Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 146

Cập nhật lúc: 2025-07-15 01:13:51
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Thời Âm cứ ngỡ đến quê thì chỉ thể ngày ngày ăn rau dưa đạm bạc, chịu cảnh ăn chay cùng ca ca, nhưng ngờ đến bữa sáng ăn thịt, tuy chỉ là thịt xông khói băm nhỏ, nhưng cũng khiến nàng vui mừng.

Khương Xuân thấy nàng vui mừng mặt, liền liếc nàng một cái, hừ lạnh: “Chỉ là một chút thịt băm thôi, kìa, cứ như từng ăn thịt bao giờ.”

Tống Thời Âm đang vui vì ăn thịt, liền đùa đáp: “ , đúng là đáng thương, chẳng mấy khi ăn thịt, tẩu thường xuyên món thịt cho ăn nhé.”

Khương Xuân: “???”

Ngươi còn đòi hỏi nữa cơ đấy!

***

Dùng bữa sáng xong, Khương Xuân chuẩn lên trấn, mang quà đến nhà cữu và nhà cô của nàng.

Tiện thể đưa Tống Thời Âm, tiểu cô của nàng, mắt họ hàng đôi bên.

Tất nhiên, đó nàng dẫn nàng đến nhà tộc trưởng Khương Triệu Niên một chuyến. Khương Triệu Niên là tộc trưởng họ Khương, quan hệ giữa hai nhà thiết, bình thường Khương Xuân việc gì đều nhờ vả ông, cả về tình lẫn lý đều ghé thăm nhà .

Khương Xuân chuẩn hai gói , hai hũ đậu phụ nhự và một gói cải khô, từ hai cuộn vải cẩm bông, một đỏ một xanh, cắt xuống đúng hai đoạn vải đủ may một bộ y phục.

Nàng gói gọn thứ trong một chiếc giỏ tre, phía phủ một tấm khăn buộc chặt che khuất tầm , đưa cho Tống Thời Âm xách theo, cùng ngoài gặp .

Tống Thời Âm cắn môi, thật sự chẳng gặp vị bá tổ phụ , càng lên trấn gặp gọi là cữu và đại cô .

mái hiên thể cúi đầu, nàng đành nhấc giỏ tre, cúi đầu rụt rè như một tiểu tức phụ, lẳng lặng theo Khương Xuân khỏi cửa.

Hôm nay nắng ấm, dân làng rảnh rỗi việc gì , tụm ba tụm năm ở chân tường phơi nắng. Thấy Khương Xuân dắt theo một tiểu cô nương qua, lòng hiếu kỳ nổi lên, đặc biệt là Tào bà tử.

Tào bà tử nổi tiếng là kẻ lắm lời, chính bà lan truyền chuyện Tống Thời An giặt yếm cho Khương Xuân, khiến cả thôn Đại Liễu ai .

thẳng thừng hỏi: “Khương nương tử, đây là cô nương nhà ai ? Nhìn xinh quá, trông thật lạ mắt.”

Khương Xuân mỉm : “Là của phu quân , tiểu cô của .”

Tào bà tử liền vỡ lẽ, “Ồ” lên một tiếng, tán dương: “Quả thật hổ là ruột, dáng vẻ đều .”

Khương Xuân cũng chẳng giải thích rằng Tống Thời Âm chỉ là đường của Tống Thời An, ruột thịt, vì cảm thấy cần thiết chi tiết đến .

Tào bà tử tiếp tục hỏi: “Dạo các ngươi nhà, phu thê ngươi về phương Nam tìm , chăng là tìm cô nương ?”

Khương Xuân đáp: “ , phu quân nhờ dò la tin tức của tiểu cô , chúng kịp một chuyến về phương Nam khi sông băng đóng, đưa nàng về.”

Tào bà tử còn hỏi thêm vài chuyện nữa, nhưng Khương Xuân chẳng buồn để ý tới, vì những điều nàng cũng hết .

Nàng : "Ta dẫn tiểu cô của gặp tộc trưởng gia gia, quấy rầy thẩm nữa."

Nghe , dù tò mò, nhưng Tào bà tử cũng chẳng dám mạnh mẽ cản đường mà hỏi đông hỏi tây, chỉ đành theo hai rời với ánh mắt tiếc nuối.

Khi đến nhà Khương Triệu Niên, hóa ông nhà, cùng Khương Loan đưa thê tử là Triệu thị về nhà đẻ. Trong nhà chỉ thê tử của Khương Triệu Niên, Tề thị, ở .

