Trò Chơi Sinh Tồn Từ Căn Nhà Đổ Nát - Chương 322
Cập nhật lúc: 2025-09-30 08:57:57
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cùng lúc đó, mấy chiếc máy ấp trứng cũ đang chứa trứng ngỗng bỗng động tĩnh. Cả ba quả trứng ngỗng đều đồng loạt nứt vỏ, để lộ mấy chú ngỗng con lông tơ mềm mượt. Cả chúng ướt lướt thướt, lông bết trông tội khó coi. Điểm khác biệt lớn nhất so với gà con là cặp chân màu đỏ hồng và cái đầu to hơn một chút.
Hứa Chi vội vàng gọi lớn:
“Ngôn Trầm, Ngôn Trầm ơi mau xem , ngỗng nở !”
Ngôn Trầm tất tả chạy tới, thấy ba chú ngỗng con yếu ớt, liền ngay: “Để lấy một cái thùng giữ ấm cho chúng.”
Thế là từ nay, chuồng gà thêm mấy thành viên mới. Gà và ngỗng sẽ lớn nhanh như thổi, lượng cũng ngày một đông đúc. Chắc chẳng bao lâu nữa, cô sẽ trứng gà ăn thả ga, cần lo nghĩ.
Hứa Chi tiện tay hỏi kênh chat xem ai nhện kỵ thứ gì .
Ngay lập tức, thi góp ý.
“Nhện chắc chắn sợ lửa, nghĩ cứ dùng lửa đốt là xong.”
“Nước vôi nhé, thử , hiệu quả cực kỳ!”
“Trên biển gì nhện, Hứa Chi cô hỏi thế là định lên đảo ?”
“Dùng t.h.u.ố.c trừ sâu cũng mà, dù chúng cũng là côn trùng hại, t.h.u.ố.c trừ sâu diệt hết.”
Mấy mẹo vặt Hứa Chi đều cả, ai mà chẳng rành nhện sợ lửa, sợ t.h.u.ố.c xịt côn trùng. Sở dĩ cô hỏi thêm là vì Nghiêm Từ từng nhắc rằng đảo Nhện còn vài loại nhện đột biến. Cẩn tắc vô áy náy, chuẩn kỹ càng một chút vẫn khiến cô an tâm hơn. Nếu sẵn t.h.u.ố.c trừ sâu, mang theo một ít nước vôi cũng là ý , dù nước vôi cũng là một nguyên liệu để chế t.h.u.ố.c trừ sâu.
Vôi thì dễ kiếm thôi, chỉ cần nung nóng mấy thứ chứa canxi cacbonat là . Vỏ sò trong nhà đầy, thể tận dụng!
Nghĩ là , Hứa Chi liền ném một mẻ vỏ sò lò nung, đó chế biến thêm một chút là ngay hai bình nước vôi lớn.
Lúc , Đồng Hạo Thương gửi tin nhắn tới.
“Chỗ yên ngựa đằng gửi cô, cảm ơn cô chỉ điểm nhé. Hôm nay cho qua đảo Lợn tìm cả đống, còn đào một ít về trồng .”
Hứa Chi trả lời: “Không gì, khách sáo nữa nhé.”
Đồng Hạo Thương : “À, ở chỗ đào yên ngựa đằng, còn tìm công thức chế t.h.u.ố.c mỡ. Công thức thì cho cô , nhưng nếu cô cần t.h.u.ố.c mỡ thì cứ hú một tiếng.”
Hứa Chi đáp: “Tuyệt! Hay là sẵn cho một lọ luôn . Chứ nhỡ cần gấp mà nhắn tin chờ thì lâu lắm.”
Đồng Hạo Thương đáp: “Cũng . Xong việc gửi cho cô ngay.”
Tối hôm đó, Hứa Chi ngủ sớm để lấy sức.
Sáng sớm ngày thứ 17.
Trời còn hửng sáng, Hứa Chi tỉnh giấc.
Nhìn đồng hồ mới sáu giờ rưỡi, cô nghĩ bụng, hiếm khi dậy sớm thế , chút việc gì đó mới . Cô quyết định sẽ cho gà, thỏ, bò, lợn ăn để tạo bất ngờ cho Ngôn Trầm. Mấy hôm nay, công việc đều do một tay lo liệu. ở đây là để giúp đỡ cô chứ nghĩa vụ hết việc. Tranh thủ lúc rảnh rỗi, Hứa Chi cũng san sẻ một tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat/chuong-322.html.]
