Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 733: Ly trà xanh thứ bảy trăm ba mươi ba
Cập nhật lúc: 2024-11-12 14:42:23
Lượt xem: 65
Ông Ôn đã lớn tuổi, trí nhớ cứ đảo lộn hết cả. Bây giờ ông nói ra những lời này, chắc chắn lại quên chuyện Ôn Như Quy đã phẫu thuật triệt sản rồi.
Vẻ vặt của Ôn Như Quy đen tới mức có thể nhỏ ra mực, cắn răng nói: “Cút!”
Đồng Yến Ngôn đứng ngoài cửa hơi run rẩy: “Vâng, con trai sẽ cút ngay đây ạ. Thật ra thì con không để ý đến chuyện có thêm em trai hay em gái đâu, chỉ tiếc là hình như cha không thể sinh được nữa...”
Đồng Tuyết Lục: “...”
Ôn Như Quy: “...”
Sắc mặt Ôn Như Quy càng khó coi hơn.
Sau khi cơm nước xong, Đồng Yến Ngôn bị cha cậu bé bắt tới phòng học, từng chồng từng chồng đề vật lý đập xuống...
Đêm đó Đồng Yến Ngôn thức trắng, còn vì thế mà thua mất một nửa số tiền tiết kiệm.
Đối với chuyện này, Đồng Tuyết Lục không hề đồng cảm với con trai chút nào, ai bảo cậu bé cứ thích nhảy múa tung tăng bên bờ vực c.h.ế.t chóc chứ.
***
Sau khi chuẩn bị xong, Đồng Tuyết Lục dẫn đôi trai gái tới Quảng Đông.
Trước tiên cô đi theo đoàn tới thành phố Quảng, dẫn cặp sinh đôi đi cảm nhận không khí mùa lễ hội.
Năm nay đôi long phượng thai chín tuổi, vốn từ vựng tiếng Anh rất phong phú, kỹ năng nói và nghe cũng cực kỳ giỏi, hai đứa đảm nhiệm chức vụ phiên dịch và nhân viên tiêu thụ tại chính triển lãm của nhà mình, khiến người ngoại quốc kinh ngạc đến mức tròng mắt sắp rớt ra ngoài.
“Trời ạ, tiếng Anh ở Hoa Quốc đã thông dụng vậy sao? Ngay cả trẻ con cũng nói tiếng Anh tốt như thế!”
Đồng Yến Ngôn đứng thẳng lưng, tự tin nói: “Đúng vậy thưa ngài, Hoa Quốc chúng tôi vô cùng coi trọng giáo dục, giáo dục là nền tảng quốc gia. Trong tương lai không xa, các ngài sẽ thấy Hoa Quốc bay lên như chú rồng khổng lồ, ngẩng cao đầu với thế giới!’
Thương nhân ngoại quốc: “Ừ, đúng là Hoa Quốc giỏi thật. Chỉ trong mấy năm ngắn ngủi, tốc độ phát triển kinh tế đã kinh người như vậy, nhưng mà cậu bé còn chưa trưởng thành, sao lại đi làm thế này? Chẳng lẽ Hoa Quốc có thể sử dụng lao động trẻ em à?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-733-ly-tra-xanh-thu-bay-tram-ba-muoi-ba.html.]
Ôn Tẫn Nhiễm: “Tất nhiên không phải rồi. Công ty Lan Đình là do mẹ cháu sáng lập ra, hai anh em chúng cháu tới để cảm nhận không khí.”
Thương nhân ngoại quốc: “Thì ra là như vậy. Hãy chuyển lời cho mẹ cháu, hương vị rượu nho của công ty cực kỳ thơm ngon nguyên chất, hoàn toàn không thua kém hãng Raphael nổi tiênhs.”
Ôn Tẫn Nhiễm: “Cảm ơn ngài. Anh hùng thường chung chí hướng, cháu cũng cảm thấy rượu của công ty mẹ cháu rất đáng khen ngợi!”
Vân Chi
Đồng Tuyết Lục đứng bên cạnh nhìn con trai và con gái khen ngợi mình, khóe miệng không nhịn được nhếch lên.
Hai đứa nhỏ tự hào về cô, cô cũng vậy, cũng cảm thấy tự hào về bọn trẻ.
Dừng lại ở Quảng Đông mấy ngày, Đồng Tuyết Lục dẫn cặp sinh đôi đi thăm quan Arcades, đi lĩnh hội phong tình của Lĩnh Nam cổ xưa, dẫn chúng nó tới phố cổ Tây Quan uống trà sáng, để chúng nó thưởng thức bánh bao chảy và cánh gà chính gốc.
Tới Quảng Đông, tất nhiên không thể thiếu thưởng thức cháo thuyền địa phương.
Cháo thuyền chính tông dùng cá tiên nấu thành cháo.
Sau khi cháo chín, bỏ thêm thịt ba chỉ nướng tám chín phần, cá sống, mực đất xé nhỏ, trứng thái sợ và bì lợn để dưới đáy bát, rưới cháo lên trên, mùi thơm lập tức tỏa ra, đánh thẳng vào linh hồn mỗi thực khách.
Cuối cùng rắc một chút đậu phộng thơm lừng và hành lá cắt nhỏ lên trên, sau đó cho thêm vài miếng bánh quẩy cắt nhỏ, một chén cháo thuyền chính tông đã được ra đời.
Cặp sinh đôi cũng đã từng ăn cháo thuyền do mẹ nấu ở nhà rồi, nhưng lần này thưởng thức món ngon chính tông vẫn nếm ra mùi vị khác nhau.
Thịt cá non mềm trơn bóng, vừa vào miệng đã tan. Chào vừa nhuyễn vừa nhừ, cháo hòa quyện với những loại thức ăn kèm khác, đậm đà mà thơm ngon. Mặc dù chỉ là một bát cháo mà thôi, nhưng lại khiến người ta muốn dừng mà chẳng được.
Đồng Yến Ngôn nói: “Mẹ, mặc dù con rất thịch cháo thuyền mẹ làm, nhưng mà vẫn có chút khác biệt so với món chính tông.”
Ôn Tẫn Nhiễm gật đầu: “Không nói rõ ra được là khác nhau ở chỗ nào, nhưng mà hình như tươi ngon hơn một chút. Nhưng mà, bọn con vẫn thích mẹ nhất.”
Đồng Tuyết Lục không nhịn được bật cười: “Đương nhiên rồi. Đặc sản địa phương vốn dĩ chính là những món ngon bản xứ, nguyên liệu nấu ăn và văn hóa khác nhau sẽ sinh ra mùi vị không giống nhau. Mặc dù tài nấu nướng của mẹ không tệ, nhưng mà núi cao còn có núi cao hơn, các con cảm thấy bọn họ nấu ngon hơn cũng là chuyện vô cùng bình thường.”
Hai anh em sinh đôi gật đầu, sau khi ăn xong lại ăn thêm một chén nữa.
Sau đó bọn họ mua một chút đặc sản ở Quảng Đông về Thâm Thị, một phần gửi về Kinh Thị, một phần gửi cho nhà họ Tô làm quà.