Tri Xuân - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-11-07 20:55:15
Lượt xem: 1,738

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lòng âm thầm nghĩ, nếu chuyện gì thì mau mau rời cho nhờ.

 

Ta còn chợp mắt một lát.

 

Chỉ cần bắt cùng Lý Cảnh rời khỏi nơi , thì thế nào cũng . Ta chẳng ngày nào cũng bày trò đối phó với .

 

Nào ngờ Triệu Chinh Bắc cởi áo ngoài, vòng tay ôm chui tiểu tháp.

 

Đầu gối lên n.g.ự.c , lắng tiếng tim đập thình thịch, liếc mắt thấy quần nhô lên một chỗ.

 

Ta: “…”

 

Không đúng mà. Hôm nay xông hoa độc mê tình ?

 

Triệu Chinh Bắc cũng nhận ánh mắt của , liền kéo chăn phủ lên ngang eo, bình tĩnh :

 

“Phu nhân, dù cũng là một nam nhân huyết khí phương cương. Những tình huống như thế , về sẽ còn thường xuyên xảy . Mong phu nhân tập quen, cũng xin thứ .”

 

Nói đoạn, nhắm mắt , khẽ vỗ nhẹ lên lưng , như dỗ trẻ con ngủ.

 

Khi nam nhân động tình, sẽ một mùi khí vị riêng biệt.

 

Mà Triệu Chinh Bắc, mang theo chút lạnh thanh thuần.

 

Ta thì bồn chồn, ngủ .

 

Tính theo ngày, ba bốn hôm nữa, sẽ đến kỳ nguyệt sự.

 

Mỗi khi đến gần ngày , thường dễ mềm lòng, dễ động tình.

 

Triệu Chinh Bắc nhẹ nhàng vuốt tóc , cất giọng trầm thấp:

 

“Phu nhân ngủ , chúng chuyện .”

 

Nói nhiều thì dễ lòi đuôi, thà giả vờ ngủ còn hơn.

 

Ta nhắm mắt, vờ như .

 

Triệu Chinh Bắc thấy như , bật khe khẽ.

 

Hắn nhéo nhẹ má , :

 

“Nói thật với nàng một chuyện, năm xưa từng hạ độc, thương tổn gốc rễ. Về dùng độc trị độc suốt hai năm mới khôi phục. từ đó, thể như nam nhân bình thường, ham t.ì.n.h d.ụ.c nữa.”

 

Ta thầm nghĩ, ngươi mà tình dục? Giờ đây cái đang dựng lên kìa, giả vờ cho ai tin?

 

Nói , chắc là đang cùng phát sinh chút gì đó, nên mới bịa chuyện lấy lòng .

 

Cũng thôi, giữa nam và nữ chẳng quanh quẩn cũng chỉ thế.

 

Muốn ở nơi , thì nhất định trả cái giá tương xứng.

 

Ta mở mắt, vòng tay qua cổ , mỉm dịu dàng

 

“Phu quân, với về giường nhé?”

 

Ta vòng tay qua cổ , lặng lẽ xoay nhẹ chiếc vòng bạc cổ tay, t.h.u.ố.c mê huyễn hạ.

 

Triệu Chinh Bắc lập tức bế lên, sải bước về phía giường.

 

Hắn nhẹ nhàng đặt xuống, hôn khẽ lên trán, chăm chú

 

“Lại thêm một chuyện, năm đó trúng độc, tổ phụ đến Dược Vương Cốc cầu một viên bích độc châu (ngọc tránh độc), hiếm vô cùng.”

 

Hắn giơ tay lên, cổ tay là một sợi dây đỏ, buộc một viên châu trong suốt ngọc ngà.

 

Lúc , viên châu đang dần dần sậm màu.

 

Lòng chợt trầm xuống.

 

Bích độc châu danh chấn thiên hạ, ?

 

Chỉ cần gặp độc, nó sẽ đổi màu.

 

Độc càng mạnh, màu càng đậm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tri-xuan/chuong-6.html.]

