TN70: Nàng Dâu Kiều Diễm Của Đại Viện - Chương 196: Đòn phủ đầu
Cập nhật lúc: 2025-09-07 15:25:01
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ban đêm đau đầu, cứ kéo cuống họng , khiến ngủ ngon." Khi em bé, ai nấy đều mong ngóng sinh con, nhưng khi , chẳng bế bồng.
Giống như khi thành một sứ mệnh nào đó, thể thở phào nhẹ nhõm, còn những việc còn bỗng hóa vướng víu.
Lưu Xuân Hoa đóng chặt cửa, nhỏ giọng : "Ngươi gì? Liễu Thúy sinh xong nghẹn nước tiểu, thể thông suốt , mấy ngày nay đêm nào cũng sớm nấu nước bảo Khương Minh tắm rửa, ngươi cho rằng nhàn rỗi chắc?"
"Hai bọn họ thừa dịp còn trẻ định tiếp tục sinh con đó, nàng khỏe mạnh thế một sinh ba bốn đứa, nhà chúng coi như khai chi tán diệp." Nhắc đến chuyện sinh con, Lưu Xuân Hoa lẩm bẩm: "Chuyện kết hôn đều diễn liên tiếp , con trai cả , con trai thứ nhà cũng sắp , bụng lão tam thấy động tĩnh gì nhỉ?"
Nàng một lát, bên ngoài truyền đến tiếng la đầy khí phách của một đàn ông.
Lưu Xuân Hoa ghét bỏ thu ánh mắt : "Lần đừng hòng ngoài uống rượu!"
Trong đêm oi bức, gió vù vù thổi , cuốn theo cái nóng của đêm hè, biến căn phòng thành một cái lồng hấp lớn.
Khương Táo quạt nên ngủ vẫn khá dễ chịu.
Hôm , nàng dành cả buổi sáng để xác nhận danh sách cán bộ công nhân viên ban mì ăn liền, đó nộp cho phòng nhân sự.
Xong việc cũng gần đến giờ nghỉ trưa, đang định ăn cơm thì chú bảo vệ bên ngoài đến gọi nàng: "Khương ban trưởng, cha cô đang ở bên ngoài, ông đến thăm cô đó."
Cha? Khương Táo và cha nàng xem như ít giao tiếp nhất. Bình thường chuyện gì cũng dính líu đến , thực sự thể kiềm chế nổi thì mới dựa tình hình.
Thế mà ông chủ động đến tìm nàng ?
Khương Táo cảm ơn chú bảo vệ, tháo găng tay và tạp dề cất gọn .
Vương Mỹ Lệ bên cạnh, thấy Khương Táo thì trong lòng bực bội. Nàng đưa thuốc tránh thai cho Khương San , Khương Táo xem thể chẳng vấn đề gì, ngược Khương San xin nghỉ dài hạn?
Chính ngọ, trời nóng bức. Không khí lộ sự nóng hừng hực, lá liễu dài và mỏng, phơi nắng đến cong queo, nhà máy thực phẩm trong khí nóng bức tản mùi bột mì nhàn nhạt.
Tóc Khương Táo chia ba bảy, cột gọn gáy, mặc bộ quần áo lao động màu trắng, xem già dặn đầy khí thế. Khương Đại Sơn nhớ rõ bao lâu gặp con gái út của .
Bỗng nhiên thấy nàng, ông một cảm giác xa lạ. Giống như đang con cái nhà khác .
"Lão tam , quấy rầy con ?" Trong lòng ông cái cảm giác kỳ quái đến từ , nghĩ nghĩ , chắc chắn là do lão tam đến Tiêu gia, ăn nước giếng nhà lão Tiêu đều giống bọn họ.
Con gái gả như bát nước đổ , rốt cuộc cũng giống lúc .
Khương Táo giọng nhàn nhạt: "Vẫn ăn xong, cha tìm con việc ?" Thái dương chói chang, nàng về phía bóng cây dương ở cửa .
Khương Đại Sơn theo lưng, làn da ông phơi đen sạm, đổ dầu và mồ hôi: "Là như , Tiểu San Tử sẩy thai, con ?"
Khương Táo nửa ngày trong miệng phát tiếng nhạo nhàn nhạt.
"Lâu như gặp, con còn tưởng rằng cha sẽ hỏi han con sống , áp lực công việc lớn , mệt , ngờ cha đến là vì Khương San." Nói , trong lòng nàng cảm thấy khó chịu. Đã sớm rõ bộ mặt thật của nhà lão Khương.
Nàng cố ý đánh đòn phủ đầu, như chờ lát nữa khi từ chối, đàn ông trung niên mang chủ nghĩa phụ quyền cực mạnh mới sẽ giơ chân.
Người với khi đấu khẩu chỉ bấy nhiêu học vấn, khác nắm thóp ngươi , ngươi nắm cái lỗ hổng đó để phản công .
Khương Đại Sơn còn trong bóng râm, lưng ông vẫn phơi ánh mặt trời, ông giống như điểm huyệt, lúng túng tại chỗ.
