Trọng sinh Thành Yêu Cơ Họa Quốc - Chương 51
Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:31:07
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ở kiếp , dẫu Vương Tử Lăng đỗ Trạng nguyên, song y chỉ chức quan Nội các Lục phẩm, về đường hoạn lộ chẳng chút thăng tiến nào, chẳng rõ vì lẽ gì. Tưởng Nguyễn từng Bát hoàng tử nhận xét, rằng dẫu tài học xuất chúng, nhưng vô cùng thiển cận, việc cậy thế. Vương gia dù là quý tộc trong kinh thành, song chỉ hư danh, thực chất chỉ là một cái thùng rỗng mà thôi.
Tưởng Siêu thì chẳng cần nhắc đến. Riêng Mạc Thông là một nhân tài hiếm . Mạc Thông là con trai út của Mạc đại nhân, tính tình hoạt bát, hiếu động, thường khiến đau đầu. Thế nhưng, về các vấn đề chính sự, y những kiến giải vô cùng mới mẻ. Hoàng thượng vốn quen những ý kiến cũ rích, thành thử những nhận xét của y đối với ngài như làn gió lạ thổi . Sau khi đề tên bảng nhãn của kỳ thi Đình, y ban chức Thái bộc Tứ phẩm, thấp hơn phụ hai cấp. Mạc Thông thái độ ứng xử khéo léo, dễ dàng kết giao bằng hữu. Y giữ hòa khí với phe phái trong triều, thể thấy rõ y ủng hộ bên nào, bề ngoài luôn tỏ trung lập. Thuở , Bát hoàng tử cũng vô cùng đau đầu vì con .
Đương nhiên hai đó đều khó sánh bằng Liễu Mẫn. Vị đế vương ngự ngôi cửu ngũ chí tôn , hề càng già càng lú lẫn như vẫn lầm tưởng. Trái , hành sự khó lường, lòng đa nghi cực trọng. Mạc Thông cùng Vương Tử Lăng còn hậu thuẫn gia tộc để dựa dẫm. Liễu Mẫn xuất hàn vi, tính tình cương trực, ghét thói xu nịnh. Kẻ sĩ như mới thể yên tâm trọng dụng. Liễu Mẫn vốn là tài đức, khi nhập triều nhanh chóng trở thành tâm phúc Hoàng thượng tín nhiệm nhất. Nếu kiếp Liễu Mẫn vẫn bước con đường đó, thì sẽ quyền phát ngôn lớn trong cung đình.
Điều trọng yếu nhất là, Liễu Mẫn luôn kiên trì phò trợ Thái tử. Hắn trọng lễ nghi truyền thống, đối với sự lấy lòng của Bát hoàng tử xem như . Song, cơ hội của Liễu Mẫn ở ba năm . Trong ba năm, bao sự biến thể xảy . Điều Tưởng Nguyễn cần là tương trợ vị Thái phó đang bần hàn một phen, để đoạt cơ hội thời hạn.
Lộ Châu thấy Tưởng Nguyễn vẫn trầm tư, khẽ mấp máy môi, chợt nhớ một chuyện. “Nhắc tới mới nhớ, một tin tức khả quan, hôm nay Chu ma ma tỉnh , tinh thần cũng khôi phục ít.”
Sau khi Chu ma ma ngất xỉu, Tưởng Nguyễn dặn dò Bạch Chỉ và Liên Kiều chăm sóc . Song, rõ bệnh cũ tái phát mà Chu ma ma cứ mãi chậm chạp tỉnh . Nghe tin , nét mặt Tưởng Nguyễn giãn , đáp. “Đây quả là một chuyện lành, sẽ thăm một lát.”
Đêm , khắp kinh thành đều giăng đèn kết hoa, bầu trời đêm tối bỗng rạng ngời. Bách tính dạo bước phố, khắp chốn quầy hàng san sát, khí vô cùng náo nhiệt, phồn hoa.
Trong gian phòng trang nhã tại Đông Phong lầu, rèm cửa buông rủ, cửa khép chặt, chỉ còn ánh sáng từ bên ngoài rọi .
Một dựa khung cửa sổ, cúi đầu dõi theo dòng nhộn nhịp phía . Ánh sáng chiếu lên gương mặt tuấn tú như tạc, hàng mi dài buông rủ, khiến chẳng thể nào đoán định cảm xúc trong đáy mắt. Hắn vận y phục đen tuyền, khí chất lạnh lùng bất giác lộ rõ, sự ưu nhã như khắc sâu xương tủy.
Bức rèm chợt vén lên, một công tử vận y phục màu xanh bước . Y dáng vẻ tuấn, gương mặt rạng rỡ nụ , cất lời với vị công tử mặc hắc y: “Mấy ngày gặp, trở về vội vã đến ?”
Vị công tử mặc hắc y , vẫn bất động, đáp khẽ. “Hoàng thượng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-yeu-co-hoa-quoc/chuong-51.html.]
