Trọng sinh Thành Yêu Cơ Họa Quốc - Chương 43
Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:30:59
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sắc mặt của Hạ Nghiên và Tưởng Tố Tố tức khắc đổi, bởi những lời xì xào của các phu nhân xung quanh lọt tai các nàng. “Cô nương sơn dã gì , thấy khí chất chẳng kém cạnh quý nhân trong cung chút nào.”
“ , dung mạo nàng hề thua kém Tưởng nhị tiểu thư, nào bết bát như lời đồn đại.”
“Gương mặt cũng thật mỹ lệ, thậm chí còn hơn nhị tiểu thư đôi phần.”
Lúc đầu, tâm điểm của đều đổ dồn Tưởng Tố Tố. Giờ đây, Tưởng Nguyễn thẳng về phía , sắc mặt điềm tĩnh, môi khẽ nở nụ , tựa hồ như từng ghé Thẩm phủ. Dáng vẻ trầm , ung dung của nàng khiến những kẻ vốn xem trò nàng bằng con mắt khác. Sắc mặt vị phu nhân mặt tròn sớm đen sạm, trong khi các quý phu nhân khác thì gật đầu lia lịa.
Thẩm Minh Trân sớm giận tím mặt, hung tợn trừng Tưởng Nguyễn một cái, kéo tay Tưởng Tố Tố, buồn liếc Tưởng Nguyễn thêm nào mà bước về phía đám nữ quyến.
Hạ Nghiên khẽ , như chẳng hề gì, cùng Thẩm phu nhân tiến nhập tiệc. Mặc dù tính tình Tưởng Lệ ngạo mạn, nhưng nàng vẫn vài bằng hữu thiết trong đám tiểu thư. Có lẽ là cố tình cô lập Tưởng Nguyễn, nên nàng kéo cả Tưởng Đan theo cùng. Cứ thế, là cố ý vô tình, chỉ còn một Tưởng Nguyễn bơ vơ đó, chi.
Các vị tiểu thư, phu nhân tuy kinh ngạc dung mạo và khí chất của Tưởng Nguyễn, nhưng tất nhiên những vị thượng khách giao tình với Thẩm phu nhân đều sẽ chọn duy trì giao hảo với Tưởng phủ. Hiện giờ phu nhân của Tưởng phủ là Hạ Nghiên chứ Triệu Mi, kẻ thức thời sẽ chẳng dại mà mặt giúp Tưởng Nguyễn. Huống chi dung mạo Tưởng Nguyễn quá đỗi diễm lệ, các vị tiểu thư nào gần đều sẽ lu mờ. Nhất thời, chỉ còn một nàng.
Lộ Châu và Liên Kiều phía Tưởng Nguyễn, bực , thầm nghĩ tới Thẩm phủ khách mà giống như tới cầu xin, trong lòng đầy khó chịu.
đúng lúc , một giọng nữ trong trẻo vang lên. “Tưởng đại tiểu thư, tới đây .”
Một thiếu nữ trong nhóm nữ quyến lên, nàng mặc y phục màu xanh, làn da ngăm đen nhưng gương mặt vẫn xinh , mặt mang theo khí mơ hồ. Thiếu nữ , Tưởng Nguyễn trong kiếp , tên là Lâm Tự Hương, trưởng nữ của Lâm thái sử. Nàng là cực kỳ chính trực. Kiếp , Lâm Tự Hương gả cho Tam hoàng tử trắc phi. Mặc dù Lâm thái sử thực quyền lớn trong triều, nhưng địa vị cũng quan trọng. Song, Lâm Tự Hương gả cho Tam hoàng tử thì sủng ái, khi Lâm thái sử hoàng thượng tước quan chức, cuộc sống của nàng càng thêm khốn khó. Tam hoàng tử là kẻ mặt thú, trong phủ cơ thành đàn. Đứa bé trong bụng Lâm Tự Hương một ái của Tam hoàng tử hãm hại mà sảy mất. Tam hoàng tử sức bảo vệ ái , Lâm Tự Hương chẳng thể chịu nổi sự sỉ nhục , liền cầm đao liều mạng đồng quy vu tận với kẻ hãm hại con .
