Trọng sinh Thành Yêu Cơ Họa Quốc - Chương 35
Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:30:51
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Tưởng Nguyễn cất tiếng , đất run rẩy, từ từ ngẩng đầu lên. Hô hấp Tưởng Nguyễn khẽ trì trệ, đôi tay nàng siết chặt thành quyền.
Gương mặt Chu ma ma hằn đầy dấu vết sương gió, gầy gò chỉ còn da bọc xương, đôi má từng đầy đặn phúc hậu nay hõm sâu . Đáng sợ nhất chính là đôi mắt, giờ chỉ còn hai hốc trống rỗng khô khốc, rõ ràng móc .
Lộ Châu khẽ kêu lên một tiếng, đó vội vàng che miệng , chẳng đành lòng thêm nữa. Người phụ nhân chịu đựng quá nhiều thống khổ, khắp tỏa mùi hôi khó chịu. Đôi mắt mù lòa, bà chỉ ngơ ngác ngẩng đầu lên, môi úp mở, run giọng gọi: “Đại tiểu thư…”
“Là .” Tưởng Nguyễn chẳng bận tâm ánh mắt dị thường của xung quanh, khom lưng ôm lấy Chu ma ma. Tròng mắt nàng lạnh như băng, giọng như ma lực: “Nhũ mẫu, A Nguyễn trở về đây.”
Thoáng chốc, thời gian như ngược về mấy năm . Nàng và Tưởng Tín Chi khi còn là những hài tử ngây thơ. Mỗi chọc Triệu Mi phẫn nộ, đều do Chu ma ma hết lời khẩn cầu giúp đỡ. Nàng và Tưởng Tín Chi gây họa phạt quỳ, cũng là Chu ma ma giữa đêm khuya lặng lẽ mang thức ăn đến từ đường cho cả hai. Chu ma ma con cái, luôn xem hai như con ruột của . Giờ đây, đôi mắt từ ái ngày xưa chỉ còn hai hốc rỗng , hỏi nàng thể thờ ơ cho đành?!
Lâm Lang khẽ nhíu mày: “Đại tiểu thư đang gì ? Xin đừng bẩn . Nô tài phạm lớn, nô tỳ đây thi hành hình phạt trở về bẩm báo với chủ tử. Nếu Đại tiểu thư còn việc gì khác, xin phiền lui chỗ khác một chút.”
Tưởng Nguyễn còn kịp lên tiếng, Liên Kiều cắt ngang: “Nếu tiểu thư ở đây, chuyện đương nhiên do tiểu thư xử lý. Một nô tài như ngươi, tại dám xía việc của chủ tử?”
Lâm Lang bật , một nha đầu cạnh nàng liền cất lời: “Ngươi sai . Chúng phụng mệnh chủ tử mà việc, chủ tử của Lâm Lang tỷ tỷ chính là phu nhân. Tuy Đại tiểu thư cũng là chủ tử trong phủ, nhưng quán xuyến việc trong phủ vẫn là phu nhân. Cho dù Đại tiểu thư lớn hơn, cũng đều tuân theo lời của Đại phu nhân. Đại tiểu thư xin đừng khó chúng nô tỳ.”
Ếch Ngồi Đáy Nồi
“Ngươi…” Liên Kiều còn thêm nữa, nhưng Tưởng Nguyễn lên tiếng: “Ngươi sai, xem các ngươi đều phụng lệnh phu nhân để trừng phạt nô tài phạm .” Chu ma ma trong lòng vẫn còn đang run rẩy, Tưởng Nguyễn vỗ vai bà một cái, nhạt : “Các ngươi phụng lệnh chủ tử mà việc, đúng là sai. một thắc mắc, quy tắc trong Tưởng phủ, phạm ăn phân, nào trong phủ gia quy ? Lâm Lang, ngươi ở trong phủ lâu , ngươi xem, trong phủ quy tắc đó chăng?”
Lâm Lang sửng sốt, ngờ Tưởng Nguyễn dùng lời lẽ xoay chuyển nàng. Vốn dĩ chỉ là thuận miệng vài câu cho lệ mà thôi, chứ gì thứ gia quy như . Nhất thời đáp lời , nàng dứt khoát : “Đại tiểu thư, nô tỳ nhớ rõ. Nô tỳ chỉ theo lời phu nhân mà thôi.”
Nàng đẩy trách nhiệm cho Hạ Nghiên, vì trong lòng Lâm Lang nghĩ đơn giản: Tưởng Nguyễn dám chống đối Hạ Nghiên? Hôm nay mặt vì Chu ma ma, e rằng phạm điều tối kỵ của Hạ Nghiên . ý định giả câm giả điếc thực hiện , nếu lớn chuyện , kết cục sẽ ? Hạ Nghiên là khởi xướng, nhưng kẻ thu dọn tàn cuộc bà .
Tưởng Nguyễn khẽ mỉm : “Vậy ý ngươi , đây chính là của phu nhân ?”
