Tổ Hợp Công Ty Giải Trí - Chương 27
Cập nhật lúc: 2025-07-02 13:40:19
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiểu Tiểu, có phải chỗ con cũng có hay không, cũng có thì nhanh chóng lấy lại đây.”
“Dạ được!” Lý Tiểu Tiểu dựng đứng giá ba chân cho vững, điều chỉnh tốt vị trí của camera, nhanh như chớp mà chạy về phía phòng mình, vài phút sau liền mang theo mấy gói nhân sâm to thả lên chiếu: “Con đang lo không biết nên xử lý những nhân sâm này thế nào đâu, vừa vặn giao cho ông.”
Nhìn nhìn nhân sâm đầy chiếu, Lý Tiểu Tiểu gãi gãi đầu: “Ông ơi, nhiều nhân sâm thế này ta ăn thế nào đây? Ta mỗi người gặm một cây, một ngày gặm ba bữa cũng đủ ăn một năm.”
Ông Táo nở nụ cười: “Con còn muốn ăn một năm, nhân sâm này chỉ một miếng mong mỏng thôi đã đủ con chảy m.á.u mũi một ngày.
Nhân sâm này lâu năm, dược tính mạnh, người bình thường thì không ăn được, nhưng đối với một vài người bệnh nặng nguy hiểm, đây chính là thần dược cứu mạng.”
Ông ấy cầm một cây nhân sâm giơ lên trước mặt Lý Tiểu Tiểu, người xem trong phòng phát sóng trực tiếp cũng nhân cơ hội nhìn nhân sâm rành mạch rõ ràng: “Ít nhất phải 500 trăm mới có thể mọc ra nhân sâm dại phẩm chất thế này.”
Bạn trên mạng trong phòng phát sóng trực tiếp hít một hơi: “Ý ông Táo là nhiều nhân sâm thế này tất cả đều là nhân sâm dại 500 năm?”
Cũng có người có chút khái niệm đối với nhân sâm cảm thấy có chút không đúng: “Đây đúng là nhân sâm, nhưng hình dạng này lại có chút khác biệt với nhân sâm, không có nhân sâm của ai bên trên không có nốt sần, sẽ không phải là giả chứ?”
Vừa bình luận xong những lời này, chợt nghe ông Táo tiếp tục nói: “500 năm mới có thể mọc ra nhân sâm thô thế này, mà mấy nhân sâm này đây đều là râu sâm trên người nhân sâm, con đoán xem cây nhân sâm kia bao nhiêu tuổi?”
Trước đó Lý Tiểu Tiểu từng nghe bọn họ nói là râu sâm râu sâm, nhưng mà không nghĩ lại ý của những lời này, hôm nay tinh tế phẩm lại chút liền cảm thấy có chút không đúng: “Ông Táo, ông sẽ không muốn nói là mấy cọng râu sâm này đều trên một cây nhân sâm chứ?”
Ông Thổ cầm quải trượng đẩy râu sâm ra: “Là trên một cây nhân sâm, cây nhân sâm kia đều sắp bị chúng ta cạo thành đầu tấc rồi.
Có điều không cần lo lắng, râu sâm bị cắt đứt rồi sẽ còn mọc ra.”
“Nhiều râu sâm như vậy, tất cả đều thật sự là trên một cây nhân sâm?” Lý Tiểu Tiểu có chút há hốc mồm: “Thật hay giả? Ông Thổ ông đừng hồ lộng con, con từng đi học cũng không có ngốc đâu!”
Ông Thổ nhìn cô, ý vị thâm trường mà nở nụ cười: “Ừ, con quả thật không ngốc.”
Lý Tiểu Tiểu sờ sờ cái mũi, cứ cảm thấy mình bị ông Thổ cười nhạo ấy.
Lúc này khu bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp đều bị quét cho nát, mọi người đều cảm thấy hứng thú đối với mấy cọng râu sâm dại đó.
