫu cho thuyền Linh Lung danh nghĩa là do chư vị tiểu thư quý tộc tự tổ chức, thế nhưng chi phí thường niên đều do nội cung chi trả. Chẳng Hoàng hậu nương nương, mà là Thục Phi nương nương – vị mẫu của Bát hoàng tử, nắm quyền thế nhất hậu cung bấy giờ. Địa vị của nàng trong cung, ngay cả Hoàng hậu cũng kiêng dè đôi phần. Gia tộc nàng thế lực hiển hách, phú quý ngập trời, chút bạc lẻ nào đáng là gì. Hằng năm, nàng đều hào phóng chi tiền cho hai chiếc thuyền Linh Lung và Thanh Tùng. Miệng thì chỉ để tạo sự náo nhiệt, nhưng thâm ý đằng thì nào ai thấu tỏ.

Xe ngựa chầm chậm lăn bánh đường. Tưởng Lệ cùng Tưởng Đan vốn phận thứ nữ, hôm nay cũng là đầu tiên tham dự Hội Hoa Đăng. Tưởng Đan nhút nhát cúi đầu im lặng , còn vẻ mặt Tưởng Lệ lộ rõ sự nôn nóng. Nếu kiêng dè đại tiểu thư Tưởng Nguyễn và nhị tiểu thư Tưởng Tố Tố, hai sớm vén rèm cửa sổ ngắm cảnh vật bên ngoài .

Tưởng Nguyễn khép hờ mi mắt dưỡng thần, chợt giọng Tưởng Tố Tố cất lên: "Đại tỷ, tỷ tài nghệ gì chăng?"

Quả nhiên đến lúc. Trong lòng Tưởng Nguyễn khẽ lạnh, mở mắt, giả bộ kinh ngạc đáp: "Ta quả thực rõ, nhị hỏi ẩn ý gì ?"

"Đại tỷ, tỷ chẳng cần khiêm nhường quá mức." Tưởng Tố Tố giả bộ vui đáp lời. "Tỷ ruột thịt chúng , hà cớ gì khách sáo? Đại tỷ, lẽ tỷ từng , Hội Hoa Đăng hằng năm, thuyền Linh Lung, chư vị tiểu thư đều biểu diễn tài nghệ để chọn vị tài nữ xuất chúng nhất. Nếu thể thắng, thì sẽ đoạt phần thưởng là chiếc Hoa Đăng tuyệt mỹ nhất."

Tưởng Nguyễn khẽ cúi đầu trầm ngâm một lát : "Nghe thật thú vị, nhưng quả tình sở trường gì."

"Làm chuyện đó?" Tưởng Tố Tố . "Trước đây khi đại nương còn sinh thời, cầm kỳ thi họa đều tinh thông, tin rằng từng dạy dỗ tỷ." Giọng nàng trong trẻo ngây thơ, tựa như một tiểu cô nương thẳng thắn chân thành, khiến chẳng thể nào trách cứ. Thuở ban đầu ở Tưởng phủ, ai mà chẳng , Triệu Mi xuất Võ gia, song vì Tưởng Quyền mà cam tâm tình nguyện học cầm kỳ thi họa, dẫu vẫn thể đoạt sự sủng ái. Nàng vì Tưởng Quyền mà miễn cưỡng học những thứ tao nhã , nhưng nhất tài nữ kinh thành, nàng chẳng khác nào đứa trẻ mới tập học chữ. Tưởng Quyền mực sủng ái Hạ Nghiên, mỗi khi tham gia yến tiệc, ngài nhất định sẽ dẫn theo Hạ Nghiên. Hạ Nghiên càng ưu nhã bao nhiêu, càng nổi bật sự gượng gạo của Triệu Mi bấy nhiêu, ít nhất trong mắt thế nhân là như .

Bây giờ Tưởng Tố Tố nhắc chuyện cầm kỳ thi họa của Triệu Mi, ngụ ý mỉa mai rõ ràng trong lời .

“Nhị là sai .” Tưởng Nguyễn khẽ đáp lời. “Chẳng lẽ bấy lâu nay, hết thảy học vấn của nhị đều do mẫu dạy dỗ ? Đương nhiên là , phụ vì yêu thương nhị , cố ý mời danh tiếng về tận phủ để dạy dỗ, còn ở thôn trang hẻo lánh, nào phúc phận dạy dỗ?”

Tưởng Tố Tố ứ nghẹn, chốc lát mới tiếp lời. “ thiết nghĩ đại tỷ thông tuệ như thế, ắt hẳn cũng chút tài nghệ nào đó. Huống chi chuyện còn liên quan đến thể diện của Tưởng phủ . Đại tỷ, tỷ thử cân nhắc kỹ xem, tỷ tài năng nào thể ứng phó tạm bợ chăng?”

“Vậy theo ý nhị đây, thể trổ tài gì đây?” Tưởng Nguyễn hỏi.

Tưởng Tố Tố ánh mắt nghi hoặc khẽ liếc nàng, thấy ánh mắt Tưởng Nguyễn vẫn điềm nhiên như , tựa hồ thật lòng trợ giúp, bèn mở lời. “Thư pháp, đ.á.n.h cờ, hội họa e rằng khó lòng mà học trong một sớm một chiều, đại tỷ từng học đàn. Hay là múa một khúc ? Ở thôn trang chắc cũng những điệu múa dân dã, nếu học múa, chỉ cần vài động tác đơn giản là đủ .”