“Nô tỳ ý .” Lâm Lang gấp gáp biện bạch. “Đại tiểu thư, cần gì so đo với một hạ nhân nhỏ nhoi như nô tỳ chứ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-yeu-co-hoa-quoc/chuong-35.html.]
Tưởng Nguyễn lắc đầu. “Ngươi sai , danh tiếng Tưởng gia ở kinh thành , há thể chuyện bất công? Cho dù là một hạ nhân, cũng thể vu oan trách lầm. Nếu phạm , nghiêm khắc trừng phạt theo gia quy; nếu , thể chấn chỉnh kỷ cương? Nếu ai cũng thể lạm dụng tư hình, Tưởng phủ há chẳng sẽ loạn lên hết ? Bởi , chuyện nhất định rõ.”
“Đại tiểu thư định thế nào?” Thấy thái độ Tưởng Nguyễn cương quyết, Lâm Lang cũng nhận điểm khác thường, dây dưa nữa mà cậy mạnh hỏi. Tưởng Nguyễn đang định cất lời, chợt cảm thấy trong lòng nặng trĩu, Chu ma ma hôn mê bất tỉnh. Sắc mặt nàng trầm xuống. “Bạch Chỉ, đỡ Chu ma ma về viện của , lập tức mời đại phu tới.”
“Đại tiểu thư.” Lâm Lang ngăn cản ngay mặt. “Chuyện , bà còn phạt, nô tỳ trong viện đại tiểu thư, e rằng đại tiểu thư quyền hành .”
“Lâm Lang, lẽ nào ngươi quyền ngăn cản ?” Tưởng Nguyễn lạnh lùng . “Bạch Chỉ, còn mau !”
Lâm Lang còn ngăn cản, nhưng thấy vẻ mặt lạnh lẽo của Tưởng Nguyễn thì sửng sốt, càng dám nhiều lời, đành trơ mắt Bạch Chỉ đỡ Chu ma ma về Nguyễn Cư. Tưởng Nguyễn nàng , lạnh nhạt . “Lâm Lang, một việc quyền, cũng phu nhân cái quyền đó , nhưng chắc chắn một quyền bất cứ chuyện gì trong Tưởng phủ .”
Lâm Lang sững sờ nàng.
“Lâm Lang, mời phu nhân đến , chúng gặp ở Quế Lan viện.”
Quế Lan viện là viện của Tưởng lão phu nhân, đích mẫu của Tưởng Quyền. Tưởng Quyền do thất sinh , khi sinh ông thì đó qua đời, nên ông đích mẫu nuôi dưỡng. Hai cũng coi như là mẫu từ tử hiếu, địa vị của Tưởng lão phu nhân trong Tưởng phủ vững chắc. Ở kiếp , Tưởng Nguyễn ấn tượng sâu sắc với lão phu nhân. Trong trí nhớ, Tưởng lão phu nhân là một cực kỳ chú trọng quy tắc. Mặc dù ban đầu Tưởng lão phu nhân thiện với Triệu Mi, nhưng khi Tưởng Quyền cưới Hạ Nghiên, cả ngày ở lì trong viện Hạ Nghiên, Tưởng lão phu nhân khiển trách một trận. Kiếp , lúc nàng cập kê, tất cả đều đồng ý để nàng cung Tưởng Tố Tố, chỉ Tưởng lão phu nhân phản đối, nhưng khi đó bà yếu, bệnh liệt giường, cũng chẳng ai .
hôm nay, cách thời điểm nàng cập kê còn mấy năm nữa, đang là thời kỳ Tưởng lão phu nhân nắm hết chuyện trong Tưởng phủ. Không thủ đoạn của Hạ Nghiên, cái vẻ khôn khéo đầy mưu mẹo lúc , trong mắt Tưởng lão phu nhân còn bao nhiêu phân lượng.
Quế Lan viện ở phía Tây Tưởng phủ, cách Nguyễn cư của Tưởng Nguyễn xa nhất. Nha của Tưởng lão phu nhân là đại nha Thải Tước. Thải Tước thấy Tưởng Nguyễn cũng thất kinh, lúc khi Triệu Mi còn sống, mối quan hệ của vị đại tiểu thư sủng ái với lão phu nhân cực kỳ hời hợt, tại hôm nay về phủ tới chỗ lão phu nhân?
Tưởng Nguyễn mỉm . “Thải Tước tỷ, tổ mẫu còn đang ngủ ?”
“Lão phu nhân dậy từ sớm .” Thải Tước thu hồi nghi ngờ trong lòng, ôn hòa . “Tiểu thư, mời theo nô tỳ.”
Tưởng Nguyễn đùa với nàng. “Ta sợ phiền giấc ngủ của Tổ mẫu, ngờ tổ mẫu dậy sớm như , khiến hổ.”
Nàng tiến nội sảnh, lập tức cảm nhận mùi đàn hương thoảng nhẹ xộc mũi. Ngước mắt , một lão phu nhân tóc bạc phơ đang khép hờ mắt, tựa giường, tay tràng hạt, an nhiên đả tọa.