Hứa Chi: “Đẹp lắm. Sau đừng ngoài trời chờ em nữa, mưa đá lớn như , sợ đập trúng ?”
Ngôn Trầm mái hiên, nhưng mưa đá vẫn thể tạt , chỉ là trúng đầu mà thôi.
“Anh sợ em xảy chuyện.”
Hứa Chi vốn định : “Có xảy chuyện gì thì ngoài cũng chẳng ích gì”, nhưng nghĩ thì, cô về đến nơi, Ngôn Trầm thấy cô ngay, giúp cô quấn chăn, nhanh chóng đưa cô phòng. Vậy cũng là vô ích, ít nhất giúp cô bớt năm phút chịu đựng giá rét.
Hứa Chi húp xong bát canh, cơ thể dần ấm lên. Cô bảo Ngôn Trầm cũng xuống: “Anh cũng uống một chút , ăn tối ?”
Ngôn Trầm gật đầu , lấy muỗng múc ít canh chén của .
Hai yên tĩnh uống canh nóng, đó ăn cơm. Ăn uống no đủ, Hứa Chi cũng bắt đầu mệt mỏi rã rời, nhưng nghĩ đến chiếc rìu vàng còn nợ khác xong, cô vẫn lê bước đến lò rèn để thành nốt.
Ra khỏi lò rèn, Hứa Chi gắng gượng tắm nước nóng. Nước đun sôi, trong phòng tắm bình nóng lạnh, may mắn là cô đổ hai thùng nước nóng hổi, nước bốc lên căn phòng ấm áp, bằng Hứa Chi còn chẳng dám cởi quần áo. Tắm bằng nước nóng rẫy, da dẻ đều đỏ ửng, khi ngoài cũng thấy lạnh lắm. Cô nhanh chóng chạy về phòng ngủ chui ổ chăn, phát hiện trong phòng ngủ của từ lúc nào cũng đặt mấy cái bếp lò, ấm áp vô cùng.
Ngoài Ngôn Trầm thì cũng chẳng ai . Hứa Chi trong lòng cảm động, lồm cồm bò dậy, chạy đến phòng việc, lấy sợi dây chuyền may mắn xong Bàn Phù Ma, đó chạy tìm Ngôn Trầm.
Ngôn Trầm vẫn đang dọn dẹp trong bếp.
Hứa Chi lưng gọi: “Ngôn Trầm.”
“Ừm? Sao còn ngủ?” Ngôn Trầm từ từ xoay .
Hứa Chi: “Này, cái tặng .”
Đôi mắt Ngôn Trầm sâu thẳm, lặng lẽ sợi dây chuyền màu đen trong tay cô: “Đây là gì?”
“Dây chuyền may mắn, em cũng một cái, đeo sẽ gặp may đó.”
Để Ngôn Trầm tin tưởng, Hứa Chi cố ý tháo sợi dây chuyền của từ cổ xuống cho xem.
Ánh mắt Ngôn Trầm dừng mặt dây chuyền màu hồng nhạt cô đang đeo.
“Giống ?”
“ , chỉ khác màu thôi. Của em là màu hồng nhạt, của em thành màu đen, đổi màu khác cũng .”
Ngôn Trầm: “Màu .”
Hắn rửa tay, lau khô, nhận lấy sợi dây chuyền may mắn màu đen, đeo thẳng lên cổ.
Hứa Chi ngờ đeo nhanh như , xem là thích.
Hứa Chi đeo xong, đó còn bình luận một câu: “Đẹp lắm.”
Dường như một nét thoáng qua gương mặt Ngôn Trầm, khẽ : “Cảm ơn.”
“Khách sáo gì, em mới cảm ơn đó. Vậy em ngủ đây, cũng đừng việc khuya quá, ngủ sớm nhé.”
Hứa Chi xong ngáp một cái, quả thực mệt rã .
.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat/chuong-363.html.]
.
.
Ngày thứ 29.
Nhiệt độ ban ngày tuy lạnh bằng buổi tối nhưng cũng là âm 10 độ C. Đêm qua, nhiệt độ thấp nhất xuống đến âm 20 độ C. Nếu trang đầy đủ thì căn bản thể khỏi phòng, huống chi ngoài trời còn mưa đá, một loại thời tiết cực đoan như .
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Từ hôm qua đến giờ, tộc Nhân Ngư cũng đến tặng đồ cho Hứa Chi, lẽ là do quá lạnh, họ cũng ngoài.
Thế nhưng chơi thì thể khỏi cửa . Vì để lên cấp, dù lạnh đến mấy cũng ngoài tìm tài nguyên.
Không thể xuống biển, mặt biển tuy đóng băng nhưng nước biển lạnh thấu xương, lặn xuống đáy biển tìm kho báu trở thành điều xa vời.
Lên đảo thì miễn cưỡng vẫn . Thời tiết lạnh, nhưng chỉ cần mặc kín mít, vẫn thể lên đảo đốn gỗ đào quặng, hoặc nếu may mắn, thể tìm điểm đào kho báu đảo.
Rất nhiều đều nghĩ như .
Cùng lắm thì cũng dùng lưới đ.á.n.h cá vớt vật phẩm mặt biển, lỡ vớt cái rương, ít nhất cũng thể mở một ít đồ ăn và vật liệu lên cấp.
Hứa Chi cũng đang phân vân, nên chọn tiếp tục lên đảo ở khu trú ẩn bán đồ để đổi lấy tài nguyên.
Quặng sắt của cô còn thiếu nhiều, hôm qua cày cuốc cả ngày chỉ đào tám trăm viên, chẳng thấm . Hơn nữa, tính cả kiếm từ việc rìu vàng, hiện tại cô vẫn còn thiếu hai nghìn viên quặng sắt.
Hai nghìn viên, một con hề nhỏ.
Các vật liệu lên cấp khác cũng thu thập đủ.
Hứa Chi trăn trở suy nghĩ, nên bán cái gì để kiếm nhiều tài nguyên hơn đây?
Gà và thỏ đều khó bán. Mọi đều sợ mua về sẽ c.h.ế.t cóng, hơn nữa tương lai tận thế sẽ , ai chắc. Khi bản còn lo nổi, thì hiển nhiên ai nuôi thêm vật nuôi để tăng gánh nặng.
Hiện tại thể xuống biển, Tị Thủy Châu càng đất dụng võ.
Vũ khí cũng khó bán. Lúc cần g.i.ế.c quái, sớm thì đó khi trời lạnh như thế , Hứa Chi ở nhà thật nhiều vũ khí và Tị Thủy Châu để bán, chắc chắn sẽ giá cao. Thế nhưng khi đó cô chỉ chăm chăm lên đảo tìm tài nguyên.
Tuy nhiên, mất , chuyện cũng khó . Dù thì lên đảo cô cũng thu hoạch nhiều thứ.
Hiện tại thứ cô thể bán giá cao là Bệ Chế Tác và Máy Cải Tạo Đất.
Thế nhưng nguyên liệu chế tác nhiều và đắt đỏ, bán với giá bốn trăm viên quặng sắt thì Hứa Chi cảm thấy lỗ nặng.
Ví dụ như Máy Cải Tạo Đất yêu cầu 20 đá năng lượng, 5 quặng vàng và 1 lọ dung dịch dinh dưỡng hoàng kim.
Chỉ riêng tiền nguyên liệu thể đổi ba trăm viên quặng sắt.
hiện tại, sẵn lòng bỏ nhiều quặng sắt như để mua mấy thứ cũng nhiều.
Cứ thử xem , một cái xem bán .
Nguyên liệu trong tay Hứa Chi cũng quá nhiều.