TN70: Nàng Dâu Kiều Diễm Của Đại Viện - Chương 105: Ngươi Mới Bình Hoa
Cập nhật lúc: 2025-09-01 17:16:31
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoắc Tiểu Mạn ngoài miệng thì chê bai, nhưng trong lòng ghen tỵ đến chết, ước gì Tiêu Văn Sinh một nửa năng lực của Tiêu Thủy Sinh thì nàng cũng sẽ đến nỗi mang thai . Đã bao nhiêu ngày gần gũi Tiêu Văn Sinh, nghĩ đến thôi thấy não lòng.
Cốc Tú Phương là bậc trưởng bối, cũng khỏi đỏ bừng mặt vì ngượng. Hoắc Tiểu Mạn dù vẫn là cô vợ trẻ tuổi, thể chuyện riêng tư của khác như thế? Nàng thấy tiện nhưng vẫn giả vờ chịu đựng, vẻ mặt khó hết: "Hai vợ chồng son ban đêm chuyện đó thì gì chứ? Lại còn con nữa, chắc chắn là đang cố gắng để con đấy." Nhắc đến con cái, Cốc Tú Phương khỏi mong chờ, con của Thủy Sinh và Khương Táo sinh chắc chắn sẽ xinh thông minh.
Nàng vốn che giấu cảm xúc, trong lòng nghĩ gì đều hiện rõ mặt, Hoắc Tiểu Mạn mẫn cảm nên nhận ngay. Trong lòng nàng càng thêm khó chịu. Khương Táo eo thon m.ô.n.g cong, dáng vẻ đó khiến Tiêu Thủy Sinh mỗi đêm đều sức, sớm muộn gì cũng thai thôi. Vạn nhất nàng sinh con trai thì ? Chẳng tất cả những gì của Tiêu gia đều sẽ con trai nàng chiếm lấy !
Trong lòng Hoắc Tiểu Mạn báo động vang lên dữ dội.
Khương Táo rõ Hoắc Tiểu Mạn lên cơn gì, ánh mắt nàng còn oán hận hơn cả lúc . Không cả, binh đến tướng chắn, nước đến đất ngăn, hổ thì đừng trách nàng khách khí. Nàng thu dọn đồ đạc .
Sau khi Tần Tuyết Hoa giáng chức, cả nàng và Vương Mỹ Lệ đều thu , cư xử cẩn trọng hơn. Khương San thì bụng to, tạm thời còn loạn nữa. Khương Táo cuối cùng cũng thời gian thảnh thơi hơn nhiều ở nhà máy thực phẩm.
Chiều độ ba bốn giờ, nàng xong bột mì, tìm Tôn Lập Căn học bánh ngọt. Không thấy ai trong phòng nhào bột, nàng bèn đến phòng việc tìm . Đi vòng qua thùng lau nhà ở ven đường, đến cửa phòng việc, cánh cửa từ bên trong mở , một đàn ông với vẻ ngoài thanh đạm và ánh mắt lạnh lẽo bước . Hắn trông chừng hai mươi, đôi mắt phượng, mặc áo sơ mi xám bên trong áo khoác đen, vóc dáng hề thấp, cao gần bằng Tiêu Thủy Sinh.
Thấy , Khương Táo lui sát tường nhường đường. Người đàn ông lời cảm ơn, chờ bên ngoài. Phía là một đàn ông trung niên, hình cao, mặt tròn râu quai nón, giữa hai lông mày rõ nếp nhăn hình chữ Xuyên, bụng to, ngón tay nhỏ nhắn. Mặc dù mặc giày tây, Khương Táo vẫn thể nhận là một đầu bếp, hơn nữa còn là loại thâm niên.
Tôn Lập Căn tiễn bọn họ : "Cuối tuần chúng sẽ gặp mặt ở quán ăn quốc doanh, sẽ dẫn theo đồ của ..." Vừa , khóe mắt liếc thấy cô bé nhỏ nhắn, mảnh mai thẳng ở bên cạnh, mặc bộ đồ bếp màu trắng. Trên mặt nở nụ càng sâu, giọng đầy tự hào: "Đây chính là đồ của Khương Táo, lát nữa sẽ dẫn con bé cùng, chúng cùng ăn một bữa." Nói xong liền giới thiệu: "Táo nhi , đây là sư của Đoàn Chấn Vân, vị là đồ của Tô Hoài Châu."
Khương Táo định chào hỏi, Đoàn Chấn Vân chút khách khí dò xét nàng từ xuống : "Lập Căn ngươi chọn thế nào ? Ta cứ nghĩ ngươi mãi tìm đồ là vì tìm thiên phú." "Rừng sâu núi thẳm thể nhân tài ? Sao tìm một kẻ lông còn mọc đủ, chỉ là một bình hoa trông thì ngon mà dùng ?"
Khương Táo cau mày. Ngươi mới là bình hoa. Cả nhà ngươi đựng tro cốt cũng dùng bình hoa!
Nụ khóe miệng Tôn Lập Căn lập tức biến mất, còn nhanh hơn cả màn kịch đổi mặt. Hắn chắp tay lưng : "Sư chuyện quá đáng, đồ của thiên phú dị bẩm, đứa trẻ bình thường. Không thể chỉ vì dung mạo nàng xinh mà võ đoán cho rằng nàng là bình hoa. Ta dám , đợi một thời gian nữa giải thi đấu ở huyện thành, đồ của ngươi chắc so với đồ của ."