“Trong thiên hạ, chỉ ngươi dám trắng trợn kháng chỉ như thôi.” Vị công tử lam y an tọa, tự rót cho một ly , uống cạn một , đoạn thở dài. “Nếu ngươi tới sớm hơn nửa khắc, cũng chẳng cần thiết mời đám tại Quốc tử giám một bữa.” Người chính là Mạc Thông.
Vị công tử hắc y khẽ lắc đầu, đoạn hỏi. “Kỳ khoa thi ?”
“Cũng tàm tạm, giành lấy một trong ba vị trí đầu bảng.” Mạc Thông thái độ dửng dưng, chợt nhớ tới một việc, tiếc nuối . “Chỉ tiếc Liễu Mẫn tài học xuất chúng, nếu tính tình cố chấp, kết giao cùng . Theo thấy ý tứ của Trần Tế Tửu, e rằng Tưởng Siêu sẽ chiếm lợi lộc thôi.”
“Tưởng Siêu?” Vị công tử hắc y khẽ nhíu đôi mày kiếm.
Thấy y như thế, Mạc Thông cất lời: “Đứa con do kế thất của Binh bộ Thượng thư Tưởng Quyền sinh đó thôi. Vị Tưởng Thượng thư thật khéo, sinh một đứa con quỷ quái, ngày nào cũng khiến phiền lòng. Chẳng rõ Tưởng Quyền dạy dỗ thế nào, chẳng mấy hôm chuyện đích trưởng nữ Tưởng phủ gây xôn xao khắp kinh thành ư? Tưởng Quyền mà còn tâm tư bận tâm đến chuyện của Tưởng Siêu! Thật là lạ!” Mạc Thông thốt một tràng dài, thấy chẳng ai đáp , kìm ngẩng đầu bằng hữu thiết của . Thấy dáng vẻ nghiền ngẫm của công tử áo đen, y hỏi: “Ta Dạ Phong mấy ngày nay sai điều tra một nữ nhân.” Y ranh mãnh hỏi: “Là ái nữ nhà ai , ?”
Công tử áo đen chẳng bận tâm đến lời trêu ghẹo của , sắc mặt càng thêm băng lãnh. Mạc Thông xoa mũi, vẻ mặt tuy chợt ngượng, nhưng miệng chẳng thể ngậm . “Huynh chẳng cần hổ, chuyện gì mà thẹn thùng. Những cái khác thấu tỏ hơn , nhưng chuyện nam nữ, chẳng thể sánh bằng . Hôm nào đó dẫn nếm thử chốn phong lưu, Thúy Vi lầu một cô nương tên Như Nguyệt mới tới, thật là dịu dàng…” Nói đoạn, Mạc Thông mặt bằng hữu, thấy đối phương giống như hề gì, liền thở dài. “Tính tình như , chẳng loại nữ nhân nào mới lọt mắt đây. Ta thấy, mĩ nữ xinh trong kinh thành so với đều tầm thường quá đỗi, thế nào cũng tìm một nhan sắc kinh diễm thế nhân mới .”
Công tử áo đen ngẩn , trong đầu hiện lên khuôn mặt của thiếu nữ áo vải đêm đó. Dung nhan ánh trăng lạ thường, mỉm đống xác c.h.ế.t đất, đôi mắt lạnh lẽo như băng tuyết. Lúc gặp mặt , nàng vận xiêm y đỏ thẫm, tựa một ngọn lửa huyền bí, nắm giữ tất thảy bí mật của Thẩm phủ trong tay.
Dạ Phong tra lai lịch, nữ tử là đầu tới Thẩm phủ. Nàng lẽ nào bí mật của Thẩm phủ, nhưng chẳng hiểu thần thông quảng đại đến . Đích trưởng nữ Tưởng gia, tiếng đồn vốn yếu đuối nhu thuận, nhưng thì trái ngược. Rốt cuộc nàng là như thế nào?
Mạc Thông ngỡ ngàng y: “Huynh đang nghĩ gì ? Sao thất thần?”
Công tử áo đen bừng tỉnh, thản nhiên đáp: “Không gì. Gần đây Bát hoàng tử qua thiết với Lương tể tướng. Kỳ thi khoa cử nhiều điều bất thường, hãy để ý nhiều một chút.”
“Mấy ngày gần đây tình hình ngày một khẩn trương.” Mạc Thông cất nụ , nghiêm túc . “Nghe tỷ tỷ gần đây Dương quý phi càng thêm ngang ngược bá đạo, chẳng lẽ bắt đầu ? A Thiều, chi bằng điều vài Cẩm y vệ cho , gần đây Quốc tử giám cũng chẳng mấy yên , yên lòng về Tưởng Siêu.”
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Công tử áo đen khẽ mấp máy môi: “Được.” Ngừng một lát, y : “Để mắt tới Tưởng gia.”