Trò Chơi Sinh Tồn Từ Căn Nhà Đổ Nát - Chương 209
Cập nhật lúc: 2025-09-30 08:55:31
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong đó, lợn lòi lượng đông đảo nhất, kế đến là heo rừng. Các loài còn lượng tương đương với lợn và chỉ chiếm một diện tích nhỏ đảo.
Lợn lòi và heo rừng gần như là hai loài bá chủ Đảo Lợn. Chúng chỉ thông minh hơn, khỏe hơn, lượng đông hơn mà còn tính bầy đàn cao. Lợn lòi thường sống theo bầy từ hai mươi con trở lên, còn heo rừng thì thường theo gia đình vợ chồng con cái, đôi khi những cuộc tụ họp đại gia đình lên đến năm, sáu mươi con cùng lang thang.
Nhìn tấm bản đồ chi chít các loại lợn, Hứa Chi chỉ thấy đau cả đầu. Sống đến từng tuổi, thịt lợn cũng ăn ít, nhưng đây là đầu tiên cô nhiều loại lợn hoang dã đến .
Xem , khu vực cô đặt chân đến lúc sáng chính là lãnh địa của lợn lòi. May mà cô chạy nhanh, chứ nếu chạm mặt cả một bầy hai mươi con thì đ.á.n.h đ.ấ.m kiểu gì?
Khu vực hiện tại của cô, ngoài lợn thì còn lợn cổ trắng. Đối với hai loài thì Hứa Chi chẳng hề sợ hãi.
Lợn tuy hung dữ nhưng thị lực kém. Tốc độ của cô nhanh, chỉ cần chạy thật nhanh và nấp kỹ một chút là chúng cũng chẳng gì , huống chi cô còn vũ khí trong tay. Lợn cổ trắng thì càng đáng ngại vì chúng hình thể nhỏ, chỉ dài 70-80cm, thể so với lợn lòi và heo rừng to con thể dài tới 1,5-1,8m.
Hứa Chi đang mải mê nghiên cứu bản đồ, định bụng ăn thêm chút gì đó đào thêm một nữa thì bỗng thấy tiếng sột soạt vọng từ bên ngoài.
Chắc là lợn lớn về .
Hứa Chi cầm chắc vũ khí, sẵn sàng nghênh chiến. Cô thấy tiếng ụt ịt đặc trưng của loài lợn vang lên bên ngoài. Tiếng kêu dài và a thé là cách chúng giao tiếp với .
Chắc chúng đang hỏi chuyện bầy lợn con trong hang.
Đàn lợn con trong cũng bắt đầu nháo nhác, kêu ụt ịt đáp . Một con thậm chí còn dậy cửa hang và cũng rít lên một tiếng chói tai.
Hứa Chi bắt đầu phân vân, nên bắt bầy lợn ?
Vấn đề là chúng còn quá nhỏ, g.i.ế.c thịt cũng chẳng bao nhiêu. Hơn nữa, nơi ở hiện tại của cô cũng đủ rộng để nuôi chúng. Cứ tùy tiện mang về, nuôi thì chớ, còn tự rước thêm phiền phức .
mà, cô thể bán chúng . Biết chơi nào đó ngại nuôi lợn con thú cưng, chúng thể nuôi từ nhỏ đến lớn, trông cũng đáng yêu phết.
Nghĩ , Hứa Chi lôi vài chiếc hộp khỏi ba lô, lượt tóm gọn mấy con lợn con bỏ .
Cô bên ngoài bao nhiêu con lợn lớn, sợ chúng gọi thêm đồng bọn đến thì khó đối phó, nên dứt khoát chỉ bắt đám lợn con chuồn là thượng sách. Dù cái hang vẫn còn một lối khác, cô thể tẩu thoát bằng đường đó.
Lối là một khe đá hẹp, Hứa Chi thể lách qua . Cô đành lấy cuốc chim , đục cho cái khe rộng thêm một chút mới đủ để bò ngoài. Tư thế chật vật, nhưng cô cũng chẳng bận tâm. Dù ở đây cũng ai, chẳng ai thấy thì chẳng gì ngại.
Ra khỏi hang, Hứa Chi định bụng sẽ thẳng đến khu của lợn cổ trắng để tìm điểm đào kho báu tiếp theo. Ngay khi cô nhận bản đồ, hệ thống giao cho cô một nhiệm vụ phụ.
[Nhiệm vụ phụ: Tìm kiếm các điểm đào kho báu Đảo Lợn (1/4).]
[Phần thưởng: Sách kỹ năng ma pháp x1.]
Phần thưởng quả thực là một sự cám dỗ cực lớn đối với Hứa Chi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat/chuong-209.html.]
