Trò Chơi Sinh Tồn Từ Căn Nhà Đổ Nát - Chương 469
Cập nhật lúc: 2025-09-30 09:02:14
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“[Gợi ý 1: Đi về phía Đông 3 km sẽ tìm thấy một mỏ băng tinh, lượng băng tinh ước chừng 300 viên. Nhiệt độ trong hang cực thấp, thấp nhất là âm 45°C. Bắt buộc mặc trang chống lạnh vùng cực khi tiến , nếu sẽ đóng băng ngay lập tức.]”
“[Gợi ý 2: Đi về phía Tây 3,5 km một mỏ băng tinh, lượng băng tinh 400 viên. Hang động sâu lường , mê cung, dễ lạc đường, một khi lạc đường khó thoát . Nhiệt độ ước chừng từ âm 28°C đến âm 35°C. Nếu ở trong hang quá lâu, bắt buộc mặc trang chống lạnh vùng cực, nếu dễ tổn thương vĩnh viễn do giá rét.]”
Hứa Chi thầm thấy may mắn vì sử dụng thẻ gợi ý.
Nếu cô dùng mà dẫn Hạ Chi Sơ mỏ phía Đông, chắc chắn sẽ lạnh đến c.h.ế.t cóng.
Ở nhiệt độ như , căn bản kịp mua trang chống lạnh để , bước sẽ đóng băng ngay lập tức."
"Không mất nhiều thời gian cân nhắc, Hứa Chi quyết định về hướng đông.
Cô cả nhóm lạc mê cung. Dù bản thể dùng Thẻ Thoáng Hiện hoặc Đá Truyền Tống để thoát , nhưng hai còn thì . Vả , sa mê cung chỉ tổ lãng phí thời gian.
Quyết định xong, Hứa Chi dẫn đầu đoàn tiến về phía đông.
Tuy nhiên, khi lên đường, cô nhắc Hạ Chi Sơ sắm một bộ đồ giữ nhiệt chuyên dụng cho vùng cực. Cậu chỉ còn thiếu đúng áo khoác và quần ngoài.
Nghe nhiệt độ sắp tới sẽ xuống thấp, Hạ Chi Sơ liền nhanh chóng đặt hàng ngay tắp lự. Mua sớm mặc sớm, khỏi cần đợi đến lúc tìm mỏ băng tinh mới cuống cuồng sắm.
Quãng đường ba cây , nếu nhanh cũng chỉ mất chừng nửa giờ.
Có bản đồ trong tay, cả ba nhanh chóng tìm đến địa điểm đ.á.n.h dấu.
Vị trí bản đồ là một cái hố khổng lồ, rộng đến mấy chục mét. Nếu tiến gần, từ xa thì chẳng thể nào phát hiện .
Đứng miệng hố băng, thể thấy bên là vô những phiến đá lởm chởm, sắc nhọn xen lẫn với những tảng băng khổng lồ màu xanh lục kỳ dị.
Cái hố sâu cũng đến vài chục mét, leo xuống chuyện dễ dàng. Dù dùng dây thừng móng vuốt băng cũng cực kỳ phiền phức, bởi vì vách hố trơn tuột, chẳng lấy một điểm tựa nào. Phía là đá sắc nhọn, nếu cứ thế trượt thẳng xuống mà hãm thì vô cùng nguy hiểm.
Hứa Chi nghĩ một cách.
Cô thả Nhện Bảo . Sợ nó lạnh cóng, cô bèn bảo nó chui trong áo từ từ nhả tơ.
Tơ của Nhện Bảo co giãn độ dính cực cao, kể cả vách băng trơn láng cũng thể bám chặt. Chỉ cần quấn một đầu tơ là thể từ từ thả cả ba xuống .
Hứa Chi ở cùng, đưa Ngôn Trầm và Hạ Chi Sơ xuống . Đợi hai họ đáp đất an , cô mới ôm Nhện Bảo, cùng nó bám vách băng trượt xuống.
Chẳng mấy chốc, cả ba đều mặt đáy hố băng.
Cảnh tượng đáy hố đến mức khiến cả ba sững sờ, khác một trời một vực so với khung cảnh từ xuống.
Trước mặt họ là hai hang băng, một cửa lớn, một cửa nhỏ.
Cửa nhỏ hẹp, chỉ đủ cho một lách nghiêng qua. Hang lớn thì cửa rộng thênh thang, đủ cho cả ba cùng một lúc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat/chuong-469.html.]
Cửa hang lớn màu lục lam, trong khi cửa hang nhỏ mang một màu xanh lam thuần khiết.