Khương Xuân chỉ đến cho lệ, cũng nhất thiết gặp Khương Triệu Niên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-146.html.]

Nàng giới thiệu Tống Thời Âm với Tề thị, nhận giỏ tre từ tay Tống Thời Âm, đưa nó cho Tề thị.

TBC

Nàng : " là đến thật khéo, đón A Âm, tình cờ gặp quen cũ của phu quân , họ tặng cho chúng một ít đặc sản địa phương. Ta đem một ít đến để Lục gia gia và Lục nãi nãi thưởng thức, mong hai vị chê ít."

Tề thị vội vàng từ chối: "Phu quân ngươi sức khỏe yếu, giữ cho bồi bổ , còn đem đến cho chúng gì?"

Khóe miệng Khương Xuân giật nhẹ, Tống Thời An mà yếu ư? Hắn còn là thư sinh yếu đuối lúc nữa, giờ thể còn mạnh hơn cả nàng.

Nàng kiên quyết nhét giỏ tay Tề thị, trách yêu: "Ta thiếu đồ ăn cho ? Phần của để riêng , phần là của hai vị. Lục nãi nãi đừng từ chối nữa, chẳng lẽ xem ngoài ?"

Thấy thế, Tề thị đành nhận lấy, đông phòng lấy hết đồ trong giỏ , đó bỏ một bó hành lớn mang .

Tề thị : "Nhà ngươi trồng hành, mang về bó hành mà ăn."

Dân làng chú trọng việc đáp lễ, ai đem giỏ đến tặng quà thì thể để về tay .

Khương Xuân hiểu rõ điều , hơn nữa hành cũng đắt, nên nàng từ chối, tươi : "Hành nhà Lục nãi nãi trồng ngon nhất, ngọt lịm mà hăng."

Tề thị hiền từ đáp: "Ăn hết thì đến lấy nữa, nhà còn nhiều lắm."

"Đa tạ Lục nãi nãi." Khương Xuân cảm ơn, lòng thầm nghĩ sẽ lấy khi hết.

Sau đó, nàng dẫn Tống Thời Âm rời .

Từ lúc đến lúc , Tống Thời Âm chỉ thốt một câu "Lục nãi nãi", còn cơ hội chen lời nào.

Nàng nghĩ, vị tẩu tử của đúng là khéo ăn khéo , gặp ai cũng thể chuyện trò vui vẻ, trái ngược với ca ca , kẻ lúc nào cũng ít lời như vàng.

Ấy thế mà tình cảm của họ vô cùng , sáng nay ca ca còn giày vò nàng đến mức rên rỉ như đang tra tấn, trông như sắp c.h.ế.t đến nơi.

Dù gì thì nàng cũng ở kỹ viện một năm, thể ăn thịt heo nhưng chắc chắn thấy heo chạy, hiểu ?

Ca ca nàng, luôn lạnh lùng cao ngạo như , nếu thật lòng yêu mến vị đại tẩu , thì dù chuyện ân ái cũng chẳng thể nào chiều chuộng nàng đến mức .

Chậc, lẽ đây chính là sự bù trừ cho chăng?

"Muội cứ như cái hũ nút , ngoài gọi thì chẳng câu nào ? Ca ca lúc ở nhà tổ mẫu thương yêu nhất, thấy cũng chẳng giỏi giang lấy lòng trưởng bối gì ."

Tống Thời Âm đang thả hồn bay bổng suy nghĩ thì bất chợt thấy giọng của đại tẩu từ phía , mang theo chút khinh miệt.

Nàng nhịn cãi , : "Ta mới tới, còn quen thuộc tình hình, thể tùy tiện lấy lòng ai cũng ? Nhỡ lấy lòng mà tẩu thích, chẳng sẽ hỏng chuyện ?"

Khương Xuân hừ lạnh một tiếng: "Vậy ý là trách dặn ?"

Tống Thời Âm yếu ớt đáp: "Ta ý đó, tẩu đừng oan uổng ."

Khương Xuân lập tức chuyển giọng, với vẻ khoan dung: "Thôi , lát nữa đến nhà cữu cữu, nhớ thể hiện cho . Cữu cữ giúp đỡ phu thê ít, thỉnh thoảng còn chu cấp cho chúng tiền bạc nữa, cữu đúng là cữu nhất đời."

Tống Thời Âm âm thầm bĩu môi, cữu nhất đời? Là cữu cữu của mới đúng...

Đang so sánh thì bỗng nhiên nàng khựng .

Loading...