Dù sao thì trong đời thật nhân sâm hoang dại đều hiếm thấy, càng miễn bàn nhiều râu sâm sinh trưởng trên một cây nhân sâm như vậy.
“Tôi cảm thấy công ty giải trí Tiên Phàm là một công ty thần kỳ, vì sao công ty của mấy vị có nhiều bảo tàng thế?”
“Mấy cọng râu sâm đó là thật hay giả? Hai ông ơi con thích các ông lắm, các ông đừng vì đỏ mà hồ lộng bọn con nha!”
“Nếu mà râu sâm kia thật là trên một cây nhân sâm, vậy thì cây nhân sâm kia không phải là cao như cây sao?”
“Tôi không tin, nếu mà là nhân sâm như vậy thì khẳng định đã thành tinh!”
“Tôi cũng không thể nào tin được, mà quê của tôi là núi Trường Bạch, từ đời của ông nội của ông cố nội tôi đã liền làm người hái nhân sâm.
Những nhân sâm này quả thật là sâm dại không thể nghi ngờ, nhìn từ trên hình thái thì quả thật cũng là râu sâm của sâm dại, cho nên tôi cũng mê hoặc, tôi gọi ông nội tôi đến xem xem!”
…………
Trong khu bình luận sôi nổi nói cái gì cũng có, có người còn cầu muốn được thưởng thức gần một chút.
Lý Tiểu Tiểu nhấc di động quay tỉ mỉ một lần, thậm chí còn lấy một cây ra cho fan xem bề mặt vỡ.
Ông Thổ lại đơn giản thô bạo hơn, trực tiếp lấy một cây bẻ ra, Lý Tiểu Tiểu lập tức ngửi thấy một cỗ hương vị nồng đậm mùi nhân sâm.
Đừng nói, còn rất dễ ngửi.
Ông Thổ đưa nhân sâm được bẻ ra tới trước màn ảnh, vừa lúc cậu chàng tự xưng là người hái nhân sâm ở núi Trường Bạch túm ông nội trở về.
Ông lão nâng di động nhìn một lát, đôi mắt vốn dĩ là híp dần dần trợn to, trong ánh mắt nở rộ hào quang hưng phấn.
Ông cụ hưng phấn đến run cả tay, mắt chớp cũng không chớp mà nhìn di động: “Râu sâm dại thô như vậy thật là quá khó được, ngàn năm chưa hẳn có thể gặp được một cây như vậy, người lấy được râu sâm thế này quả thật là quá may mắn.”
Cậu chàng một lời khó nói hết hỏi: “Ngàn năm khó gặp một cây sao?”
Dứt lời liền thấy hình ảnh chợt lóe, màn ảnh dời khỏi người ông Thổ, lại lộ ra một chiếu tràn đầy râu sâm.
Ông cụ: “???”
“Cháu ơi, hình như mắt ông hơi có vấn đề.” Ông cụ dụi dụi mắt có chút thấp thỏm lo lâu: “Hình như mắt ông nhìn đồ ra bóng chồng!”
Cậu chàng: “…………”
Nội ơi, không nói gạt ông, con nhìn những nhân sâm này cũng cảm thấy bóng chồng!!!
Lý Tiểu Tiểu giúp đỡ dọn xong nhân sâm, đứng lên nhìn xuống khu bình luận phòng phát sóng trực tiếp nói: “Bạn trên mạng đều không tin những nhân sâm này là thật.”
“Không tin à!” Ông Thổ tùy tay nhặt một cây râu sâm từ trên đất lên: “Vậy thì rút thưởng, trúng thưởng rồi tự mình cầm xem xét, xem xem có phải tôi lừa mấy đứa không.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/to-hop-cong-ty-giai-tri/chuong-27.html.]
Phòng phát sóng trực tiếp nhất thời náo nhiệt lên, ông Thổ đúng thật là thổ hào mà, sao mà cái tính cách một lời không hợp liền rút thưởng này liền được người thích thế chứ! Thật ra thì nhân sâm hay không chả sao cả, chủ yếu là thích chơi rút thưởng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lý Tiểu Tiểu tránh chỗ ra, để ông Thổ tự mình cho fan rút thưởng.
