Trọng sinh Thành Yêu Cơ Họa Quốc - Chương 54

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:31:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mười bốn tháng giêng là Hội Hoa Đăng mỗi năm một ở Đại Cẩm triều. Với lớp trẻ mà , đây là một đại lễ long trọng. Trước đó mấy ngày, các hiệu may vô cùng náo nhiệt, tiệm son phấn cũng cung đủ cầu. Đến ngày lễ chính, các thiếu nam thiếu nữ sớm tề tựu tại tửu lầu, bàn luận xem năm nay ai sẽ xướng danh đầu bảng thuyền Linh Lung.

Mới sáng sớm tinh mơ, Tưởng Nguyễn Bạch Chỉ và Liên Kiều đ.á.n.h thức. Cả hai nàng bận rộn lựa chọn xiêm y, tìm kiếm trang sức cho nàng. Lộ Châu bên, tiếc nuối vì cùng , bĩu môi : “Tối nay nhất định tiểu thư sẽ là tâm điểm của ánh , đáng tiếc nô tỳ phúc phần chiêm ngưỡng. Chắc hẳn dung nhan tiểu thư sẽ khiến bao kẻ si mê đến thần hồn điên đảo.”

Liên Kiều nhận lời nàng chất chứa chua xót, mỉm trách mắng: “Ngươi ? Có ngươi nhường suất cho ngươi để phủ ?”

“Vậy .” Lộ Châu bĩu môi. “Ta chẳng thể giúp ích gì cho tiểu thư. Huống chi, đám nha mới đến nào kẻ dễ sống chung. Hôm nay các ngươi ở đây, đúng lúc để dằn mặt bọn chúng.”

“Tiểu thư Lộ Châu , nên kiềm chế một chút mới .” Bạch Chỉ trêu ghẹo. “Đừng kinh sợ tiểu cô nương yếu ớt của .”

“Cũng chỉ là một hạ nhân, yếu đuối gì mà yếu đuối?” Trong mắt Lộ Châu lóe lên vẻ khinh bỉ. “Tâm địa còn đen tối. Hôm nay thấy ả Thư Hương đó lén lút lục lọi trong viện, liền âm thầm theo dõi thị. Các ngươi phát hiện điều gì ? Ả Thư Hương đ.á.n.h cắp khăn tay của tiểu thư.”

“Cái gì?” Liên Kiều đang chải đầu cho Tưởng Nguyễn thì tay run lên, kinh hãi kêu lên, lập tức ngừng tay. “Sao ngươi ngăn cản?”

Tưởng Nguyễn cũng sang Lộ Châu, nhưng nàng hề vội vã như Liên Kiều, thần sắc vẫn ung dung tự tại.

Lộ Châu đáp: “Tiểu thư từng dặn dò nô tỳ chú ý kỹ đám , đặc biệt là Thư Hương. Lúc cần thiết thì tùy cơ ứng biến, chỉ cần rõ nha đầu xuất từ Nghiên Hoa uyển. Nô tỳ từ nhỏ theo gã giang hồ lừa lọc , cũng chứng kiến ít chuyện. Nếu Thư Hương chỉ là kẻ tay chân sạch sẽ thì chẳng đáng kể, nhưng điều lo sợ nhất là ả nảy sinh tâm tư hiểm độc. Chiếc khăn nào vật nhỏ nhặt. Nếu rơi tay kẻ khác, chắc chắn sẽ hủy hoại danh tiết của tiểu thư, khiến lỡ dở cả một đời. Khi tiểu thư đang ngủ say, nếu nô tỳ chạy đến bẩm báo thì e là còn kịp nữa, bởi nô tỳ đành tự tiện quyết định.”

Tưởng Nguyễn Lộ Châu: “Vậy ngươi xử trí ?”

Trong mắt Lộ Châu lóe lên vẻ đắc ý: “Nô tỳ lợi dụng lúc ả ngoài, tráo chiếc khăn của tiểu thư mà ả giấu gối thành khăn của nhị tiểu thư .”

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Bạch Chỉ kinh ngạc đến thất sắc: “Sao ngươi như ?”

Lộ Châu ngẩng đầu lên: “Chúng hãm hại tiểu thư, cớ gì chúng nương tay? Nếu chúng như thật, thì gánh họa sẽ là nhị tiểu thư. Đây chính là quả báo nhãn tiền.”

Tưởng Nguyễn mỉm : “Ngươi .” Một nữa, Tưởng Nguyễn nhận định mới về Lộ Châu. Thuở ban đầu, nàng chỉ âm thầm cảm kích vì nha đầu dũng cảm chứng cho tại công đường. Sau , thấy nàng từng Nam Bắc, kiến thức rộng rãi, thể giúp ích ít việc. hôm nay, nàng mới thấy rõ, năng lực dò la tin tức của Lộ Châu quả thực vô cùng xuất sắc, gặp chuyện thể nhanh trí xử lý, tính tình yêu ghét phân minh.

Liên Kiều khẽ thở phào. "Kẻ trong Nghiên Hoa uyển nào lấy một lương thiện chứ? Lộ Châu, tỷ ngày thường khinh thường ngươi , thù tất báo, quả khiến lòng sảng khoái bao."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-yeu-co-hoa-quoc/chuong-54.html.]