Đoàn Chấn Vân chọc ha ha, đưa ngón trỏ lên trung chỉ trỏ: "Ngươi đó, ngươi đó, cái miệng vẫn thua kém gì năm đó, cứ chờ đến khi giải thi đấu đầu bếp ở huyện thành tổ chức, sẽ đồ của bỏ xa đồ của ngươi mấy con phố." "Được, cuối tuần chúng cùng ăn một bữa, mời các ngươi." Nói xong, liền dẫn Tô Hoài Châu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tn70-nang-dau-kieu-diem-cua-dai-vien/chuong-105-nguoi-moi-binh-hoa.html.]
Trước khi , ánh mắt Tô Hoài Châu dừng Khương Táo thêm nửa giây. Giống như dò xét, như suy nghĩ. Khiến Khương Táo cảm thấy vô cùng khó chịu.
Tôn Lập Căn vốn định tiễn bọn họ ngoài, nhưng giờ thì , nhà, ghế gỗ lim hiệu Khương Táo trong: "Tháng sáu huyện thành sẽ tổ chức giải thi đấu đầu bếp, chia hai hạng mục: bánh ngọt và món chính. Mấy huyện thành lân cận, bao gồm cả nông thôn, đều sẽ đến dự thi, ít nhất cũng gần trăm . Ta đăng ký cho ngươi ."
"Ba xuất sắc nhất ở huyện thành sẽ tiến vòng thi đấu ở nội thành, đó mới đến giải thi đấu quốc." "Vừa nãy đó là sư của , trong giải thi đấu ẩm thực quốc, thua ." "Ngươi đừng áp lực, cảm thấy ngươi thể thắng đồ của ."
Khương Táo: "..." Chắc chắn là âm thầm gây áp lực chứ? Nàng gật đầu: "Yên tâm, sẽ cố gắng hết sức, tranh thủ đạt thành tích ."
Tôn Lập Căn lo lắng lắm, uống một ngụm , cảm thấy đỡ khát hơn nhiều: "Tối nay sẽ dạy ngươi Vũ Sơn Tô."
Vũ Sơn Tô! Vương Mỹ Lệ mới nhắc đến khi đến nhà máy thực phẩm, sư phụ dùng Vũ Sơn Tô để đánh bại món bánh của Xô Viết trong giải thi đấu quốc.
Khương Táo thiên phú, nhưng thời gian học tập quá ngắn, một kỹ năng cơ bản thì học là ngay, nhưng những việc cần dùng sức như nhào bột thì nàng vẫn kém đàn ông một chút về sức lực. Tôn Lập Căn đưa tay ngắt lời suy nghĩ của nàng: "Ta ngươi đang nghĩ gì, nhào bột thoải mái, bánh mì thủ công cần chú trọng nguyên liệu, chế biến mắt, kiểu dáng tinh xảo. Riêng việc nhào bột còn sức, kéo sợi mì mỏng như tóc, thì còn sức thì cứ luyện. Còn mấy tháng nữa, mỗi ngươi luyện tập nhào bột, bột mì, hãy mang thêm tảng đá tay."
Khương Táo mang tảng đá, tối về chuyện với Tiêu Thủy Sinh, tìm hai khối chì nặng 1KG. Khối chì lớn, Khương Táo dùng vải thừa từ việc may đồ lao động để may hai chiếc bao cổ tay, đó mấy túi nhỏ để bỏ khối chì , thể điều chỉnh trọng lượng. Bắt đầu từ ngày hôm , nàng bất kể là nhào bột việc, đều mang khối chì cổ tay.
Bỗng nhiên tăng thêm trọng lượng, nàng nhào bột lúc lệch chuẩn. Phương Ngọc Hương còn tưởng rằng nhầm: "Khương Táo... khối bột thừa 2 lạng." Khương Táo cầm khối bột cho máy nhào bột hai cái. Phương Ngọc Hương lo lắng nuốt nước bọt: "Lại... nhiều hơn một gram." Khương Táo nhào, vê , đặt lên cân. Vừa đúng.
Vương Mỹ Lệ bên cạnh chứng kiến cảnh , trong lòng dâng trào cảm xúc. Tay Khương Táo mà chuẩn! Nàng luyện thật giỏi, khẳng định thể đánh bại Khương Táo tại giải thi đấu đầu bếp ở huyện thành!
Nếu thể một hai đầu bếp đạt đẳng cấp, nhà máy thực phẩm cũng sẽ vinh dự. Để hỗ trợ Khương Táo và mấy tuyển thủ dự thi khác như Vương Mỹ Lệ, nhà máy cố tình dọn trống phòng bếp giữa để họ luyện tập. Mỗi ngày chỉ cần việc buổi sáng là , cho đến khi giải thi đấu kết thúc.
Khương Táo luyện tập các loại bánh ngọt khác, các kỹ năng cơ bản, nàng sẽ đến phòng bếp đó. Còn luyện tập Vũ Sơn Tô, nàng sẽ đến phòng việc nhỏ của Tôn Lập Căn. Buổi chiều xong, buổi tối mang về nhà. Không quá nhiều hình dáng của Vũ Sơn Tô, nàng mang về chỉ định cho Tiêu Thủy Sinh ăn.
Ăn xong cơm tối, nàng áo vải ở cửa súc miệng, nặn kem đánh răng lên bàn chải, đưa miệng đánh bọt biển. Tiêu Thủy Sinh nhà, nàng chỉ hộp cơm bàn sách, lầm bầm: "Bên trong Vũ Sơn Tô , ngươi nếm thử ."