Chẳng lẽ sự tồn tại của xóa bỏ? Đây chính là khả năng tệ nhất.
Hứa Chi vội vàng nhắn tin trong nhóm.
“Mọi còn thấy bạn bè Ngôn Trầm ?”
Một phút .
Chu Tuyết Nguyệt đáp: “Không .”
Lê Mộng : “Bên tớ cũng , chuyện gì ?”
Hứa Chi : “Không nữa, tớ xem thì thấy , nên mới hỏi .”
Lê Mộng : “Chẳng lẽ hệ thống phát hiện và loại khỏi trò chơi ?”
Chu Tuyết Nguyệt : “Có khả năng lắm.”
Hứa Chi nhíu chặt mày. Cô sớm đưa Chanh Tuyết Kiếm cho Ngôn Trầm. Hiện tại thấy tên lẽ là tin nhất. Hứa Chi liên lạc , chỉ thể hy vọng . Cũng khả năng là hệ thống cho phép liên hệ với chơi, Ngôn Trầm chỉ thể dựa chính để sinh tồn.
Nếu sống nước, hẳn là một chuyện nhàm chán. Dưới đó là quái vật, chúng tấn công . Hứa Chi miên man suy nghĩ một lát, trong lòng chút mất mát. Ngôn Trầm giúp nhiều như , cô còn kịp báo đáp, biến mất chứ.
Cô thở dài, quyết định xuống nước xem tình hình. đó, cô chuẩn một chút. Cô nhớ từng nhận một bản vẽ áo lặn, nhưng vẫn . Bây giờ thì thể dùng . Hơn nữa trong vật tư nhận ngày hôm qua một cái kính lặn, và cả một quyển sách “May vá nhập môn”. Mấy ngày cô tích lũy quá nhiều bản vẽ, đều cất trong tủ, lát nữa lấy xem kỹ, những thứ đều hữu dụng. Ngay cả bản vẽ máy may, cô vẫn luôn vứt ở đó vì bận rộn thời gian. Hôm nay nhất định .
Trước tiên máy may, đó chế tác áo lặn. Thứ lẽ sẽ bán chạy, vì ở Thế giới Nước ai cũng xuống nước.
Chỉ là Hứa Chi thời gian.
Cô mở trung tâm giao dịch xem, bán áo lặn còn ít. Hứa Chi nghĩ, là bán cơ hội . Cô hỏi Lê Mộng và Chu Tuyết Nguyệt . Họ quả thực cần áo lặn, nhưng Chu Tuyết Nguyệt rảnh, còn Lê Mộng thì kỹ năng may vá. Hứa Chi nghĩ cũng , bây giờ còn là giai đoạn đầu của trò chơi nữa. Những chơi chút thực lực đều những việc quan trọng hơn để . Mấy việc buôn bán nhỏ lẻ ai . Có thời gian canh máy may, bằng g.i.ế.c quái hoặc chế tạo vật phẩm cao cấp hơn. Ví dụ như Lê Mộng một phần thịt nướng, cũng mất mười phút, nhưng thể đổi nhiều vật tư hơn.
Trong danh sách bạn bè còn Lục Kỳ. Trước cô và Lục Kỳ quan hệ tệ, thì nhạt dần. Chủ yếu là vì Lục Kỳ mỗi tìm cô đều rủ cô gia nhập tổ chức, tuyên truyền nọ. Lâu dần, Hứa Chi cũng ít đáp hơn.
Hứa Chi nghĩ đến, còn Hạ Chi Sơ thể hỏi một chút. Vật tư của hình như nhiều lắm. Thấy ảnh đại diện của sáng lên, Hứa Chi liền gửi tin nhắn.
“Anh may vá ?”
Thấy tin nhắn của Hứa Chi gửi tới, Hạ Chi Sơ vô cùng kinh ngạc.
“Biết chứ, chứ! Đại lão, gì chỉ dạy ạ?”
“Anh máy may ?”
“Trùng hợp quá, nhận bản vẽ ngày hôm qua, mới chế tạo xong, sắp thành .”