Rửa mặt xong xuôi, Hứa Chi thẳng khu chuồng trại. Vừa bước , một mùi hôi hám đặc trưng của chuồng trại xộc thẳng mũi cô.
là, lợn lớn thì chẳng ưa sạch sẽ gì cả. Lúc còn bé chúng nó hôi hám đến thế . Mấy con lợn giờ đây mẩy lấm lem bùn đất, đang ườn đất kêu ụt ịt ụt ịt.
Hứa Chi nhăn mũi, tặc lưỡi: “Này mấy đứa , suốt ngày chỉ ăn với ngủ, ở sạch một tí ? Nhìn chị Tiểu Điềm nhà xem, ở chung với các mà vẫn sạch bong thơm tho đấy!”
Hôm , khi xem cuốn “Bách Khoa Toàn Thư Nuôi Heo”, cô rằng thể dùng sữa bột pha với bột lúa mạch cho lợn ăn. Chúng sẽ cực kỳ mê món , nhất là lợn con, ăn thể bổ sung một lượng lớn protein và chất dinh dưỡng, giúp chúng lớn nhanh như thổi.
Vừa trong nhà còn vài hũ sữa bột, Hứa Chi liền lấy một hũ , chuẩn cho chúng một bữa ăn “sang chảnh”.
“Thôi , hôm nay các lộc ăn nhé! Đừng thấy cho ít mà chê, hàng xịn đấy!”
Hứa Chi lấy một ít rau xanh dập do mưa, băm nhỏ trộn thêm sữa bột và bột lúa mạch. Cuối cùng, cô chan thêm chút nước sôi, khuấy đều lên là ngay một mẻ cám lợn thượng hạng.
Cô đổ thức ăn máng, lũ lợn con ngửi thấy mùi phấn khích kêu eng éc ầm ĩ.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Hứa Chi tự hào mặt.
“Thấy , ngay là các sẽ thích mà!”
Cửa chuồng trại bật mở, Ngôn Trầm bê một chậu cám heo bước , ngạc nhiên khi thấy Hứa Chi ở đây từ lúc nào. Anh thói quen chuẩn sẵn thức ăn cho gia súc từ tối hôm , để sáng hôm chỉ việc dậy sớm cho chúng ăn là xong.
“Ồ, cô dậy ? cho lợn ăn xong, thấy chúng nó ăn ngon lành kìa?”
Ngôn Trầm hỏi: “Sao nay dậy sớm thế? Không cô định lên đảo , ngủ thêm chút nữa?”
Hứa Chi đáp: “Ngủ nên dậy luôn, tiện thể chút việc.”
Ngôn Trầm : “Vậy cô cứ ở đây cho chúng ăn , chuẩn bữa sáng.”
Hứa Chi xua tay: “Thôi cần , lỉnh kỉnh lắm. Tối qua vẫn còn thừa đồ ăn mà? Cứ nướng thêm hai cái lạp xưởng là . Ha ha, dọn dẹp một chút ngay đây.”
Ngôn Trầm : “ chuẩn đồ ăn cho cả ngày hôm nay của cô, để lên đảo còn cái mà ăn.”
Hứa Chi đáp: “Cũng cần , trong ba lô của cả đống đồ ăn . Lương khô với canh hải sản đủ cả, ăn mấy món phức tạp cũng bất tiện lắm.”
Hôm nay, phần quà đăng nhập của cô là một suất cánh gà nướng nồi đất, cô cũng nhét nó ba lô. Cô tính trưa nay sẽ ăn món , chỉ nghĩ đến cảnh gặm cánh gà ngon lành mặt Nghiêm Từ thôi là cô thấy hả hê .
Vận may rút thẻ hôm nay của cô cũng tàm tạm, chỉ rút một lá “Thẻ Chúc Phúc”.
Lá bài chỉ thể dùng cho khác. Cô tích hai lá, đây từng định dùng cho Ngôn Trầm nhưng tác dụng. Giờ mà dùng cho Nghiêm Từ thì nhỉ, chẳng lẽ cô ...
Thôi cứ để đó , đến lúc cần thì tính . Cô luôn cảm thấy đến mức . Dùng việc chúc phúc cho khác để tăng may mắn cho bản cứ sai sai thế nào . Lỡ bây giờ dùng hết, lúc thật sự cần thì gay go.
Trước khi lên đường, Hứa Chi kiểm tra tất cả vật dụng mang theo. Viên Tị Thủy Châu mới xong từ tối qua và cất kỹ trong túi. Cô cũng mua năm mươi cây đuốc từ hôm qua. Dù tự khó, nhưng món rẻ, mua cho tiện. Nếu năm mươi cây đủ thì thể mua thêm , nhưng chắc là đủ dùng .