Vậy tức là, ngay từ cái đêm đầu tiên đến gần , phát hiện dùng hoa độc mê tình?

 

Ta chớp mắt, giọng ngây thơ vô tội: 

 

“Vậy thì quá . Sau phu quân còn sợ hạ độc nữa.”

 

Nguyên tắc sống của là gì?

 

Cho dù bắt tận tay, chứng cứ rành rành, miệng cũng cứng đến cùng.

 

Chỉ cần c.h.ế.t, thì vĩnh viễn còn cơ hội lật ngược ván cờ.

 

Việc trực tiếp vạch trần , nghĩa là, định ép đến đường cùng.

 

Triệu Chinh Bắc buộc viên châu tay , giọng ôn hòa nhưng ánh mắt sắc bén: 

 

“Là độc thì sẽ tổn thương thể, phu nhân nên quý trọng chính .”

 

Ta cụp mi mắt, đối diện với .

 

Câu , năm xưa tỷ tỷ cũng từng với .

 

Nàng lo lắng khuyên: 

 

“Tri Xuân, là độc thì sẽ hại . Dù t.h.u.ố.c giải, nhưng dùng mãi, sẽ tự hại chính .”

 

Năm bảy tuổi, vì cứu tỷ tỷ, bán d.ư.ợ.c đường, thử thuốc.

 

Cũng coi như họa phúc đan xen, luyện một thể dễ c.h.ế.t vì độc.

 

Những năm qua để nghiên cứu hoa độc, độc tố trong chồng chéo đủ loại, vẫn sống khỏe.

 

Chỉ là, cái giá trả nhỏ.

 

Vị giác gần như mất , thị lực dần mờ nhòe.

 

Hai năm nay, màu sắc nhiều khi phân biệt , đêm xuống nếu ánh đèn thì chẳng thấy rõ gì cả.

 

Vậy thì cái thể còn gì để quý trọng nữa?

 

Trong lòng bắt đầu d.a.o động, thể tiếp tục dùng mê huyễn hoa độc với Triệu Chinh Bắc thêm nữa.

 

Nếu thực sự ngủ với , chẳng lẽ đường hoàng thật sự cùng viên phòng?

 

Ta liếc sắc mặt , nghĩ ngợi một hồi.

 

Thật , cũng thể.

 

Triệu Chinh Bắc nắm tay , khẽ hôn lên, mỉm

 

“Ta phu nhân nóng lòng. đại phu thể nàng còn hư tổn, cần uống t.h.u.ố.c tẩm bổ thêm. Đợi nàng khỏe , vi phu nhất định sẽ khiến nàng thỏa nguyện.”

 

Ta nhịn nữa, giơ chân đá một cái.

 

Hắn liền bắt lấy cổ chân , thở đột nhiên nặng nề hẳn.

 

“…”

 

Không , đúng là đồ biến thái.

 

Triệu Chinh Bắc cúi đầu, kiềm chế hôn nhẹ lên mu bàn chân , ngẩng đầu

 

“Phu nhân, bất kể là nhất kiến chung tình chỉ là động lòng vì sắc. Ta chỉ thể cảm tình với nàng.”

 

“Ta là một khi nhận định thì sẽ thủy chung đổi, tuyệt buông tay.

 Cũng hy vọng phu nhân cũng sẽ đối đãi với bằng tấm lòng chân thành như .”

 

Thân thể đối với cảm tình?

 

Sao cái câu háo sắc như thế mà mặt vẫn bình thản như ?

Hồng Trần Vô Định

 

Triệu Chinh Bắc tiếc nuối : “Tuy cùng nàng ngủ chung một giường, nhưng ở đây, phu nhân hẳn sẽ khó ngủ. Ta vẫn nên ngoài tiểu tháp . Phu nhân nếu nhu cầu, cứ gọi .”

 

Ta trong lòng rối loạn, cố gắng giữ nụ dịu dàng: 

 

“Phu quân yên tâm, sẽ nhu cầu gì .”

Loading...