“Hiện giờ là Thế giới Nước, chắc chắn ai cũng cần đồ lặn. một bản vẽ áo lặn, đưa cho . Anh cứ cầm lấy mà sản xuất hàng loạt để bán. Bản vẽ học thì giao dịch nữa, nên cũng học. Anh xong thì đưa cho năm bộ , đó thể tự do chế tác để bán.”
“Trời đất, đại lão, cô với như , chuyện thế mà còn nghĩ đến !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat/chuong-188.html.]
Hứa Chi cũng chỉ cảm thấy cơ hội kinh doanh khá , thì tiếc. Hiện tại còn ai bán áo lặn, nhưng chắc chắn nhanh sẽ bán thôi. Không thể nào cả server chỉ một cô nhận bản vẽ . Hơn nữa cô thực sự thời gian, bằng mượn hoa dâng Phật, tặng cho bạn bè. Hạ Chi Sơ cũng là tệ. Trước đây, những món đồ rẻ tiền mà đổi từ cô đều dùng . Hơn nữa, thường xuyên thể tìm một vật phẩm kỳ lạ, Hứa Chi cũng hứng thú.
Hứa Chi hỏi: “Vậy vật gì đặc biệt để đổi với ?”
Hạ Chi Sơ : “Vật đặc biệt , để xem thử.”
Hứa Chi cũng chỉ tán gẫu. Trong lúc trò chuyện với bạn bè, cô đặt hai bản vẽ lên bàn việc để chế tác. Nếu mấy ngày tới tìm vật phẩm nào thích hợp hơn để dùng thẻ thăng cấp, Hứa Chi lẽ sẽ nâng cấp bàn việc. Dù đây cũng là thứ cô dùng thường xuyên nhất.
“Mấy thứ cô ? [Nước mắt đại dương], [Gấu con ru ngủ], [Hộp nhạc vui vẻ]. Mấy cái thấy đều tệ, khá đặc biệt.”
Hạ Chi Sơ thật đúng là thú vị, những thứ Hứa Chi từng gặp qua. Toàn là những món kỳ kỳ quái quái.
“Anh cho xem giới thiệu chi tiết.”
“[Nước mắt đại dương]: Giọt nước mắt thần bí, cầm trong tay sẽ cảm thấy bi thương, lẽ đến từ một đang đau khổ nào đó.”
“[Gấu con ru ngủ]: Chú gấu bông chữa lành, ôm nó ngủ sẽ một giấc ngủ cực kỳ ngon.”
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
“[Hộp nhạc vui vẻ]: Chiếc hộp nhạc hát bài 'Chúc mừng sinh nhật', nó thì ngày nào cũng là sinh nhật. Tạm biệt phiền muộn, chào đón niềm vui.”
Hứa Chi xem xong, càng thêm hoang mang. Hoàn nên chọn cái nào. Hình như cái nào cũng kỳ cục.
“Nếu cô chọn , thì lấy hết .”
Hứa Chi : “Vậy . chỉ đưa một bản vẽ mà lấy ba món đồ, lắm.”
“Trời ơi! Cô đang trực tiếp bán cho một cơ hội kinh doanh đấy. Ba món đồ tính là gì, hơn nữa cũng chẳng dùng .”
Hạ Chi Sơ cả một đống đồ vớ vẩn như . Vừa nãy chỉ đưa ba món cho Hứa Chi xem, thực còn nhiều hơn nữa. Mấy món đồ so với giá trị của áo lặn thì kém xa. Bằng Hạ Chi Sơ thể hào phóng như .
“Vậy đưa thêm cho ít đồ nữa.” Hứa Chi hiện tại vật tư dồi dào, cũng cần thiết chiếm chút lợi nhỏ của .
Thế là Hứa Chi gửi qua 10 quặng sắt, 10 mảnh kim loại.
“Những thứ gần đủ .”
“Đủ , đủ , nhiều lắm .”
“Được, giao dịch .”
Sau khi giao dịch tất, Hứa Chi cũng mấy thứ dùng để gì, cứ giữ .
“Lát nữa xong sẽ gửi áo lặn cho cô.”
“Ting.”