Hứa Chi đầu về phía Ngôn Trầm. Không cần cô hiệu, lao tới, một kiếm đ.â.m thẳng bóng đen. mũi kiếm cũng thể xuyên qua.
Cứng đến ? Hứa Chi nhíu mày.
Cô lắc đầu, trói chặt, thể nhúc nhích. Thấy tình hình , Hứa Chi hiệu cho Ngôn Trầm c.h.é.m đứt những chiếc xúc tu đang giam giữ . Cô sắp trồi lên thở , vận động quá mạnh khiến cô gần như thể nín thở nữa.
Cô Ngôn Trầm với ánh mắt khẩn khoản, ngờ hiểu ý ngay.
Ngôn Trầm vung kiếm c.h.é.m đứt đám xúc tu sương mù. Hứa Chi giải thoát ngay lập tức. vì bơi , cô nắm chặt chuôi d.a.o săn bằng cả hai tay, dồn hết bộ sức lực, cuối cùng cũng đ.â.m xuyên qua lớp vỏ cứng của bóng đen. Ngay phía , Ngôn Trầm cũng áp tay lên cổ tay cô, cùng ấn mạnh xuống.
Hai hợp lực, thanh d.a.o săn đ.â.m ngập bản thể của bóng đen.
Tức thì, bóng đen vỡ tan thành một vũng chất lỏng đen kịt như máu, bắt đầu loang .
Giải quyết xong ?
Hứa Chi bỗng cảm thấy gì đó .
Cô vội vàng bịt miệng mũi, bơi ngược xa. Thứ nước đen đặc quánh ghê tởm, nó nhanh chóng ô nhiễm cả một vùng nước. Chắc chắn nó cực độc. Hứa Chi hối hả trốn chạy.
Cô cũng chẳng màng đến việc nhặt vật phẩm rơi . Tiêu diệt con quái vật rơi ít trang , lúc nãy cô đều thấy. nếu nhặt thì chắc chắn sẽ mất mạng, Hứa Chi vẫn quý trọng mạng sống của .
Nhân lúc thứ nước đen đó còn lan rộng, cô lập tức trốn lên bờ.
Cô bơi nhanh, trồi lên mặt nước tìm đến vị trí chiếc thuyền kayak, dùng tốc độ nhanh nhất bò lên thuyền. Khi cô an , Ngôn Trầm vẫn thấy .
Hứa Chi thầm nghĩ, sẽ chuyện gì chứ? Anh chắc sợ thứ nước đen chứ? lỡ như độc tính của nó quá mạnh thì ? Vô khả năng tồi tệ lướt qua đầu Hứa Chi.
Cô trèo lên thuyền thì cả mặt hồ biến thành một màu đen kịt. Nếu chậm một giây thôi thì kịp . Hứa Chi dám xuống, chỉ thể vội vàng gửi tin nhắn cho Ngôn Trầm.
“Anh thế nào ? Không việc gì chứ?”
"Hứa Chi lo lắng dán mắt mặt hồ, đợi mãi vẫn thấy bóng nào trồi lên. Vừa về đến nơi, Chu Tuyết Nguyệt và Lê Mộng tái mặt khi thấy mặt hồ đen kịt một màu bất thường.
Lê Mộng vội vàng hỏi: “Hứa Chi, thế? Có chuyện gì ?”
Cả ướt sũng, Hứa Chi kiệt sức đến nỗi nên lời, đành run rẩy gõ vài dòng tin nhắn gửi cho hai họ hiệu họ kiểm tra trong nhóm chat.
Lúc , Chu Tuyết Nguyệt và Lê Mộng mới tin nhắn Hứa Chi gửi cho Ngôn Trầm từ .
Hứa Chi : “Ngôn Trầm vẫn lên. Bọn hạ một con quái sương mù. nghi nước hồ độc.”
Nhìn màu nước ngày một sẫm , chẳng ai dám chắc Ngôn Trầm gặp chuyện gì bất trắc .
