Trọng sinh Thành Yêu Cơ Họa Quốc - Chương 42
Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:30:58
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ngươi... chính là Tưởng Nguyễn?” Thẩm Minh Trân ngẩn . Lúc chuyện về Tưởng Nguyễn nàng cũng loáng thoáng, hơn nữa nàng vẫn luôn mối giao hảo thiết với Tưởng Tố Tố, mà Tưởng Tố Tố dung mạo thoát tục, tính tình hiền dịu đoan trang. Bởi vì lời lẽ chấn động của Tưởng Nguyễn công đường mấy ngày , Tưởng phủ trở thành tâm điểm của lời đàm tiếu, khiến Tưởng Tố Tố buồn rầu ủ dột suốt mấy ngày qua. Lúc đó trong mắt Thẩm Minh Trân, Tưởng Nguyễn chính là một kẻ thô kệch vô dụng, chỉ là một thôn nữ xí nhút nhát. hôm nay gặp mặt, đến phong thái ung dung, tựa như quý nhân chốn cung cấm, chỉ riêng dung mạo, hề kém cạnh Tưởng Tố Tố, thậm chí còn phần nhỉnh hơn về nhan sắc.
Tưởng Nguyễn khẽ gật đầu, Tưởng Lệ vui vẻ cất lời: “Minh Trân , đây chính là đại tỷ của , nàng từ thôn trang trở về, rõ sự tình trong kinh, đây là đầu đến phủ của .”
Tưởng Lệ cố ý nhấn mạnh điều , ánh mắt Thẩm Minh Trân liền lóe lên vẻ khinh miệt, nàng thốt rằng: “Kinh thành vốn khác xa thôn trang chốn quê mùa, Tưởng tiểu thư cần lưu tâm kỹ càng.”
Trên mặt Lộ Châu và Liên Kiều thoáng hiện lên vẻ bất bình. Nơi đây đang căng thẳng tranh chấp, trong khi Hạ Nghiên đang cùng Thẩm phu nhân, phảng phất chút để tâm đến bên , tất nhiên sẽ chẳng giải vây.
Tưởng Đan thì khỏi cần nhắc đến, đày đến nỗi dám thở than một lời, chỉ cúi đầu im tại chỗ, cầu mong bận tâm đến . Tưởng Lệ thì vui sướng mặt khi thấy gặp họa, song thái độ của Tưởng Tố Tố khiến bất ngờ khôn xiết: nàng chỉ một bên mỉm , nửa lời.
Cảnh tượng quả là đầu Tưởng Nguyễn thấy, bởi kiếp , cứ mỗi khi kẻ nào đối chọi gay gắt với nàng, chỉ cần Tưởng Tố Tố ở đó, ắt sẽ giải vây. Có lẽ là để tranh thủ sự tin tưởng của nàng, cũng thể là vì danh tiếng . hôm nay, ngay cả một lời nàng cũng chẳng thèm . Chẳng lẽ là hết kiên nhẫn, còn giữ bình tĩnh nữa ?
Tưởng Nguyễn chỉ im lặng mỉm , đáp lời nào, khiến đòn công kích của Thẩm Minh Trân như đ.á.n.h vải bông, hề tác dụng. Thẩm Minh Trân nghẹn lời, bèn dứt khoát kéo tay Tưởng Tố Tố: “Nương, các vị phu nhân và tỷ bên trong chờ lâu, xin cùng Tố nhi tỷ nhanh chóng trong đó ạ.”
Thẩm Minh Trân vốn ngang ngược càn rỡ, chỉ nhắc đến Tưởng Tố Tố và Hạ Nghiên, bỏ quên Tưởng phu nhân cùng Tưởng Nguyễn, đó vốn là hành động vô lễ. Thẩm phu nhân chẳng mảy may trách cứ, chỉ phụ họa theo. Hiển nhiên, đây là chuyện thường tình vẫn xảy , Thẩm Minh Trân quả nhiên là hòn ngọc quý trong Thẩm phủ, nuông chiều từ thuở nhỏ đến lớn.
Bên trong hoa viên Thẩm phủ, các vị phu nhân và tiểu thư chờ sẵn từ lâu, ai quen thì hàn huyên tâm sự, khẽ : “Nghe hôm nay đại tiểu thư Tưởng gia cũng sẽ lộ diện.”
“Đại tiểu thư Tưởng gia ư?” Một vị phu nhân gò má hóp cao, cất lời hỏi: “Chính là vị đích nữ Tưởng thượng thư ghẻ lạnh? Trời xanh thật đáng thương, tuổi còn non dại mất mẫu , lâm cảnh ngộ t.h.ả.m thương như hiện tại. Nếu chẳng may mắn gặp Vương ngự sử, e rằng vẫn chịu bao nhiêu đau khổ nữa.”
Vị phu nhân bên cạnh mỉm đáp : “Tuy là đáng thương, nhưng là mệnh cách khắc đó. Tưởng thượng thư vốn công bằng chính trực, ắt hẳn lý do thâm sâu.” Vị phu nhân gương mặt tròn trịa, ánh mắt khi híp thành một đường chỉ, dung mạo hiền lành phúc hậu tựa Bồ Tát, thoạt thấy ôn hòa thiện. Nàng tiếp lời: “Chỉ là, lớn lên ở thôn trang, thể sánh bằng những tiểu thư nuôi dưỡng trong phủ. Chắc chắn hành vi sẽ đôi chỗ thỏa đáng. Vẫn kém xa nhị tiểu thư Tưởng phủ tài hoa xuất chúng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-yeu-co-hoa-quoc/chuong-42.html.]
