Trọng sinh Thành Yêu Cơ Họa Quốc - Chương 46

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:31:02
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dẫu Thẩm phủ rộng lớn, cũng thể vì một tỳ nữ nhỏ nhoi mà ầm ĩ chốn . Lời Tưởng Nguyễn thật lý, Thẩm Minh Trân nhất thời á khẩu thốt nên lời. Trong lòng thầm mắng Tưởng Lệ, nàng trừng mắt Tưởng Nguyễn bất an mà an tọa xuống.

Tưởng Tố Tố vẫn mỉm bưng tách lên, khẽ nhấp một ngụm, ánh mắt vẫn lặng lẽ dõi theo Tưởng Nguyễn. Thấy sắc mặt nàng chút biến đổi, nóng từ bốc lên khiến dung nhan nàng thêm phần mờ ảo, tựa như hoa trong sương khói, chẳng thể rõ cảm xúc. Tố Tố cảm thấy điều gì đó đổi khác, khiến nàng bất an khôn xiết, đành cố tình lơ đãng các tiểu thư xung quanh đang ríu rít đùa.

Tưởng Nguyễn bình an vô sự trở về, song Tưởng Lệ chẳng yên bình như . Thẩm Minh Trân ngoắc một tỳ nữ, tỳ nữ vội vã rời . Chẳng bao lâu , Tưởng Lệ cùng Tiểu Thúy liền vội vã chạy đến. Trên gương mặt Tưởng Lệ nộ khí ngập tràn, nàng thẳng đến mặt Tưởng Nguyễn, giận dữ cất lời: “Tại ngươi trở về hả?”

Không đợi Tưởng Nguyễn đáp lời, Lâm Tự Hương bên cạnh cảm thấy gai mắt, khinh bỉ : “Dẫu Tưởng phủ là quan gia vọng tộc, cớ giữ phép tắc tôn ti như ? Thứ nữ dám vô lễ với đích trưởng nữ.”

Giọng nàng hề nhỏ, khiến các phu nhân xung quanh xúm xít . Gương mặt Tưởng Lệ đỏ bừng, trong lòng uất hận nguôi. Tưởng Nguyễn khẽ đáp: “Chẳng cả, tỷ chúng vốn nhiều quy củ như thế. Lệ nương chỉ là quá vội vàng mà thôi.”

Lâm Tự Hương khẽ nhíu mày: “Nếu là trong phủ , ắt dạy dỗ thật nghiêm.”

Tưởng Nguyễn gì, chỉ mỉm , dung nhan bình thản, chút biến sắc, khiến khác chẳng thể rõ thái độ của nàng. Tưởng Tố Tố dậy, mỉm : “Sao thế? Đại tỷ mới từ thôn trang trở về hôm qua, ắt còn nhiều chuyện hiểu rõ. Tam tuổi còn nhỏ dại, đại tỷ chớ nên so đo với .”

Câu của Tố Tố khéo léo vô cùng. Vốn dĩ đây của Tưởng Nguyễn, nhưng lời nàng khiến việc biến thành Tưởng Nguyễn . Các phu nhân tiểu thư xung quanh rõ chân tướng đều Tưởng Nguyễn bằng ánh mắt khác lạ, tựa như Tưởng Nguyễn là khắc nghiệt với thứ nữ của .

Tưởng Nguyễn bật khẽ, chằm chằm Tưởng Tố Tố. Bị ánh mắt nàng như , Tố Tố bỗng chốc lòng tê dại, lưng bất giác thẳng tắp. Tưởng Nguyễn nhạt trong lòng, kiếp , Tưởng Tố Tố giờ luôn giả vờ ôn hòa hiền thục tựa tiên tử. Nếu đến bước đường cùng, khi gán cho tội danh họa quốc yêu nữ mà đày đại lao, vị vẫn luôn an ủi, khuyên giải bằng vẻ điềm tĩnh, nhẫn nại. Cớ hôm nay mất sự bình tĩnh thường ngày, thậm chí còn cố ý nhắc đến chuyện mới từ thôn trang trở về, buộc xa lánh ?

Chẳng lẽ kiếp tâm tính đổi, Tưởng Tố Tố cũng vì thế mà đổi khác? Hay là vốn dĩ Tưởng Tố Tố là con như thế , song kiếp tin cậy nàng , nên chẳng thể rõ bản chất?

Lâm Tự Hương lạnh lùng Tưởng Tố Tố, vốn tính tình thanh cao, kiêu ngạo, nàng cũng chẳng hề che giấu sự chán ghét đối với Tưởng Tố Tố, chỉ hừ lạnh một tiếng: “Giả dối.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-yeu-co-hoa-quoc/chuong-46.html.]

Tưởng Tố Tố ngây , gượng song chẳng thốt nên lời. Thế nên, cảnh tượng lúc tựa như Lâm Tự Hương cậy thế h.i.ế.p , còn Tưởng Tố Tố thì nhân nhượng để giữ hòa khí.

Lộ Châu phía suýt nén tiếng . Lâm Tự Hương quả là một nhân vật kỳ lạ, mặt đông đảo khách quý mà nàng dám thẳng thừng quở trách Tưởng Tố Tố, nhưng chẳng một ai dám dị nghị lời nàng. Tưởng Nguyễn mỉm : “Vốn là rõ với Lệ . Lệ , đợi hồi lâu, song vẫn chẳng thấy về, sợ mẫu lo lắng, vặn gặp một nha , liền bảo nàng dẫn trở . Ta còn dặn nha thông báo với một lời. Sao , lẽ nào gặp nàng ?”