"Quan tâm con chứ, chính là con mỗi về nhà đều sẽ tình hình của con, con sống cha trong lòng nắm chắc."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn70-nang-dau-kieu-diem-cua-dai-vien/chuong-196-don-phu-dau.html.]
Khương Táo cúi đầu một chút, ngẩng đầu lên trong nháy mắt thu sự lạnh nhạt trong mắt: "Từ nhỏ, cha quan tâm con, con đều ."
"Cha , các con bốn chị em, đều là m.á.u mủ ruột thịt của cha, cha đều đau." Để đáp ứng chuyện của em trai, Khương Đại Sơn cũng coi như vắt hết óc.
Khương Táo: "Có thật ?"
Khương Đại Sơn liên tục gật đầu: " , đúng ."
Khương Táo vươn tay : "Gần đây nhà chồng con nhiều chuyện, hai vợ chồng con tích góp tiền mua nhà, cha trong tay tiền ? Trước cho con mượn chút."
Khương Đại Sơn: "..."
Trên mặt ông lộ sự hổ và bất ngờ càng rõ ràng hơn. Rõ ràng là ông mở miệng giúp Tiểu San Tử chuyện, ngược thành Khương Táo hỏi vay tiền?
Sao tự nhiên đ.â.m lao theo lao thế !
Khương Táo thu tay : "Con thấy cha căn bản quan tâm đến đứa con gái , sợ Khương San đẻ non cha đem tiền đều cấp cho Khương San ?"
"Luôn miệng quan tâm đứa con gái , kết quả là bằng đứa cháu gái của cha, cha cũng đừng quên, Khương San ít ức h.i.ế.p con, cha mà lấy tiền giúp con gái ngoài cũng nguyện ý cho con tiêu, thôi bỏ , con và chị cả cũng sánh bằng đứa cháu gái của cha." Nói xong đầu bước .
Ha ha. Khương San đẻ non gọi nàng gì? Cho nàng hầu hạ nàng ở cữ ?
Khương Đại Sơn xem Khương Táo tức giận rời , vươn tay , miệng hô mấy tiếng đều gọi : "Cha lúc nào đem tiền cho nàng? Con bé lúc nào tính tình lớn như !"
Khương Đại Sơn hô nửa ngày, miệng đắng lưỡi khô, chịu nổi nắng nóng trở xưởng con việc.
Ban đêm Khương Đại Hà tại nhà máy của ông chờ, mong đợi xem Khương Đại Sơn: "Táo Tử ?"
Khương Đại Sơn tức giận : "Không cả, con bé thấy đối với Tiểu San Tử quá , nó, trực tiếp mặt ."
"Ta đợi gì hết, con bé về . Đại Hà, chuyện bỏ qua thôi, thì ngươi cầu nó, đừng là cha nó, giờ thật nhất định thể nó." Không Khương Đại Sơn bỗng nhiên lòng sắt đá, mà là chuyện trọn vẹn. Thứ hai hạ chén rượu , ai còn quản ngày hôm qua một hai ba bốn năm sáu bảy?
Không tại bàn giao với em trai, Khương Đại Sơn học theo dáng vẻ của Khương Táo: "Thím của ngươi gần đây tra cửa tra gấp lắm, chờ về nhà việc, về ." Nói xong bước nhanh rời , căn bản cho Khương Đại Hà cơ hội chuyện.
Khương Đại Hà theo phía đuổi kịp: "Anh!" "Đại ca!"
Khương Đại Sơn đường về nhà trong lòng còn chút đè nén, về đến nhà thấy trong phòng bỗng nhiên thêm mấy , trong nháy mắt mắt ông đều đen!
Khương Táo tan tầm cưỡi xe đến chỗ Khương Hạnh, kể cho Khương Hạnh chuyện cha giúp Khương San cầu tình, tự nhiên là thêm mắm thêm muối mấy phần.
Con trai của Khương Hạnh là Khánh Hữu , sẽ gọi tiểu dì, mặc dù loại tướng mạo mắt to, nhưng cũng bụ bẫm đáng yêu.
Khánh Hữu bám lấy Khương Táo, đòi Khương Táo ôm, miệng còn ngọt: "Dì ~"
Tiêu Thủy Sinh thường xuyên bỏ đường túi Khương Táo, nàng lấy một viên cho Khánh Hữu, Khánh Hữu ôm cánh tay Khương Táo ngọt ngào ngậm kẹo.
Từ Khương Táo kết hôn, Khương Hạnh giả vờ ngất xỉu xong, Khương Hạnh và nhà ít qua . Lần trở về, con trai thể ăn kẹo trong túi Khương Táo, trong lòng nàng vui, cũng nhân cơ hội hòa hoãn quan hệ với gia đình.
Khương Táo cho Khánh Hữu một viên, thuận tay cho Liễu Thúy một viên.
Liễu Thúy ngượng ngùng: "Đứa bé nghẹn nước tiểu còn thể ăn kẹo ."
Khương Táo : "Có ăn là một chuyện, cho là một chuyện khác."