Hứa Chi xu hướng chọn hang băng nhỏ màu lam hơn. Có lẽ vì màu sắc ở đó trong trẻo, mang cho cô cảm giác dễ chịu. Hơn nữa, màu xanh lục khiến cô liên tưởng đến trận mưa lục đáng sợ. Nói chung, trong mùa mưa lục, những thứ gì dính dáng đến màu xanh thường chẳng gì.
“Chúng lối .”
Hứa Chi chỉ đường, hai còn đương nhiên ý kiến.
Chỉ điều cửa hang quá bé, hai đàn ông cao lớn chút chật vật. Đặc biệt là Hạ Chi Sơ, khổ to con hơn nên xoay sở đủ tư thế mới lách .
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
hai bước, khựng , khó khăn : “… hình như kẹt .”
Hạ Chi Sơ giữa, kẹt là Ngôn Trầm ở phía cũng hết đường . Hứa Chi phía thể giúp, chỉ đành để tự tìm cách thoát .
“Ngôn Trầm, là đẩy một cái xem ?” Hứa Chi vọng .
Hạ Chi Sơ đáp: “Thôi, để tự cố.”
Mặt áp sát vách tường, chủ yếu là do vai quá rộng. Vốn dĩ nghiêng là qua , ai ngờ một mỏm đá nhô chặn đúng ngay tầm vai.
Hứa Chi rọi đèn pin về phía , gian bên trong càng lúc càng rộng rãi. Chỉ cần qua đoạn hẹp , con đường phía hẳn sẽ dễ hơn nhiều. Nghĩ , cô thêm vài bước tới chỗ rộng, , thả Nhện Bảo định dùng tơ kéo .
Ai ngờ tơ của Nhện Bảo chạm Hạ Chi Sơ, đột ngột lao về phía , chẳng cần ai giúp nữa.
Thì là Ngôn Trầm dùng thanh Chanh Tuyết Kiếm c.h.é.m phăng mỏm đá , đẩy một cái là Hạ Chi Sơ thông qua. Còn bản thì chỉ cần khéo léo xoay là dễ dàng lách .
Hứa Chi hai họ, thầm nghĩ Ngôn Trầm gầy hơn Hạ Chi Sơ nhiều. Cả hai đều mặc quần áo dày cộm, nhưng trông Ngôn Trầm vẫn mảnh khảnh hơn hẳn. Có điều gầy trông vẻ cao hơn. Trước đây Hứa Chi cứ ngỡ Ngôn Trầm cao hơn, mãi đến hôm nay khi hai cạnh , cô mới nhận họ cao gần bằng .
Hạ Chi Sơ thì ấm ức mặt, vẫn luôn tự thấy cân đối. Ai ngờ đặt cạnh Ngôn Trầm thành béo ú. Cậu liếc Ngôn Trầm từ xuống , bụng bảo : đàn ông gầy quá cũng , dáng của mới là chuẩn.
“Đi thôi, chắc là ở trong .” Hứa Chi lên tiếng.
Hạ Chi Sơ lập tức bám theo, bên trái cô. Ngôn Trầm vẫn lặng lẽ cùng, tay siết chặt thanh Chanh Tuyết Kiếm, ánh mắt sắc bén ngừng cảnh giác quan sát xung quanh.
Càng sâu bên trong, vách băng càng ánh lên một màu lam thăm thẳm, huyền ảo tựa chốn tiên cảnh. Cả ba cảm giác như đang lạc bước Thủy Tinh Cung nơi đáy biển sâu, bên trong còn ẩn giấu loài sinh vật thần bí nào.
Ngôn Trầm cho rằng nơi càng đẽ thì càng ẩn chứa nhiều hiểm nguy, cẩn thận một chút vẫn hơn. Biết thứ gì đó bất thình lình xuất hiện.
Họ hơn mười phút thì cuối cùng cũng đến khu vực mỏ quặng. Thế nhưng, hiện mắt là một hồ nước màu lam đang bốc nghi ngút. Thì đây là một con suối nước nóng ngầm. Mặt hồ tĩnh lặng mang một màu lam thăm thẳm và đầy bí ẩn.
Cả ba đều kinh ngạc cảnh sắc kỳ diệu , nhưng điều khiến họ phấn khích hơn cả là những ánh sáng lấp lánh bên bờ hồ đối diện – đó chính là băng tinh.
“Xem chúng qua bờ bên .” Hứa Chi .
“Bơi thẳng qua luôn ?” Hạ Chi Sơ hỏi.