Trọng sinh Thành Yêu Cơ Họa Quốc - Chương 26
Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:30:42
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một màn kịch tưởng chừng nhiều biến cố bất ngờ, cuối cùng khép trong tiếng thổn thức của quần chúng. Trần Chiêu cùng Trương Lan áp giải đại lao chờ ngày xét xử, còn Tưởng Nguyễn phép hồi quy Tưởng phủ. Chưa kịp rời công đường, Liên Kiều và Bạch Chỉ nén nổi lòng , vội vàng chạy tới bên nàng. Cả hai đều kích động đến mức thốt nên lời.
Liên Kiều : “Nô tỳ tiểu thư cát nhân tất thiên tướng, Phu nhân trời linh thiêng ắt sẽ phù hộ tiểu thư. Khi hồi phủ, chúng nhất định thắp nén nhang tạ ơn Người.”
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Tưởng Nguyễn khẽ lắc đầu: “Ấy là đa tạ hai vị đại nhân, cùng những dân Lộ Châu bằng lòng chứng cho mới . Nhất là Thu Nhạn, quả thực vô cùng cảm kích nàng.” Đoạn, nàng lập tức bước tới mặt Thu Nhạn, mỉm : “Đa tạ , Thu Nhạn.”
Thu Nhạn ngỡ ngàng trông Tưởng Nguyễn, đáy mắt ánh lên vẻ kinh hãi. Việc hôm nay, trong mắt ngoài, Tưởng Nguyễn chẳng hề nhúng tay, chuyện đều do đám nha gánh vác, nhưng nào ai , những lời lẽ thảy đều là kế sách do Tưởng Nguyễn bày từ . Ngay từ đầu, Tưởng Nguyễn giăng sẵn một cái bẫy rập, đào sẵn một cái hố bẫy tinh xảo, khẽ cong mắt , lặng lẽ ngắm Trần Chiêu tự nhảy . Thật đáng thương cho Trần Chiêu, kẻ khác gài bẫy mà cứ ngỡ thành công hãm hại đối phương.
Gia đình Trương Lan gốc rễ vững chắc ở thôn trang, e rằng chỉ cần Tưởng phủ suy tàn, chỉ cần Hạ Nghiên, chính thất của Tưởng Quyền vẫn còn đó, thì cả nhà bà vẫn thể ung dung hô mưa gọi gió tại thôn trang . Mối thế lực phức tạp Tưởng Nguyễn chẳng thể một sớm một chiều mà triệt hạ, bởi Trương Lan mới ung dung chẳng chút nao núng. Nào ngờ, Tưởng Nguyễn thực chẳng màng đến việc nhổ cỏ tận gốc mối quan hệ phức tạp , ngay từ đầu, mục đích của nàng là mẫu tử nhà Trương Lan. Thủ pháp gọn gàng, dứt khoát đến bất ngờ, cuối cùng giải quyết tận gốc vấn đề, khi trở về Tưởng phủ, cũng ai việc là do một tay nàng sắp đặt. Quả thực là bậc cao thủ.
Tâm kế thâm sâu ẩn chứa nơi một tiểu cô nương còn thơ dại. Suốt năm năm qua, Tưởng Nguyễn vẫn luôn giả vờ ngu đần, hèn yếu, ẩn nhẫn lâu đến , quả thực khiến khỏi rùng kinh hãi. Trong lòng Thu Nhạn khỏi dấy lên nỗi kinh sợ, chẳng ngờ kẻ tâm cơ sâu sắc nhất thôn trang, chính là vị Đại tiểu thư vốn chẳng chút nổi bật . Nếu trở Tưởng phủ, e rằng con Hạ Nghiên sẽ chẳng lấy một ngày bình yên. Tưởng Nguyễn ẩn nhẫn nhiều năm nay bỗng phản kích, Tưởng phủ e rằng sắp nổi lên phong ba bão táp.
Thu Nhạn kính cẩn cúi đầu xuống, khẽ đáp lời: “Tiểu thư là chủ tử, nô tỳ phận hạ nhân, việc là bổn phận . Tiểu thư như , trong lòng nô tỳ thực sự sợ hãi.”
Tưởng Nguyễn khẽ một tiếng: “Không ai cũng thể như ngươi. Thôi thì, đa tạ ngươi.” Nàng khẽ nắm lấy tay Thu Nhạn, cảm giác bàn tay khẽ run lên, ánh mắt nàng thoáng qua một tia ý khó lường.
Quả đúng như Thu Nhạn nghĩ, hôm nay nàng thành bước đầu tiên trong kế hoạch. Kiếp , trong quá trình hủy hoại cuộc đời nàng, mẫu tử Trương Lan cũng là một phần nhỏ. Thuở , nàng chẳng chút năng lực, chỉ thể mặc cho c.h.é.m giết, định đoạt phận. Nay nàng sẽ còn hai tay dâng hiến cuộc đời như , cũng chẳng ai thể tổn hại đến nàng. Hồi phủ, chính là lúc bắt đầu công cuộc báo thù, nhưng quan trọng hơn thảy là, trải qua trận kịch chiến hôm nay, danh tiếng của Tưởng Quyền ắt sẽ tuột dốc phanh. Nếu lời lẽ của dân chúng khiến ông mất hết thể diện, chiếu thư vạch tội của ngự sử ắt sẽ khiến con đường quan lộ của ông gặp trắc trở vô vàn.
Khiến con đường quan lộ của Tưởng Quyền chông gai, đó chính là việc đầu tiên nàng thực hiện.