Còn thiếu ba điểm nữa, chỉ cần men theo bản đồ thì sẽ nhanh chóng tìm thôi, cũng việc gì quá khó khăn. Vấn đề là mỗi điểm đào kho báu đều trong hang ổ của một loài lợn nào đó, cần xâm nhập sâu lãnh địa của chúng, nên độ nguy hiểm vẫn khá cao.
Vừa cô còn né chúng như né tà, lẽ nào bây giờ liều mạng vì một cuốn sách kỹ năng?
Trong lòng Hứa Chi, hai luồng suy nghĩ đang giằng co quyết liệt.
đó là sách kỹ năng ma pháp đấy! Hứa Chi thực sự nó.
Khổ nỗi, nếu chẳng may một đàn lợn lòi vây hãm thì chuyện đùa.
Vì , Hứa Chi quyết định sẽ đến hang ổ của lợn cổ trắng để tìm điểm đào kho báu thứ hai. Phía lợn cổ trắng ít nguy hiểm hơn, cũng là nơi cô bắt buộc qua để thành nhiệm vụ. Hơn nữa, trời cũng sắp tối , nếu xong thì cô thể đợi tìm hai điểm còn . Dù nhiệm vụ phụ cũng giới hạn thời gian, chỉ cần thành là thể nhận thưởng.
dĩ nhiên, Hứa Chi càng nhanh càng . Tốt nhất là đợi cô tích đủ hai mươi Nguyệt Thạch, mua bản vẽ đài phụ ma trong cửa hàng là thể học kỹ năng ma pháp ngay lập tức.
Hang ổ của lợn cổ trắng ở phía bên khu rừng. Khoảng cách theo đường chim bay thì xa, nhưng đường vòng mới tới . Lúc gần hoàng hôn, khi Hứa Chi đến nơi thì trời tối hẳn.
Đêm đảo lạnh buốt. Bộ quần áo cô đang mặc đủ giữ ấm, đến tối liền chút chịu nổi. Không là do đảo đặc biệt lạnh, là cả thế giới game cứ đến tối là nhiệt độ giảm đột ngột như . Hứa Chi cũng rảnh để xem kênh trò chuyện, vì trời tối là cô thấy đường .
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Dù bản đồ trong tay, nhưng giữa đêm đen như mực thế , việc xác định phương hướng cũng là cả một thử thách. Cô giơ cao ngọn đuốc, quanh dò đường, luôn cảnh giác cao độ. Ở một nơi xa lạ, lỡ thứ gì đó bất thình lình xuất hiện thì dễ ăn đòn.
Vì ánh đuốc, vô côn trùng và muỗi mòng cứ bay vòng quanh, kêu vo ve inh ỏi khiến thể tập trung.
Lúc , Hứa Chi từ bỏ ý định về nơi trú ẩn mà ở đảo qua đêm. Cô dự tính khi tìm điểm đào kho báu thứ hai sẽ đến bãi biển gần đó nghỉ ngơi một lát. Gần sáng sẽ thu bẫy và lưới cá, đó mới về.
giờ cô mất phương hướng, lẽ các điểm đào kho báu đều giấu kỹ, ban ngày tìm còn khó, huống chi là ban đêm tối lửa tắt đèn thế .
Hứa Chi đành lôi tấm thẻ chỉ dẫn . Dùng ngay thôi, lúc dùng thì còn đợi đến bao giờ.
Cô nhấn sử dụng, một dòng chữ phát sáng lập tức hiện giữa trung: [Đi thẳng 200 mét, rẽ trái 30 mét, thấy một cây đại thụ thì rẽ , hang động ở bụi gai.]
[Trong động tám con lợn cổ trắng, hai con trưởng thành (một đực, một cái), sáu con non.]
Tấm thẻ chỉ dẫn quả nhiên hiệu quả, thông tin đều cung cấp đầy đủ. Cứ như , Hứa Chi đường . Cô men theo chỉ dẫn và nhanh chóng tìm bụi gai .
Nếu thẻ, chắc chắn cô sẽ bao giờ qua đây. Bụi gai chi chít những quả nhỏ móc, dễ bám quần áo gây ngứa ngáy khắp . thực , hang động cách bụi gai một , chỉ là nếu đến gần quan sát thì sẽ tưởng nơi chẳng gì ngoài bụi gai rậm rạp.
Phải công nhận, bầy lợn cổ trắng cũng thông minh, chọn chỗ ở.
Hứa Chi nhẹ nhàng tiến đến cửa hang, vạch đám cỏ khô ngụy trang , liền thấy ánh sáng của điểm đào kho báu lấp lánh bên trong.
Chắc là lũ lợn thấy ánh sáng đó, chúng chỉ cảm thấy cái hang thích hợp để ở nên dọn , còn khéo léo ngụy trang cửa hang nữa chứ. Còn chơi như Hứa Chi, dù thấy ánh sáng, cũng khó tìm vị trí chính xác.