Khi cô tìm thấy Ngôn Trầm theo chỉ dẫn, cô mới phát hiện đang bên cạnh một vết nứt khổng lồ. Giữa cánh đồng băng bao la bất tận, một khe nứt lớn đến hiện , sâu hun hút thấy đáy. Hứa Chi còn đến gần cảm nhận sự hùng vĩ của nó.
Chẳng lẽ mỏ băng tinh ngay ? Hơn nữa, trong cùng một khu vực xuất hiện hai khe băng. Không khe băng bên chỗ Nghiêm Từ trông thế nào.
Hứa Chi nghĩ nhất nên chia xuống xem để tiết kiệm thời gian. Nếu bên cô tìm đúng, cô sẽ gọi Nghiêm Từ qua ngay. Nếu tìm thấy băng tinh , cô sẽ dẫn Ngôn Trầm sang đó. Cũng khả năng cả hai khe băng đều dẫn đến cùng một mỏ quặng.
Hứa Chi Nhện Bảo nên việc xuống khe băng thành vấn đề. Tơ nhện của nó sẽ phát huy tác dụng cực lớn. Dù tơ nhện, cô cũng mang theo dụng cụ leo núi chuyên dụng, nhưng những thứ đó an bằng tơ nhện. Lỡ cô dùng quen hoặc tuột tay thì dễ xảy chuyện.
Hứa Chi vẫn như , thả Nhện Bảo bảo nó chui áo cho đỡ lạnh. Thật loài nhện quá sợ lạnh, chỉ là Hứa Chi lo nó sẽ đông cứng. Nhiệt độ khí ở khu Nam Cực lúc xuống tới âm 68 độ C. Nhện Bảo ngoài, đám lông chân của nó lẽ sẽ đóng băng ngay lập tức. Lỡ chuyện gì may, Hứa Chi hối hận cũng kịp.
Vì , cô thể để Nhện Bảo ở hỗ trợ Ngôn Trầm, đành để dùng dụng cụ tự xuống.
Hứa Chi những lo ngại của cho Ngôn Trầm . Anh chỉ bình thản đáp: “Không , em đưa dụng cụ cho , xuống xem .”
Hứa Chi mang theo một bộ dây thừng và móc băng. Cô cẩn thận cố định móc mặt băng, đó dùng dây thừng buộc chặt quanh Ngôn Trầm từ từ thả xuống. Đồng thời, trong tay Ngôn Trầm cũng cầm một bộ dụng cụ leo núi. Một khi dây thừng vấn đề, vẫn thể bám vách băng để trượt xuống.
Rất nhanh, Ngôn Trầm chuẩn xong xuôi.
“Anh cẩn thận một chút,” Hứa Chi dặn dò.
“Biết , xuống sẽ báo cho em.”
“Vâng, chuyện gì thì gọi em ngay, em ở .”
Hứa Chi Ngôn Trầm từ từ tiến khe băng, từng chút một mất hút trong bóng tối. Cô chỉ còn thấy sợi dây thừng đang chuyển động, chứng tỏ vẫn đang xuống.
Sợi dây thừng chỉ dài 1000 mét. Nếu khe băng sâu hơn thế, Ngôn Trầm sẽ lên. Hứa Chi dặn tuyệt đối liều lĩnh.
Đợi mười phút vẫn thấy Ngôn Trầm lên tiếng, Hứa Chi chút lo lắng. Lâu như , nếu đường bộ thì chắc chắn đến nơi , nhưng Ngôn Trầm từ từ bò xuống, tốc độ tự nhiên sẽ chậm hơn. Sợi dây thừng dường như cũng động đậy mấy. Hứa Chi nhịn , gọi một tiếng.
“Ngôn Trầm, ?”
“Ừm.”
Hứa Chi sốt ruột. Cô lo c.h.ế.t mà chỉ “ừm” một tiếng, là ý gì chứ?
Ngôn Trầm tiếp: “Dây thừng đủ dài, nhưng thấy đáy , đợi chút.”
Hứa Chi xong càng thêm lo. Đã bảo dây đủ dài thì lên, mà Ngôn Trầm hề lời. nghĩ , khó khăn lắm mới xuống đến đây, chỉ còn một chút nữa là tới đáy, nếu là cô lẽ cũng bỏ cuộc.