 

Ếch Ngồi Đáy Nồi

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-yeu-co-hoa-quoc/chuong-55.html.]

Tưởng Nguyễn khẽ gật đầu. “Quả là một chủ ý , nhị tâm tư thật vẹn .”

Tưởng Lệ một bên lạnh lùng cợt . “Đừng giả vờ hiểu , bằng chỉ chuốc lấy sự chê mà thôi.” Dẫu lời , song trong đáy mắt ánh lên vẻ hả hê, vui thích nỗi thống khổ của khác. Tưởng Đan nhút nhát rụt rè kế bên, chỉ khẽ mỉm đáp Tưởng Nguyễn.

Tưởng Nguyễn ngả ghế, trầm giọng . “Vậy quả thực cần suy tính thật kỹ lưỡng, xem nên trình diễn điệu múa nào cho phép.”

“Muội tin chắc rằng đại tỷ nhất định sẽ chấn động .” Tưởng Tố Tố khẽ .

Tưởng Nguyễn nhắm mắt , vẻ suy tư trầm mặc, nhưng trong lòng thanh tĩnh đến lạ.

Trên thuyền đều là các tiểu thư khuê các của nhà quyền quý, tài năng nào mà bọn họ từng chiêm ngưỡng qua? Tưởng Tố Tố nàng trình diễn vũ điệu, nhưng ở thôn trang đều là những điệu múa dân dã chốn thôn quê. Nếu nàng thực sự múa như thì ngày mai ắt sẽ trở thành trò cho thiên hạ kinh thành mà thôi.

Tưởng Tố Tố dùng thủ đoạn y hệt kiếp , thể nàng sẽ biểu diễn, nhưng tuyệt nhiên sẽ theo đúng ý của ả .

Chẳng rõ qua bao lâu, chỉ phu xe cất tiếng hô vang, xa giá khẽ lắc lư chậm rãi dừng bánh. Mấy nha bên ngoài kéo rèm, những xe ngựa lượt theo thứ tự mà bước xuống.

Tưởng Nguyễn là bước xuống cùng, khi đặt chân lên t.h.ả.m cỏ xanh mướt, cảnh tượng hiện mắt khiến nàng thoáng giật , bỗng dưng nảy sinh chút bàng hoàng.

Khi xa giá rời , màn đêm buông xuống từ lâu. Như một sân khấu lộng lẫy hiện giữa màn đêm bao la, vô đèn Khổng Minh tỏa rạng muôn nơi. Cả một góc kinh thành bỗng chốc bừng sáng rực rỡ, dòng sông Hộ Thành, đèn đuốc cũng rực rỡ sáng choang. Vô vàn hoa đăng đủ loại kiểu dáng thả trôi khắp mặt sông, tựa hồ từ xa, là một dải ngân hà lấp lánh. Hai chiếc thuyền rồng phượng chạm khắc tinh xảo dẫn đầu đoàn thuyền, trang hoàng bởi vô đèn hoa đăng tinh xảo, làn khói xanh mơ hồ lượn lờ, từ bên trong vọng những tiếng êm tai, dễ chịu.

Đây chính là Linh Lung Thuyền và Thanh Tùng Thuyền. Tưởng Nguyễn hít thở một thật sâu, bỗng tên gia đinh ở đằng xa bỗng cất tiếng hô lớn. “Tiểu thư Tưởng gia tới…..”

Tiếng chợt lắng xuống, từ song cửa sổ của hai chiếc thuyền lớn, vô ánh mắt thăm dò đồng loạt đổ dồn, tập trung những vị tiểu thư đến chậm .

Tưởng Tố Tố vốn nổi danh là tuyệt sắc giai nhân ở kinh thành, cho nên việc ánh mắt đều dõi theo nàng là lẽ tất nhiên cần bàn cãi. Hôm nay nàng mặc chiếc áo choàng lông chồn phối cùng váy dài sắc trắng tinh khôi, đầu vấn kiểu Lưu Vân Kế, một bên cài chiếc trâm ngọc chạm hình hoa mai. Lúc bước , y phục khẽ lay động trong gió, trông nàng thanh thoát tựa tiên tử giáng trần.

ánh mắt chỉ lưu nàng chốc lát lập tức chuyển sang thiếu nữ đang lưng nàng.

Thiếu nữ vận xiêm y đỏ thẫm, càng tôn lên làn da trắng ngần như bạch ngọc. Áo choàng thêu hình chim Hạc, dáng yểu điệu thướt tha, đôi mắt tựa hồ thu thủy, đôi mày tựa nét vẽ. Dưới ánh đèn, khuôn mặt thanh tú, đôi mắt quyến rũ như ẩn như hiện. Đôi môi đỏ mọng chúm chím, mái tóc dài đen nhánh búi cao bằng một cây trâm đơn giản. Khác hẳn vẻ thanh lệ thoát tục của tiên tử, nàng mang vẻ quyến rũ diễm lệ, từng cử chỉ đều mực thước, lễ nghi vẹn , nhưng vô tình toát lên sự mê hoặc khó cưỡng. Từng bước chân khoan thai tiến về phía , khiến ai nấy đều nín thở, thể phân biệt rốt cuộc giai nhân mỹ là mộng là thực.

Nàng đến mức khiến lòng kinh diễm, ngỡ ngàng.

 

Loading...