Tưởng Lệ bực tức, quả thật nàng gặp tiểu nha mà Tưởng Nguyễn . lẽ Tưởng Nguyễn dối, đây là đầu tiên nàng đến Thẩm phủ, thể thuận lợi về chỗ . Cứ thế, kế hoạch của Thẩm Minh Trân hóa thành công cốc, bỗng dưng khiến Thẩm Minh Trân vui, còn lòng Tưởng Lệ thầm rủa Tưởng Nguyễn. Nàng bèn ôn hòa đáp: “Nếu đại tỷ đợi thì thôi, xin đừng những lời .”

Tưởng Nguyễn lặng lẽ, chỉ mỉm an tọa. Hành động lọt mắt các phu nhân, những phỏng đoán , liền chứng thực. Ai nấy đều cảm thấy đích trưởng nữ Tưởng phủ chẳng hề xem trọng như lời đồn từ gia tộc. Ngay cả một thứ cũng thể cả gan khiêu khích, ắt hẳn cuộc sống của nàng cũng lắm gian truân. nàng độ lượng, chẳng hề nhỏ nhen ích kỷ như các cô nương thôn dã. Cũng chẳng kẻ nhu nhược, tranh giành, tự nhiên hào sảng, quả nhiên phong thái của bậc đích trưởng nữ.

Tưởng Lệ ngờ hôm nay chẳng những hại Tưởng Nguyễn, trái còn giúp nàng tạo dựng danh tiếng . Thẩm Minh Trân cũng căm giận nàng , trong lòng căm hận Tưởng Nguyễn thấu xương. Vừa ngước lên thấy sắc mặt Tưởng Tố Tố cứng ngắc, nàng liền mỉm . Tưởng Nguyễn trở về phủ đối với nàng chẳng là điềm lành, ắt cũng sẽ ảnh hưởng đến Tưởng Tố Tố. Bằng , vị tỷ tỷ tựa tiên tử thất thố nhiều như , còn là đầu tiên coi thường mặt. Đều là tỷ Tưởng phủ, mặc dù thường ngày Tưởng Tố Tố tựa tiên tử thoát tục, chẳng vướng bụi trần, cũng chỉ vì danh tiếng tuyệt mỹ độc nhất vô nhị trong kinh thành mà thôi. Nay thêm Tưởng Nguyễn, hai đều sở hữu nhan sắc khuynh thành, bên cạnh thậm chí còn hơn mấy phần, hỏi lòng Tưởng Tố Tố thể an yên?

Vừa nghĩ như thế, lòng Tưởng Lệ chút hả hê khôn tả.

Thời gian thấm thoắt thoi đưa, một ngày liền trôi qua mau chóng. Hạ Nghiên dẫn tùy tùng cáo biệt về phủ, đặt chân đến liền bẩm báo tình hình với Tưởng lão phu nhân. Hạ Nghiên : “Hôm nay Nguyễn nương hành xử thật khéo léo, chư vị phu nhân đều hết lời ca ngợi Nguyễn nương, rằng nay từng gặp, nay mục kiến, quả nhiên Nguyễn nương nhan sắc xuất chúng, xứng danh quốc sắc thiên hương.”

Sắc mặt Tưởng lão phu nhân chợt đổi, nữ nhân quá mức kiều diễm vốn chẳng điều . Nếu dung nhan thoát tục như Tưởng Tố Tố thì còn may, nhưng dung mạo minh diễm của Tưởng Nguyễn, e rằng là họa chứ chẳng phúc.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Tại Nguyễn cư, Lộ Châu đặt chén nước nóng tay Tưởng Nguyễn. Tuy ở Thẩm phủ chỉ là trò chuyện vui vẻ, song cũng hao tổn ít thể lực, khiến Tưởng Nguyễn thấm mệt. Bạch Chỉ khép cửa, bưng chậu nước đến cho Tưởng Nguyễn rửa tay, cẩn trọng đưa khăn mềm cho nàng lau, đoạn khẽ : “Tiểu thư, nô tỳ hạ nhân trong phủ , Tiền tri phủ tại thôn trang bãi chức .”

Tiền Vạn Lý? Tưởng Nguyễn trầm ngâm một lát: “Chẳng lẽ là do Vương Ngự Sử?”

“Nghe đồn, các phạm nhân trong ngục đều chịu oan khuất. Thân quyến của tù phạm bèn dâng đơn kháng án lên kinh đô, may mắn , vị quan công chính tiếp nhận, tra xét mới muôn vàn án oan chất chồng. Tiền Vạn Lý tư túi ít bổng lộc, trong lao ngục, tù nhân ngày đêm kêu oan, tiếng oán thán tài nào lắng xuống. Khắp hang cùng ngõ hẻm đều xôn xao bàn tán sự tình , Hoàng thượng bèn giận dữ giáng chức Tiền Vạn Lý, còn hạ lệnh tịch biên gia sản của y.”

Tưởng Nguyễn làn nước trong chậu bạc, trong đầu miên man nghĩ về góa phụ trẻ tuổi mà gặp trong nhà lao. Nỗi oan khuất của góa phụ , cũng cần minh bạch rõ ràng, để lẽ trời sáng tỏ, mà báo ứng đích đáng. Quả thật, đôi khi, chuyện đời chẳng hề vô lý.

 

Loading...