Cô thở dài, chỉ thể nhắc một câu: “Anh cẩn thận nhé.”
Nghe giọng Ngôn Trầm vẫn vững vàng, cô cũng an tâm phần nào.
Lúc , bùa thông tin của Hứa Chi vang lên giọng của Nghiêm Từ.
“Hứa Chi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat/chuong-489.html.]
“ đây.”
“ xuống đến đáy , phía là một con đường, chuẩn xem.”
“À, , bên vẫn xong.”
Tiến độ của Nghiêm Từ nhanh hơn bên . Hứa Chi cũng sốt ruột, quyết định đợi Ngôn Trầm thêm một lát. Nếu phía cũng đường, cô sẽ xuống hội họp cùng . Nếu , cô sẽ nhanh chóng kéo lên tìm Nghiêm Từ.
Chờ thêm năm phút, Ngôn Trầm cuối cùng cũng lên tiếng.
“Xuống , tìm thấy băng tinh .”
Hứa Chi ngớ . Mới xuống một đoạn thấy ngay ?
Nếu sớm vài phút, cô thể báo cho Nghiêm Từ để trực tiếp qua đây. bây giờ cũng muộn. Hứa Chi vội vàng lấy túi thú cưng, thả Nhện Bảo bảo nó dùng tơ đưa cô xuống đáy khe băng.
Nhện Bảo thấy cảnh băng tuyết ngập trời liền rùng một cái. Nó kêu lên mấy tiếng đòi Hứa Chi về thưởng đồ ăn ngon, đó phun một chùm tơ nhện, quấn lấy Hứa Chi, cố định cả hai với . Sau khi xác nhận an , nó liền nhảy thẳng khe nứt.
Hứa Chi cảm giác như đang chơi trò nhảy bungee.
Cô vốn nghĩ Nhện Bảo sẽ từ từ bò xuống, ai ngờ nó phóng như Người Nhện. Sau vài giây rơi tự do, nó mới b.ắ.n tơ bám vách băng, khiến Hứa Chi lơ lửng tiếp tục lao xuống. Tốc độ quả thực nhanh kinh . Chỉ mất năm phút, Hứa Chi xuống đến đáy.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Tim cô cứ thót lên hạ xuống, thật sự quá kích thích. Thỉnh thoảng chơi trò một cũng sảng khoái, giúp đầu óc tỉnh táo hẳn. Khi chân chạm đất, cô cảm thấy cả vô cùng sảng khoái.
Ngôn Trầm cách đó xa, giơ đèn pin soi về phía cô.
“Ủa, băng tinh ?” Hứa Chi hỏi thu Nhện Bảo về.
“Đi theo .”
Giọng Ngôn Trầm trầm thấp, vang vọng đáy vực, từng tiếng một dội , dịu dàng sức hút lạ kỳ. Ngày thường để ý, lúc thấy thật đặc biệt.
Hứa Chi vội bước theo . Đi vài bước thấy phía một mỏ băng tinh đang lấp lánh tỏa sáng.
“Tuyệt vời, để báo cho họ ngay.”
Hứa Chi dùng bùa thông tin với Nghiêm Từ : “Bên tìm thấy mỏ băng tinh . Nếu phát hiện gì thì qua đây nhé, định gọi bạn tới bắt đầu đào đây.”
Nghĩ một lát, cô bổ sung: “ chụp ảnh , ở đây chắc 600 khối quặng băng tinh. Nếu để bạn đào hết, sản lượng nhân đôi là 1200 viên, chúng bốn chia, mỗi 300 viên. Nếu chỉ để đào một phần, thì đào sẽ chia ba cho chúng , Ngôn Trầm lấy.”
Bên , Nghiêm Từ vẫn đang mò mẫm trong bóng tối. Dù đèn pin, cũng chỉ soi sáng một chân.
“ tìm thêm xem , cô cứ để bạn cô đào . 600 khối thì một đào mất bao lâu?”
“Khoảng ba, bốn tiếng.” Dùng cuốc chim trung cấp thể nhanh hơn một chút, nhưng cũng đáng kể.