Kiếp , những cung nữ lúc rảnh rỗi liền lấy việc tán gẫu, trong lòng Tưởng Nguyễn cũng thấy thổn thức thôi. Một cô nương bụng như mà bỏ mạng t.h.ả.m thương, ngay cả khi c.h.ế.t vẫn đời bàn tán, thật đúng là ông trời bất công. Cung yến kiếp , Tưởng Nguyễn cũng từng giữa đám phi tần mà dõi Lâm Tự Hương. Lâm Tự Hương y phục mộc mạc, sắc mặt u buồn, giữa đám oanh yến vận xiêm y hoa lệ, lập tức thu hút sự chú ý của Tưởng Nguyễn. Họ đều giống , đều gả cho , cả đời nhốt trong nhà tù chật chội.
Tưởng Nguyễn mỉm với Lâm Tự Hương, tiến tới xuống bên cạnh nàng. Lâm Tự Hương khẽ gật đầu đáp , Tưởng Nguyễn nhẹ giọng : “Đa tạ.”
“Chẳng qua bộ dạng bọn họ mà sinh lòng chướng mắt thôi.” Lâm Tự Hương khẽ đáp. “Kẻ nắm quyền thế thường kiêu căng tự phụ, cớ hạ ức h.i.ế.p một tiểu cô nương yếu đuối?”
Thấy vẻ mặt non nớt mà già dặn như bà cụ non của Lâm Tự Hương, Tưởng Nguyễn bật khẽ, thiện cảm trong lòng nàng dành cho Lâm Tự Hương cũng theo đó mà dâng thêm vài phần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-yeu-co-hoa-quoc/chuong-43.html.]
Thấy Tưởng Nguyễn cùng Lâm Tự Hương trò chuyện mật, lòng Tưởng Lệ thầm dâng lên mối hận. Thẩm Minh Trân đang sánh bước bên Tưởng Tố Tố, thấy cảnh liền cau mày, cất lời đầy vẻ cam lòng. “Rốt cuộc Tưởng Nguyễn tài cán gì ghê gớm, ngày thường Lâm Tự Hương vẫn luôn xem thường , giờ chịu hạ trò chuyện cùng nàng cơ chứ!”
Tưởng Tố Tố khẽ , đáp lời. “Đại tỷ vẫn luôn lòng khác như mà.”
“Rõ ràng là một hồ ly tinh chuyên mê hoặc lòng !” Thẩm Minh Trân giận dữ thốt lên, thấy Tưởng Lệ đang trợn mắt lườm nguýt Tưởng Nguyễn, nàng liền trầm ngâm một lát mở lời. “Tố nhi tỷ tỷ, thấy Tưởng Lệ cũng lòng đầy căm ghét nàng , hà cớ gì chúng giúp nàng một phen?”
Tưởng Tố Tố khẽ ngẩn , đoạn dịu dàng đáp. “Muội gì chứ, chớ nên mang lòng ý . Đại tỷ từ thôn trang trở về, nhỡ điều gì bất trắc xảy đến, thanh danh của nàng tất sẽ tổn hại nghiêm trọng, ngày còn an mà sống yên ?”
Thẩm Minh Trân cũng mỉm . “Tố nhi tỷ tỷ lòng thiện lương như Bồ Tát, nhưng tỷ cũng nên xem xét đối phương là hạng nào chứ. Tỷ hãy xem, hôm nay nàng cố tình diện xiêm y đỏ rực chói mắt, chẳng là để tranh đoạt sự nổi bật của tỷ ? Rõ ràng tỷ ưa sự mộc mạc thanh nhã, mà nàng cố ý khoác lên trang phục rực rỡ đến , thấy đó rõ ràng là cố tình khiêu khích. Tố nhi tỷ tỷ, tỷ thể nhẫn nhịn chuyện mãi như .”