" ngươi khăn tay của nhị tiểu thư?" Bạch Chỉ hỏi.

"Mấy ngày , lúc tiểu thư bách bộ tiêu thực, tình cờ trông thấy khăn tay của nhị tiểu thư rơi. Vốn định trả , nào ngờ gặp cơ sự . Quả đúng là lưới trời lồng lộng, tuy thưa mà khó lọt."

Liên Kiều phì , Bạch Chỉ cũng bật , Lộ Châu trông thấy hai cũng theo. Trên mặt Tưởng Nguyễn cũng nở nụ , nhưng trong lòng nàng thầm nghĩ, Hạ Nghiên hủy hoại thanh danh của nàng, thủ đoạn quả như in kiếp . Kiếp Hội Hoa Đăng đến sớm ba năm, chẳng lẽ hại nàng bại danh liệt một nữa? Không đến lúc đó, khi phát hiện bại danh liệt là Tưởng Tố Tố, thị sẽ ứng phó thế nào?

Trong Nghiên Hoa uyển, Tưởng Tố Tố bàn, đang nhâm nhi chén táo đỏ hạt sen. Dáng vẻ đoan trang thanh nhã, nụ ngây thơ thuần khiết, tựa hồ tiên nữ giáng trần.

Hạ Nghiên hài lòng ngắm đứa con ruột thịt của . "Con cũng sắp trổ mã thành đại cô nương , càng lớn càng xinh . Chẳng bậc nam tử tài hoa thế nào mới xứng đôi cùng Tố Tố nhà đây?"

Tưởng Tố Tố giả bộ hờn dỗi. "Mẫu , đang ? Tiểu nữ nay mới mười tuổi thôi, tối nay ngự thuyền Linh Lung cũng để tìm kiếm ý trung nhân, con luyện Thất huyền cầm ròng rã một tháng, tối nay là lúc gặt hái thành quả."

"Con đàn như , e rằng ngay cả đây cũng khó mà sánh bằng." Hạ Nghiên tự hào . "Đến lúc đó, con ngâm tụng bài thơ chỉ dạy con, chư vị tiểu thư thuyền ắt hẳn sẽ chẳng ai sánh kịp con ."

Tưởng Tố Tố khẽ . "Nếu quả thật như thì quá." Đoạn khẽ chau mày. "Dáng vẻ của đại tỷ, đầu về kinh, xuất hiện thuyền Linh Lung, tất sẽ thu hút sự chú ý của quần phương." Dù thị cố sức che đậy, song ánh mắt ghen tỵ vẫn che giấu nổi. Hạ Nghiên trông thấy, bèn nghiêm sắc mặt . "Con chẳng cần bận tâm đến thị gì, chẳng qua chỉ là một nha đầu mang đến tai họa mà thôi. Phụ con đối xử với nó như thế, trong Tưởng phủ , thể sánh bằng con ? Với , tối nay con cần lo thị đoạt mất phong thái của con, nương an bài thỏa cả ."

"Đã an bài thỏa ư?" Tưởng Tố Tố sửng sốt, đoạn bật . "Con mẫu luôn thương yêu con nhất."

Hạ Nghiên khẽ điểm trán nàng. "Phàm kẻ nào trong phủ thể trở thành trợ lực cho con, thì chẳng lý do gì để giữ , nếu sẽ sinh thêm hậu hoạn. Dung mạo của Tưởng Nguyễn quả thực quá đỗi diễm lệ, quan sát nhiều ngày qua, nếu chẳng kẻ ngu thì ắt hẳn là tâm cơ cực sâu. Nhìn thị đối phó với cả nhà Trần Chiêu, chắc chắn là một kẻ dễ dàng đối phó. Không , thị luôn khiến cảm thấy bất an, giữ ắt là một mối họa, chi bằng trừ khử từ sớm thì hơn."

"Mẫu đoạt mạng thị ư?" Tưởng Tố Tố hỏi.

"Đoạt mạng thị để gì? Thị hồi kinh, chẳng thể hành sự quá rõ ràng. qua tối nay, thị còn tạo phong ba gì ở kinh thành , thì đó là điều thể xảy nữa." Hạ Nghiên , nếu ngoài ở đây, ắt hẳn sẽ kinh hãi vẻ mặt thâm độc của vị phu nhân vốn nổi tiếng ôn hòa, dễ gần .

"Mẫu , mau kể kế hoạch cho con ." Tưởng Tố Tố thẳng dậy. "Con cũng mong thị sẽ bêu riếu nhục nhã." Trong đôi mắt tựa tiên tử của thiếu nữ giờ đây tràn ngập vẻ đố kỵ.

Hạ Nghiên liếc mắt bất mãn con gái. "Nói với con cũng , nhưng con hãy ghi nhớ, qua hôm nay, nó chính là kẻ mang vận xui rủi, hư hỏng kinh thành phỉ nhổ. Con việc gì so đo với kẻ , chỉ hạ thấp phận của con mà thôi."

Tưởng Tố Tố dịu dàng đáp lời. Lúc , Hạ Nghiên mới khiến đám nha lui xuống hết, chỉ giữ vài tâm phúc, cặn kẽ dặn dò Tưởng Tố Tố.

 

Loading...