Qua lần trực tiếp trước đó, ông Thổ đã nghiên cứu lưu loát phần mềm rồi, kiểu quy trình nhỏ như rút thưởng này chính ông biết làm.
Các fan xoa tay chuẩn bị đoạt rút thưởng, ông Thổ hướng về màn hình một chút: “Để ông xem ai cần cọng râu sâm này nhất……”
Vừa dứt lời, trên màn hình xuất hiện vé rút thưởng, các fan trong phòng phát sóng trực tiếp điên cuồng nhấn, một bộ tư thế hận không thể chọc thủng màn hình.
5s sau, một bạn trên mạng tên là Lâm Bình biểu hiện đã rút được thưởng, bạn trên mạng không trúng thưởng đều tiếc nuối “Ai nha” một tiếng.
Tựa hồ đã nhận ra các fan buồn bực, ông Thổ cười vẫy vẫy tay: “Không sao, hôm nay nhiều phần thưởng, hồi nữa ông nghĩ tới cái gì liền cho mấy đứa rút cái đó, còn có thể trúng thưởng hay không thì liền xem vận khí của mấy đứa.”
Lý Tiểu Tiểu cũng giống như người xem, đặc biệt cảm thấy hứng thú đối với cây nhân sâm mọc ra mấy cọng râu sâm kia, lần nữa truy hỏi nó đến cùng là bộ dáng gì.
Ông Táo duỗi duỗi eo nói: “Cây nhân sâm kia rất cao, vóc dáng cỡ 1m85 đi.”
Ông Thổ phụ họa: “Cao thẳng, trắng trẻo mềm mại, còn rất đẹp mắt.”
Ông Táo: “Đẹp thì đẹp thật, chỉ là có hơi ngốc.”
Lý Tiểu Tiểu: “…………”
Các ông đây là hình dung nhân, hay là hình dung nhân sâm vậy.
***
Dọn xong hết nhân sâm rồi, ông Táo lấy cọng nhân sâm bị bẻ gãy kia đi đến phòng nghỉ.
Lý Tiểu Tiểu lập tức đi qua theo, thấy ông Táo rửa nhân sâm một lần, sau đó rót một ly rượu trắng xối qua một lần, sau nữa là ném vào trong một cái bình lớn.
Lý Tiểu Tiểu ngửi thấy hương rượu nồng đậm, tò mò hỏi: “Ông Táo, một bình này đều là rượu trắng sao?”
“Đúng, là rượu trắng tự ông ủ, nếu mà con thích thì có thể nếm thử.” Ông Táo phong kín hũ rượu, mở cái tủ lạnh ở một bên ra.
Bạn trên mạng mắt sắc lập tức nhận ra đây: “Đây không phải tủ lạnh hai cửa mà Hồng Hài Nhi thắng được ở 《 điên cuồng khiêu chiến 》 sao? Đã dùng tới rồi à!”
“Không trách được Hồng Hài Nhi khóc đòi TV, quả nhiên là cái tủ lạnh này chả liên quan gì đến cậu bé.”
“Mị tò mò là trong tủ lạnh chứa gì thế?”
Ông Táo không để bạn trên mạng tò mò quá lâu, trực tiếp mở cửa tủ lạnh, chỉ thấy bên trong bày một bình lại một bình thủy tinh.
Ông Táo lấy một bình trong đó ra đưa cho Lý Tiểu Tiểu: “Ông làm cua ngâm rượu, giờ có thể ăn, con nếm thử.”
Tuy rằng Lý Tiểu Tiểu không uống rượu, nhưng mà lại yêu sâu sắc cái loại đồ vật như tôm cua ngâm rượu này.
Cô khẩn cấp cài di động lên giá ba chân, vui vẻ nhận lấy bình thủy tinh mở ra, một cỗ hương vị của cua tươi theo đó lan ra, Lý Tiểu Tiểu nuốt nước miếng, cầm lấy đũa khẩn cấp gắp một con đặt trong đĩa.