“…” Tưởng Tố Tố khẽ tỏ vẻ do dự, dáng vẻ ngập ngừng trong mắt Thẩm Minh Trân liền hóa thành nỗi buồn tủi, nàng liền cất lời. “Tố nhi tỷ tỷ, tỷ đừng e ngại, đây sẽ mặt tỷ.” Nói đoạn, nàng liền vẫy tay hiệu cho Tưởng Lệ, cất tiếng gọi. “Tưởng Lệ tỷ tỷ.”
Tưởng Lệ vốn mừng rỡ khôn xiết khi chú ý, xen lẫn chút lo âu, bèn đầu dậy, bước nhanh tới bên cạnh Thẩm Minh Trân. Trong các tiểu thư khuê các tại kinh thành , tựu trung vẫn chia hai phe rõ rệt: phe thứ nữ và phe đích nữ. Dẫu cho Tưởng Lệ vẫn luôn nỗ lực lấy lòng Thẩm Minh Trân, song Thẩm Minh Trân chỉ giao hảo thiết với Tưởng Tố Tố, khiến nàng chỉ đành ngậm ngùi ôm mối ganh tỵ trong lòng. Nay Thẩm Minh Trân chủ động gọi đến, Tưởng Lệ dẫu rõ ắt sẽ lợi dụng, song vẫn mỉm đồng ý mà tiến tới.
Trong mắt Thẩm Minh Trân chợt lướt qua vẻ khinh bỉ khó nhận , song nàng vẫn tươi , khẽ ngoắc ngón tay. “Tưởng Lệ tỷ tỷ, chuyện mật đàm cùng tỷ.”
Tưởng Lệ liền nghiêng gần, Thẩm Minh Trân ghé sát tai nàng , thì thầm vài câu. Vẻ mặt Tưởng Lệ thoạt đầu lộ vẻ kinh ngạc, đoạn chần chừ do dự, ánh mắt khẽ liếc Tưởng Tố Tố. Thế nhưng, Tưởng Tố Tố chỉ điềm nhiên cúi đầu nhấp , nụ gương mặt vẫn bình thản như cũ, một ai thể thấu cảm xúc thật sự của nàng .
“Tưởng Lệ tỷ tỷ, tỷ nghĩ xong ?” Thẩm Minh Trân nàng , giọng điệu càng trở nên dịu dàng hơn. “Ta đây là vì tỷ mà mới tay như đó.”
Tưởng Lệ im lặng hồi lâu, cuối cùng c.ắ.n chặt răng, đáp. “Được, đa tạ Minh Trân hảo tâm tác thành.”
Thẩm Minh Trân khẽ khanh khách, kéo Tưởng Lệ xuống bên cạnh. “Vậy thì chúng cùng bàn bạc đôi chút .”
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Tưởng Lệ cứng đờ , đoạn ngoan ngoãn xuống bên cạnh Thẩm Minh Trân, hai kề sát , nhỏ giọng bàn luận toan tính.
Trong suốt quá trình , Tưởng Tố Tố vẫn chỉ cúi đầu nhấp , tựa như hề Thẩm Minh Trân và Tưởng Lệ đang bàn tính những gì. Chỉ đến khi Tưởng Lệ an tọa, Tưởng Tố Tố mới khẽ ngước mắt Tưởng Nguyễn ở đằng xa, trong đáy mắt nàng chợt lóe lên một tia ác độc nham hiểm.
bất ngờ , đúng lúc nàng ngẩng đầu, Tưởng Nguyễn dường như cảm nhận điều gì đó, khẽ nghiêng đầu. Bốn mắt chạm , Tưởng Nguyễn mỉm với Tưởng Tố Tố. Khóe mắt nàng ánh lên ý châm biếm đầy sâu xa, rõ vì lẽ gì khiến sống lưng Tưởng Tố Tố đột nhiên lạnh ngắt. Khi nữa, Tưởng Nguyễn xoay đầu , chuyện tựa như hề xảy .