“ đang ở trong căn cứ, thể thấy cô nhưng cô thấy . Cô phát hiện , nhưng đang ở gần chúng .”
Hứa Chi hiểu , Ngôn Trầm đang trốn trong căn cứ và quan sát tình hình bên ngoài qua cửa sổ.
Cứ thế , một khi trồi lên khỏi mặt nước, khả năng cao sẽ công chúa Nhân Ngư tóm ngay.
Tuy cô lẽ quen , nhưng cơn bão biển thể là do cô gây . Điều cho thấy tâm trạng cô đang cực kỳ tồi tệ. Lúc mà chọc nàng thì chẳng khác nào tự tìm đường chết.
Chẳng lẽ ngâm nước chờ cô mới lên bờ?
Ngâm quá lâu trong nước biển lạnh cóng sẽ khiến cơ thể phù nề. Thân nhiệt của vốn thấp, nếu lên bờ e rằng trụ nổi.
“Nếu , sẽ tìm cách dụ cô chỗ khác.” Ngôn Trầm Hứa Chi đang lo lắng điều gì.
Hứa Chi vội ngắt lời: “Đừng liều! Cậu định dụ cô ?”
Ngôn Trầm quả quyết: “ cách.”
Hứa Chi tin cách của Ngôn Trầm thể an tuyệt đối. “Tuyệt đối đừng! sắp về sửa vương miện , đến lúc đó đối đầu trực diện cũng muộn. Bây giờ cứ án binh bất động là hơn.”
Hắn đặt cược lớn chiếc vương miện , bỏ bao nhiêu công sức chỉ để chờ đến giây phút sửa xong nó. Mọi sự nhẫn nhịn bây giờ đều là vì tương lai.
Hứa Chi tiếp: “Trời sắp sáng , ráng chờ thêm chút nữa . Cậu đừng ngoài, giúp đặt nguyên liệu lên, chế tạo mấy cái bệ gia công.”
Trước đó nhờ đổi thủy tinh tím và hồng, rao là thể dùng bệ gia công để trao đổi. Ban đầu chẳng ai ngó ngàng, giờ thì vài tìm đến. Đồng Hạo Thương cũng tìm mấy viên thủy tinh tím, ngỏ ý đổi bệ gia công với .
Trước đây Đồng Hạo Thương bảo sẽ nghĩ cách, lẽ thức trắng đêm để chạy vạy khắp nơi hỏi han mới tìm . Hắn mở lời nhờ vả, giờ tìm , dù đủ thủy tinh cũng thể nuốt lời.
Cho nên, bệ gia công vẫn đem giao dịch.
Sắp tới giao dịch ba cái, trong căn cứ tuy nhiều nhưng đổi thì sẽ thiếu hụt. Vì , cần Ngôn Trầm tranh thủ thời gian chế tạo thêm.
Thấy Ngôn Trầm im lặng, Hứa Chi bồi thêm một câu: “Nghe .”
Ngôn Trầm đành thỏa hiệp: “Được , đừng cố quá.”
Dưới ảnh hưởng của bão tố, mặt biển chẳng lúc nào yên tĩnh. Sóng lớn vỗ ầm ầm, nước biển cuộn trào dữ dội. Hứa Chi tài nào ngủ nước, đành mở bảng giao diện xử lý công việc.
Tiện thể, còn đăng bán một đợt hàng lên cửa hàng “Chi Sĩ”.
Cũng một thời gian cửa hàng hàng mới. Lần lượng nhiều, chủ yếu là để dọn dẹp bớt đồ trong ba lô. Những món đồ mấy hữu dụng với là bảo vật hiếm đối với những chơi khác, Hứa Chi đăng bán vô tranh giành.
Ví dụ như con d.a.o săn bào ngư, một bộ giáp phòng thủ, hai chiếc thuyền kayak dùng đây.
Khi đường chân trời hửng lên màu trắng bạc, cơn bão cuối cùng cũng tan.
Bóng dáng công chúa Nhân Ngư biến mất, tiếng hát ai oán cũng im bặt.
Hứa Chi lạnh cóng, đôi môi thâm tím vì lạnh. Lúc lên bờ, cơ thể gần như mất hết cảm giác.
Ngôn Trầm cũng thức trắng một đêm. Thấy Hứa Chi lên bờ, lao đến, dùng khăn lông sạch và tấm t.h.ả.m dày quấn lấy .
Hứa Chi lờ đờ cả , chỉ tắm nước nóng leo lên giường ngủ một giấc.
Ngôn Trầm chuẩn sẵn canh gừng và đồ ăn, chờ quần áo xong liền mang lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat/chuong-309.html.]
Hứa Chi buồn ngủ, đói, mệt, khát, cảm giác như thể ăn hết cả một con trâu nhưng chẳng còn chút sức lực nào để nhấc tay.
Khó khăn lắm mới thấy ấm đôi chút, nhưng dám ngủ ngay. Hắn sửa chiếc vương miện hỏng.
Lê tấm rã rời, Hứa Chi bệ phù phép, đặt tất cả nguyên liệu cần thiết cùng với vương miện ngăn kéo.
Khi đẩy ngăn kéo , mặt gương bỗng bừng lên ánh sáng chói lòa. Sắc tím hồng đan xen lấp lánh, những gam màu lộng lẫy và huyền ảo luân phiên chớp tắt, tựa như một luồng sức mạnh khổng lồ đang hội tụ.
Có tác dụng !
Hứa Chi buồn ngủ đến rũ cả mắt nhưng vẫn cố chấp ngủ. Hắn tận mắt chứng kiến vương miện sửa xong.
Ngôn Trầm : “Cậu ngủ , ở đây canh cho. Sửa xong gọi ngay.”
Lời của Ngôn Trầm khiến Hứa Chi chút d.a.o động. Hắn thực sự quá mệt .
“Đi ,” Ngôn Trầm giục, “ nhất định sẽ gọi .”
“ cũng thức cả đêm .”
“ mệt. Cậu ở nước lâu như , còn chỉ yên trong căn cứ thôi.”
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Ngôn Trầm đẩy Hứa Chi về phòng ngủ.
Hứa Chi nếu ngủ bây giờ, ban ngày chắc chắn sẽ trụ nổi. Hắn Ngôn Trầm, dặn dò: “Vậy nhất định gọi đấy.”
Ngôn Trầm gật đầu.
Lúc Hứa Chi mới yên tâm về phòng.
Đầu chạm gối, Hứa Chi chìm giấc ngủ sâu mộng mị.
Giấc ngủ kéo dài suốt năm tiếng, mãi đến mười giờ sáng, mới giật tỉnh giấc.
Nhìn thấy muộn thế , hoảng hồn.
Không thể nào, lẽ nào vẫn sửa xong? Hay là xảy chuyện gì ?
Hứa Chi giật b.ắ.n , bật phắt dậy như lò xo lao thẳng đến phòng chế tác.
Hắn đẩy cửa xông , thấy Ngôn Trầm đang bệ phù phép, một tay chống cằm, vẻ mặt vô cảm chằm chằm đó.
Thấy Hứa Chi đến, Ngôn Trầm : “Cậu tỉnh .”
“Cậu đây đợi suốt ?”
“Ừ.”
“Năm tiếng , vẫn xong ?”
Ngôn Trầm đáp: “Không , vẫn luôn ở đây. Trong bệ phù phép cứ động tĩnh.”
Hứa Chi cau mày: “Lâu quá .”
Hắn bước gần mặt gương, phát hiện màu sắc đổi.