Khi dân chúng dần rời khỏi công đường, Tưởng Nguyễn vị quan đang khoan thai bước về phía . Đợi đến khi nọ tiến gần, nàng dịu dàng thi lễ một cái: “Vương đại nhân.”
Vương ngự sử vuốt chòm râu bạc, ý vị thâm trường cất lời: “Tiểu nha đầu, chúng gặp mặt .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-yeu-co-hoa-quoc/chuong-26.html.]
Tưởng Nguyễn cũng khẽ nhạt, cất lời: “Chẳng hồng mai của đại nhân, hôm nay nở rộ tươi chăng?”
“Không tự ti, cũng chẳng nịnh hót, cương trực kiên cường, cả đời chính trực đổi, nở rộ vô cùng diễm lệ.” Vương ngự sử thẳng mắt nàng, đoạn tiếp lời: “Chỉ là, cố chấp.”
Tưởng Nguyễn khẽ một tiếng, lên tiếng đáp .
Sở dĩ nàng tin chắc Vương ngự sử sẽ minh oan cho , chính là nhờ ký ức kiếp . Thuở kiếp , khi nàng còn ở thôn trang, Bạch Chỉ từng xuống phố, dân chúng xôn xao bàn tán chuyện một lão nhân kẻ lừa gạt tiền bạc ở phố Tây. Lão tức giận tìm đến nha môn, kết quả quan phủ chẳng hề coi trọng, chẳng chẳng rằng sai nha dịch đuổi ngoài. Lão nhân phẫn nộ vô cùng. Chẳng bao lâu , thánh chỉ từ kinh thành truyền xuống, bãi miễn chức quan của Tiễn Vạn Lý. Bởi lẽ, lão nhân chính là đại thần trong kinh, Vương ngự sử, một tâm phúc của đương kim Hoàng thượng.
Tính cách của Vương ngự sử vẫn cương trực đổi. Ngay cả đương kim Hoàng đế, ông cũng dám thẳng thắn can gián. Ngày thường thích can thiệp chuyện khác, phàm là chuyện bản thấy bất công, liền tay can thiệp. Bởi , ngày đó Tưởng Nguyễn mới đột ngột đến phố Tây, bởi nàng Vương ngự sử đang gặp chuyện nguy cấp. Có Vương ngự sử ở đây, vụ án của Trần Chiêu tất nhiên sẽ ông thẩm vấn kỹ lưỡng. Lại từng nhận cành hồng mai của Tưởng Nguyễn, ắt sẽ đành lòng khoanh tay nàng chịu oan khuất.
Nhánh hồng mai , chính là chìa khóa mở cửa lòng Vương ngự sử. Vương ngự sử tự nhận công chính liêm minh, nhưng phàm thế gian, trong lòng ai cũng mang một cán cân. Trừ phi là bậc thánh nhân vô tình vô dục, bằng cán cân vĩnh viễn sẽ nghiêng về phía bản thiên vị. Vương ngự sử ấn tượng về nàng, khi Thu Nhạn thuật nàng oan, Vương ngự sử ắt sẽ theo bản năng mà tin tưởng, cũng dốc sức tìm chứng cứ lợi cho Tưởng Nguyễn.
Vương ngự sử là một nước cờ tuyệt diệu, nhưng cái tinh diệu nhất của nước cờ , ở uy lực phía . Lấy tính tình chính trực cương cường của Vương ngự sử, chứng kiến tình huống hôm nay của Tưởng Nguyễn, ắt sẽ nảy sinh nhiều bất mãn với đồng liêu Tưởng Quyền. Đợi khi hồi kinh, ông chắc chắn sẽ nghiêm khắc dâng tấu sớ tố cáo, mà phân lượng của những lời tâu , sẽ mang tới đả kích tưởng cho Tưởng Quyền.
Tưởng Nguyễn mỉm . “Ân đức của đại nhân, Tưởng Nguyễn khó lòng báo đáp.”
Sắc mặt Vương ngự sử lập tức trở nên kỳ lạ. “Ngươi cảm tạ sửa án oan, tạ đưa ngươi về phủ, là tạ hôm nay công đường phối hợp diễn xuất cùng ngươi?”
Một thể vững trong chốn quan trường nhiều năm, tất nhiên kẻ tầm thường. Tưởng Nguyễn dù thấu cũng chẳng chút ngạc nhiên, bình thản đáp lời: “Đều .”
Vương ngự sử nàng một cái thật sâu, ánh mắt đầy thâm ý. “Tiểu cô nương, tâm tư nên quá trầm trọng. Hôm nay lão phu tay, xem như hồi đáp cành hồng mai của ngươi. Ngươi từng với lão phu rằng, hoa mai tỏa hương trải qua giá lạnh. lão phu cho rằng, những lời thích hợp với ngươi hơn cả.” Vương ngự sử lắc đầu. “Lát nữa sẽ để mấy nha dịch về cùng ngươi, thu hết đồ đạc . Để vật về chủ cũ.”
Tưởng Nguyễn gật đầu tạ ơn.
Vương ngự sử bước về phía mấy bước, đột nhiên dừng , đầu mà cất lời: “ , phụ ngươi trị gia nghiêm, bỏ mặc đích nữ hạ nhân chèn ép. Tu tề gia trị quốc bình thiên hạ, hậu viện của Tưởng Quyền rối loạn đến , chốn quan trường e rằng cũng nhiều điểm lệch lạc. Sau khi hồi kinh, lão phu ắt sẽ dâng tấu, cảnh cáo y.”