Cua ngâm rượu này là dùng cua lớn làm, tuy Lý Tiểu Tiểu không biết cua lớn mà ông Táo dùng là từ đâu ra, nhưng bằng vào hiểu biết về ông ấy, khẳng định là không kém.
Sự theo đuổi đối với nguyên liệu nấu ăn của ông Táo đây quả thực là đến cực hạn, ngay cả món cải dầu xào nhỏ cũng phải xem tuổi của cải dầu, quá già không được, ăn khó cắn; quá non không được, sẽ mang theo chút cay đắng của cải non, phải là cải mọc được cỡ từ 10 đến 15 ngày mới có thể dùng.
Lý Tiểu Tiểu cảm thấy cũng chính là bình thường rau củ công ty ăn đều là ông Thổ trồng, nếu mà ông Táo ra ngoài mua đồ ăn thì dám chắc sẽ bị người bán đồ ăn không nhịn được đánh chết.
Có tính cách xoi mói kiểu này, ông Táo đối với nguyên vật liệu của món cua ngâm rượu được xưng là tươi này khẳng định sẽ càng thêm rất ư là nặng nề, cua làm ra tất nhiên sẽ ngon dị thường.
Xốc vỏ mềm trên bụng cua cái lên, chia con cua từ một thành hai, lập tức liền lộ ra thịt cua trắng sáng trong cùng gạch cua vàng tươi bên trong, hương rượu cùng vị cua tươi đan vào nhau, dụ dỗ khoang miệng không nhịn được mà phân bố nước miếng.
Lý Tiểu Tiểu chính là thế này, chưa đợi ăn đã nuốt hai ngụm nước miếng, cô cầm con cua nhẹ nhàng hút một miếng, sau đó nhẹ nhàng cắn một ngụm, thịt cua non mịn, gạch cua thơm ngon mỹ vị, hương rượu mê người thơm ngát hoàn mỹ dung hợp vào nhau, hương vị ngon đến làm người ta muốn ngừng mà không được.
Lý Tiểu Tiểu vốn tự nhủ là chỉ nếm một miếng, chờ phát sóng trực tiếp xong lại ăn thả cửa, nhưng ăn một miếng rồi liền không nhịn được ăn tiếp miếng thứ hai, ăn miếng thứ hai rồi lại không nhịn được ăn luôn nửa con, lại ăn nửa con còn lại luôn, sau đó lại gắp một con ra……
Ông Táo cũng không cản cô, ngược lại là rời khỏi màn ảnh, sau một lúc lâu lại bưng cái khay trở về, bên trên bày mấy món ăn sáng, ngay sau đó ông Thổ cũng lại đây.
Bạn trên mạng trong phòng phát sóng trực tiếp trơ mắt mà nhìn ba người này ngồi quây quần với nhau, mỗi người ôm một lọ cua bắt đầu gặm, còn thường thường nhét vào mồm hai gắp đồ ăn, ăn đến phải gọi là tinh tế.
Bạn trên mạng: “…………”
Đang trực tiếp tốt đẹp sao lại một lời không hợp liền thành ăn truyền bá! Không thể chờ phát sóng trực tiếp xong rồi lại ăn sao?!!
Khoảng 10 phút sau, một bình cua ngâm rượu của Lý Tiểu Tiểu đều ăn sạch bách rồi, cô nấc 1 cái rồi xoay người lại.
Chỉ thấy hai gò má cô phấn hồng, ánh mắt mê ly, nhìn màn ảnh lộ ra tươi cười ngốc nghếch, nhìn thật ra lại rất đáng yêu.
Chỉ là……
Bạn trên mạng có chút không nỡ nhìn thẳng mà bưng kín mặt, tất cả đều không nhịn được nở nụ cười, cô chủ nhỏ ngây ngốc này hình như đã ăn say rồi!.