Hứa Chi quan sát sắc mặt của Charlotte. Vẻ lạnh lùng lúc mới gặp biến mất, đó là một nụ dịu dàng. Chị Lan Bảo bằng ánh mắt vô cùng ấm áp.
Hứa Chi chỉ hy vọng chị thể “yêu cây yêu cả trồng cây”.
“Rất .”
Hứa Chi “rèn sắt khi còn nóng”: “Xin hỏi bây giờ thể bắt đầu phần kiểm tra độ ăn ý ạ?”
Charlotte mỉm : “ nghĩ, phần kiểm tra độ ăn ý của cô và Lan Bảo kết thúc .”
Hứa Chi ngạc nhiên: “Vậy...”
Charlotte sang Hứa Chi, ánh mắt thẳng thắn và sắc sảo, giọng bình tĩnh: “ cho các cô điểm tối đa.”
Hứa Chi vẫn giữ vẻ điềm tĩnh: “Oa, điểm tối đa luôn ạ? Vậy cho em hỏi, nhiều chơi đạt điểm tối đa ạ?”
Nếu trong một trăm đến năm mươi đạt điểm tối đa thì con cũng chẳng gì đáng tự hào.
Charlotte đáp, trong giọng vài phần kiêu hãnh và khắt khe: “Đương nhiên là nhiều. Lan Bảo là thú cưng đầu tiên cho điểm tối đa. Và nghĩ, sẽ ai khác nhận điểm tối đa từ nữa .”
Nói xong, chị vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve cánh hoa của Lan Bảo. Đáp , Lan Bảo cũng áp đóa hoa của tay Charlotte, những chiếc lá cũng dịu dàng cọ lên mu bàn tay chị.
Charlotte cưng chiều : “Xem cũng thể nhận quà của em . Nếu , cũng tặng cô một món quà.”
Hứa Chi chỉ chờ câu .
là ‘ăn của , mềm miệng với ’, các NPC giàu thế , chẳng lẽ nhận quà mà đáp lễ ? Hứa Chi ngay mà, tặng quà cho NPC, dù quý giá đến mấy cũng bao giờ lỗ!
Charlotte lấy một chiếc lọ nhỏ từ trong túi: “Cái cho cô.”
Chiếc lọ lóe lên ánh sáng màu tím, là một vật phẩm phẩm chất tím."
“Đây là *Tinh Lộ*, món quà đặc biệt chuẩn cho sủng vật thực vật của .”
Nghe , Hứa Chi lập tức nắm điểm mấu chốt. Sủng vật của Charlotte cũng là hệ thực vật ?
*Tinh Lộ* đang trong túi của Lan Bảo. Hứa Chi chút tò mò nhưng vội lấy xem.
Lan Bảo chủ động đưa cho cô xem.
[*Tinh Lộ*: Tinh chất do sủng vật thực vật hỗ trợ cấp cao tiết , khi sử dụng sẽ vĩnh viễn tăng 10 điểm thể lực hoặc 3 điểm sức mạnh cho chơi.]
Tuyệt quá! Món quà thực sự vượt xa mong đợi của cô.
Chỉ một viên thủy tinh hồng biến dị mà đổi *Tinh Lộ* quý giá thế .
Hứa Chi vui sướng tả nổi, nhưng ngoài mặt vẫn cố tỏ bình thản.
Charlotte vốn định thả sủng vật của chơi cùng Lan Bảo, nhưng định lấy túi thú cưng thì khựng . Cô nhớ mục đích chính của chuyến là để kiểm tra, mà trong nhà Hứa Chi vẫn còn một sủng vật động vật cô thấy mặt.
Nếu cứ chần chừ, hôm nay sẽ chẳng xong việc.
“Cũng còn sớm nữa, cho xem sủng vật động vật của cô .”
Charlotte Hứa Chi.
Bài kiểm tra của Nhện Bảo diễn nhanh chóng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat/chuong-416.html.]
Thậm chí Charlotte còn thêm vài thử nghiệm nhỏ.
Tuy Nhện Bảo đáng yêu, nhưng sự khác biệt trong cách Charlotte đối xử với sủng vật động vật và sủng vật thực vật quả thực quá rõ ràng.
Điều khiến Hứa Chi thầm mừng vì thả Nhện Bảo từ đầu. Nếu , thấy Charlotte đối xử với Lan Bảo khác biệt như , cô sợ Nhện Bảo sẽ tủi mất.
Suy cho cùng, Hứa Chi vẫn luôn cố gắng đối xử công bằng với cả hai, nhưng cô thể ngăn khác thiên vị .
Cuối cùng, Charlotte cho Nhện Bảo 90 điểm, và dĩ nhiên là quà tặng.
Trong khi Lan Bảo hẳn 100 điểm tuyệt đối.
Hứa Chi xoa đầu Nhện Bảo, thầm nghĩ bụng, may mà cu 90 điểm tít mắt cả lên, chẳng buồn thắc mắc xem Lan Bảo bao nhiêu điểm.
Sau đó, nó nhanh chóng Hứa Chi dụ dỗ, Lá Con dẫn chơi.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Trước khi rời , Charlotte còn xem nơi ở của Lan Bảo.
Hứa Chi chỉ tay về phía nhà kính: “Bên trong trồng một ít rau củ, trái cây và cả d.ư.ợ.c liệu. Lan Bảo sống ở trong đó.”
Charlotte góp ý: “Vẫn nên trồng ở bên ngoài thì hơn, thể hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt và nhiều dinh dưỡng từ đất hơn. Cô cũng chú ý cho nó ăn thêm những món nó thích.”
Hứa Chi gật đầu: “ . Cô xem một chút ? Bên trong ít rau quả, nếu món cô thích, thể hái một ít về.”
Cô tỏ vô cùng niềm nở. Charlotte sững , Hứa Chi kéo trong.
Nhà kính ngập tràn sức sống tươi vui. Đa rau củ cây cối đều lớn.
Charlotte vốn yêu thích thực vật, đó cũng là lý do cô thiên vị sủng vật thực vật hơn. Nhìn thấy Hứa Chi trồng nhiều loại cây như , ánh mắt cô tràn đầy vẻ hài lòng.
“Cô thích ăn gì? hái cho cô.”
Charlotte đáp: “Không cần , những thứ nhà đều .”
Cô dứt lời, liền phát hiện một loại cây mà nhà .
“Đây là...”
Charlotte chậm rãi bước tới.
Hứa Chi cũng cô trúng thứ gì.
Mãi đến khi Charlotte dừng một cái cây nhỏ, Hứa Chi mới nhận đó hình như là một cây đào.
Chỉ là nó nhỏ đến đáng thương. Trong nhà kính bây giờ còn cây con nào nữa, mà cây chỉ cao nửa mét, cành lá cũng xum xuê.
Lúc cô mới nhớ , đó là cây đào mọc lên từ hạt đào vàng mà cô gieo từ lâu , nhưng nó cứ còi cọc mãi lớn nổi.
Charlotte : “Xem là thiếu dinh dưỡng. Loại đào vàng cực kỳ hiếm, nhưng nuôi lớn cho đến khi hoa kết quả thì khó. Thông thường, chúng sẽ héo úa khi còn nhỏ thế . Cây của cô héo, vẫn còn hy vọng cứu vãn.”
Cây gieo lâu .
Hứa Chi nhớ rõ gieo hạt đào vàng từ khi nào, chỉ áng chừng cũng hơn mười ngày .
“Sủng vật của thể giúp nó lớn lên, đến lúc đó nhớ cho hai quả đào vàng nhé.”