Hứa Chi dám chèo thuyền kayak xa, nhỡ bất ngờ trồi lên thì . Không thuyền, chỉ thể tự bơi bờ, mà e rằng sức lực của cũng cạn kiệt. Ngâm nước lâu như , thường khó lòng mà chịu đựng nổi.
Nếu Ngôn Trầm thật sự xảy chuyện, Hứa Chi cảm thấy thể chối bỏ trách nhiệm. Dù gì cả hai cũng cùng xuống nước, giờ chỉ một cô trở về. Thế nhưng, khi dòng nước đen kịt ập đến, chuyện diễn quá nhanh, cô kịp để mắt đến Ngôn Trầm.
Lòng cô như lửa đốt, chẳng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat/chuong-80.html.]
Chu Tuyết Nguyệt nhắn tin hỏi rốt cuộc nước xảy chuyện gì, nhưng Hứa Chi lúc nào tâm trạng trả lời, đôi mắt cô vẫn rời mặt hồ một giây.
Bỗng dưng, mặt hồ tĩnh lặng cuộn lên một vòng xoáy dữ dội.
Dòng nước đen ngòm hút tâm xoáy, và từ đó, một bóng mờ ảo dần trồi lên.
Hứa Chi mừng đến mức bật dậy, cô nheo mắt, cố gắng cho thật rõ xem đó là Ngôn Trầm .
“Ngôn Trầm!”
Cô thấy thanh Hàn Kiếm vẫn gọn trong tay .
Ngôn Trầm dường như bất tỉnh, cơ thể vòng xoáy nước nâng lên, vẫn bao bọc trong một vầng sáng trắng mờ ảo.
Hứa Chi vội vã chèo thuyền kayak gần. Ngay khi cô chạm Ngôn Trầm, vòng xoáy lập tức tan biến. Hứa Chi dốc cạn chút sức lực cuối cùng mới kéo Ngôn Trầm lên thuyền.
Anh ngất nên nặng trịch, suýt nữa lật cả chiếc thuyền kayak mỏng manh.
Vẫn hết hoảng sợ, Hứa Chi run rẩy đưa ngón tay lên mũi Ngôn Trầm. May quá, vẫn còn thở.
Cô dùng sức ấn mạnh mấy lên ngực, vỗ nhẹ má .
Sơ cứu đuối nước... thế nào nhỉ?
Ngoài ép tim thì còn gì nữa? Hô hấp nhân tạo ư? Chắc chắn là đời nào.
Hứa Chi cố gắng lục lọi trong trí nhớ.
lúc , Ngôn Trầm ho sặc sụa hai tiếng.
Hứa Chi mừng rỡ: “Cậu tỉnh ?”
Ngôn Trầm khẽ “ừm” một tiếng: “ ?”
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
“ gì ! Cậu lặn xuống mất hút cả buổi, đợi mãi mới thấy một xoáy nước đẩy lên.”
Ngôn Trầm nhíu mày, cố nhớ : “À, chắc là do thứ .”
Anh lấy từ trong túi một vật.
[Tị Thủy Châu].
Đó là một viên châu nhỏ, phát thứ ánh sáng xanh lục dìu dịu, trông mấy nổi bật, phần ảm đạm.
Thế nhưng, công dụng của nó vô cùng thần kỳ.
[Tị Thủy Châu: mang theo thể nước nhẹ nhàng như đất liền, dòng nước đều tự động rẽ lối].
Có thứ trong tay chẳng khác nào thể tự do vẫy vùng trong nước, đúng là một bảo bối hiếm .
“Lúc nãy khi g.i.ế.c con quái , nó rơi nhiều đồ, nhặt hết cả . Đang định ngoi lên thì thấy chỗ phát sáng lúc động tĩnh, thứ gì đó từ đáy hồ trồi lên. bơi qua xem thử thì nhặt viên châu . đúng lúc đó, lẽ vì nín thở quá lâu nên ngất .”