Trò Chơi Sinh Tồn Từ Căn Nhà Đổ Nát - Chương 262

Cập nhật lúc: 2025-09-30 08:56:32
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Vậy , bạn theo , dẫn bạn .”

Hứa Chi , “Bạn chậm thôi nhé, bơi kịp tốc độ của bạn .”

Chú cá heo nhỏ đáp, “Bạn vịn , kéo bạn .”

Nói xong nó hiệu cho Hứa Chi nắm lấy vây của nó.

Hứa Chi cẩn thận nắm lấy vây n.g.ự.c của nó, dám dùng sức. Vây cá của nó khá cứng cáp.

Cảm nhận Hứa Chi nắm chắc, chú cá heo nhỏ liền bắt đầu tăng tốc, kéo cô lướt vun vút trong làn nước.

Hứa Chi cảm thấy như đang bay lượn giữa đại dương.

Thỉnh thoảng, chú cá heo nhỏ đưa cô trồi lên mặt nước để hít thở.

Mỗi cá heo nhảy lên khỏi mặt nước, Hứa Chi cũng thể nhân cơ hội đó để thở.

Cứ như , Hứa Chi ngâm nước hơn một giờ đồng hồ.

Chú cá heo nhỏ cuối cùng cũng lên tiếng.

“Sắp đến .”

Hứa Chi bản đồ, thật cũng xa nơi trú ẩn của là bao.

ghi nhớ kỹ vị trí , thể tự đến.

Một lát , chú cá heo nhỏ dừng .

“Ngay phía , một nơi sâu. Bạn thật sự thể xuống ?”

Hứa Chi nghĩ đến việc cửa hàng Nguyệt Thạch bán một thiết lặn. Cô dứt khoát mua một bình dưỡng khí và một bộ điều hòa hô hấp, tốn hết 3 viên Nguyệt Thạch.

Như , Hứa Chi cũng thể trực tiếp lặn xuống biển sâu.

Mặc dù Tị Thủy Châu thì mấy thứ sẽ dùng đến nữa, nhưng cô thể bán hoặc tặng cho bạn bè, sẽ lãng phí. Chỉ là tiêu hết vài viên Nguyệt Thạch khiến cô chút xót ruột.

Thay trang xong, Hứa Chi hiệu cho chú cá heo nhỏ.

Một một cá heo cùng hướng về đáy biển sâu thẳm.

Càng xuống sâu, Hứa Chi càng cảm thấy khó bơi.

Tuy nhiên, nhanh đó, chú cá heo nhỏ dẫn cô đến một khu vực đầy những rặng tảo biển rậm rạp. Những cây tảo ở đây cao hơn hai mét, khiến chút e dè, luôn cảm thấy bên trong sẽ thứ gì đó nguy hiểm.

Nếu một , lẽ Hứa Chi sẽ mạo hiểm chui .

chú cá heo nhỏ dẫn cô thẳng trong đám tảo biển.

Hứa Chi nhanh chóng thấy một cái hang lớn.

Bên hang động là cả một thế giới khác.

Hóa di tích đáy biển giấu ở bên trong.

Hứa Chi chút kinh ngạc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat/chuong-262.html.]

Một nơi ẩn nấp như , thật sự quá khó để phát hiện.

Có lẽ trong đại dương bao la ít di tích đáy biển, cái ẩn , cái lộ thiên, và một ít thì ở vùng nước cạn. Hiện tại ít thể xuống biển sâu, nên phần lớn các di tích vẫn phát hiện.

Hạ Chi Sơ thật may mắn khi tìm một cái ở vùng nước cạn.

Nếu Hứa Chi chú cá heo nhỏ dẫn đường, lẽ trong thời gian ngắn cô sẽ thể tìm thấy nơi .

Vào thôi!

Thân hình Hứa Chi mảnh khảnh, cửa hang lớn, vô cùng dễ dàng.

Rất nhanh, Hứa Chi thấy một khu san hô đá tuyệt .

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Trên những rặng san hô chi chít những vỏ sò xinh .

Rất nhiều trong đó là những con trai ngọc đang phát sáng.

Chú cá heo nhỏ , “Nơi tìm thấy vương miện ở phía bên , nhưng đó là địa bàn của tộc Nhân Ngư. Bạn qua đó thể sẽ bắt đấy, mấy ngày họ bắt một .”

Địa bàn của Nhân Ngư? Bắt một ?

Lượng thông tin quá choáng ngợp.

Hứa Chi giật , nhưng cô thể lời, chỉ thể tự hỏi trong lòng.

Chú cá heo nhỏ cũng sớm, bây giờ đến nơi , chẳng lẽ về ?

Hứa Chi cũng những Nhân Ngư đó rốt cuộc trông như thế nào, thành thật mà , cô khá tò mò.

Liệu là loại mỹ nhân ngư xinh như trong truyện cổ tích ?"

"Thôi thì cứ đợi lát nữa xem xét tình hình kỹ hơn .

Hứa Chi gật đầu với chú cá heo biển.

“Vậy thôi.” Chú cá heo biển tỏ cực kỳ quen thuộc, dường như chẳng hề e ngại vì đến đây vô .

Nơi quả thật , nó vẫn thường đến đây dạo chơi mỗi khi rảnh rỗi. Món quà nó tặng Hứa Chi cũng là tiện đường ghé đây lấy. Món đồ đó đặt trong một căn phòng lộng lẫy, chú cá heo biển đoán chắc là báu vật nên mới mang về tặng Hứa Chi để đáp lễ.

Hứa Chi cẩn thận ghi nhớ tọa độ lối và chụp ảnh . Dù ai đến cứu, nhưng nếu chẳng may xảy chuyện, cô sẽ lập tức chia sẻ vị trí và hình ảnh cho Lê Mộng, ít nhất cũng để mà đề phòng. Đương nhiên, đây cũng là cách cô phòng cho trường hợp nhất: chính cũng bắt .

Nếu thực sự gặp nguy hiểm, Hứa Chi vẫn còn vài lá bài tẩy để giữ mạng. Hai tấm thẻ phép trong tay cô, một “Thẻ Dịch Chuyển” và một “Thẻ Biến Ảnh”, đều thể sử dụng trong những thời khắc ngàn cân treo sợi tóc.

Càng tiến sâu trong, chẳng mấy chốc Hứa Chi thấy tiếng hát văng vẳng.

Tiếng hát du dương tựa như ma lực, khiến say đắm, trái ngược với tiếng ca mà cô trong đêm đó. Một bên là khúc hát tựa thiên thần, một bên ma mị và rùng rợn đến khủng bố.

Hứa Chi liếc đồng hồ đo dưỡng khí, bình oxy vẫn còn một nửa, lẽ đủ dùng.

Cô bèn bơi theo chú cá heo biển, lách một đường hầm khuất những rặng tảo biển um tùm.

Cô thấy vô cá nhỏ, tôm con bơi lội tung tăng. Nơi đây rải rác vô vỏ ốc mang sắc lam óng ánh, rõ ràng là vật phẩm quý hiếm. Hứa Chi ngứa tay nhặt lắm, nhưng nghĩ đến việc quan trọng hơn nên đành nén ham .

Chú cá heo biển hiệu: “Ở ngay đằng .”

Hứa Chi thấy từ xa một quần thể kiến trúc cổ xưa, dù đổ nát, hoang tàn nhưng vẫn phảng phất nét huy hoàng một thời. Đây là một thế giới đáy biển huyền bí mà Hứa Chi từng tưởng tượng , hóa Người Cá sống ở một nơi như thế .

 

Loading...