Nói đến nhị tiểu thư Tưởng phủ, đều hẹn mà cùng nghĩ ngay đến Tưởng Tố Tố xinh , tài hoa, nhao nhao gật đầu tán thành: “Đương nhiên nhị tiểu thư Tưởng gia vô cùng , dáng vẻ tựa tiên nữ giáng trần, Tưởng đại tiểu thư quả thật thua kém xa tắp.”
“Tưởng đại tiểu thư và nhị tiểu thư mà cạnh , sự đối lập quả thật quá đỗi rõ ràng.”
“Tưởng phủ một vị Tưởng nhị tiểu thư , huống hồ Tưởng nhị tiểu thư còn là tài nữ lừng danh kinh thành. Một nữ tử lớn lên nơi thôn dã tất sẽ vô cùng thô thiển, huống chi nhan sắc cũng chẳng gì đáng .”
Ý gương mặt phúc hậu của vị phu nhân càng sâu đậm. Nàng khẽ gật đầu với phu nhân gò má cao , khoan thai thưởng . Khi vẫn còn đang bàn tán xôn xao, bỗng tiếng hô khẽ vang lên. “Mau xem, Tưởng phu nhân và Nhị tiểu thư đến !”
Mọi đồng loạt ngẩng đầu. Đi ở phía là Hạ Nghiên và Tưởng Tố Tố. Hạ Nghiên y phục chỉnh tề, đoan trang vặn, toát lên vẻ dịu dàng, ôn hòa của chủ mẫu Thượng thư phủ. Vừa thấy nàng là một hiền lương thục đức. Bộ xiêm y như cũng hề lu mờ sự nổi bật của Tưởng Tố Tố.
Thiếu nữ trong bộ bạch y tinh khôi tựa tuyết đang ung dung bước tới. Eo nàng thắt , càng tôn lên vóc dáng yêu kiều, động lòng . Tà váy trắng thêu những đóa hoa rực rỡ, rộng rãi xòe , mỗi bước uyển chuyển tựa mây trôi lượn lờ. Khoác bên ngoài là chiếc áo lông chồn trắng muốt. Mái tóc dài chỉ búi hờ gáy, hai dải lụa trắng buông lơi theo gió. Trên mặt nàng điểm phấn tô son, cánh môi đào khẽ mỉm , đoan trang xinh vô ngần. Vốn dĩ nàng dung mạo diễm lệ, vẻ ngây thơ thuần khiết pha lẫn nét kiêu sa, tựa tiên nữ giáng trần, khiến lòng xao xuyến. Nàng khoan thai tiến bước, thu hút ánh và tiếng trầm trồ tán thưởng.
Đối với Tưởng Tố Tố mà , điều vốn là lẽ thường tình, nhưng hôm nay vẻ khác biệt. Bởi vì chỉ chốc lát , ánh mắt của đang theo nàng hấp dẫn.
Thiếu nữ chậm rãi bước Tưởng Tố Tố, tựa một đốm lửa rực rỡ giữa nền tuyết trắng, như một đóa mai đỏ thắm bừng nở trong màn sương giá, tức khắc thu hút ánh . Áo choàng đỏ thêu hàng trăm cánh bướm như đang rập rờn những đóa hoa đỏ rực. Xiêm y thêu hoa phỉ thúy, đôi hài đỏ thêu vân hồng. Y phục tuy cao quý rực rỡ, nhưng khi khoác thiếu nữ , khí chất phú quý toát từ chính dung mạo và cốt cách của nàng. Chiếc áo choàng đỏ thẫm với viền tay áo bằng lông chồn trắng điểm xuyết ánh bạc, toát lên sức sống căng tràn, rực rỡ chói mắt.
Khi thiếu nữ bước đến gần, chiêm ngưỡng dung nhan nàng, tất cả đều bất giác nín thở. Nàng sở hữu làn da trắng nõn, chỉ cần điểm tô chút phấn son tựa ngọc bích vô giá. Đôi môi đỏ mọng, tựa vệt nắng hừng đông rực đỏ nơi chân trời. Tròng mắt đen tuyền, quyến rũ như dòng sáng lấp lánh chảy trôi trong tiết xuân. Lúc cẩn thận kỹ, cảm thấy khóe mắt nàng khẽ nhếch, ẩn chứa ý vị châm biếm sắc lạnh. Đôi mày liễu vẽ cong, càng thêm phần thướt tha quyến rũ. Nếu Tưởng Tố Tố mang vẻ thanh lệ thoát tục, thì thiếu nữ sở hữu vẻ kiều diễm yêu kiều, khiến những kẻ vốn quen với vẻ thoát tục của tiên nữ cũng sáng bừng mắt. Tựa như thấy sự hoạt bát, linh động quyến rũ mà chỉ thấy ở những đóa hoa diễm lệ nhất, lướt qua phàm trần.
Lại thiếu nữ di chuyển mà tà váy hề xao động, đôi tay khép nép đan chéo , đến một sợi tóc cũng xao động. Dáng vẻ nàng xinh , tao nhã trầm tĩnh cao quý, đặc biệt thiếu nữ nhỏ tuổi chứa đựng sức hấp dẫn diễm lệ, khiến thời gian tựa hồ ngưng đọng.
Điều khiến kinh ngạc nhất là khi nàng chung với Tưởng Tố Tố, phong thái ngang tài ngang sức, thậm chí nếu kỹ, sẽ cảm thấy vẻ thanh lệ thoát tục của “tiên nữ” mặt nàng vẻ kém sắc. Sự thuần khiết trong trẻo tựa tuyết trắng, thật sự kém so với sức quyến rũ rực lửa của sắc đỏ thẫm.
“Là Đại tiểu thư Tưởng gia!” Một vị phu nhân khẽ kề tai thì thầm.
Ếch Ngồi Đáy Nồi