Tình Thâm Trong Đau Khổ - Chương 89
Cập nhật lúc: 2024-11-24 12:46:51
Lượt xem: 0
Cảm nhận câu hỏi đầy quan tâm của chị tôi liền vui vẻ trả lời
" Bốn tháng rồi chị. Lúc nảy em với anh Tùng vừa đi siêu âm về, là bé trai chị ạ.?
Chị My xoa bụng tôi một lúc, có vẻ chị cũng đang ham muốn có một đứa con thì phải, bởi vì ánh mắt của chị có vẻ như đang mong mỏi lắm. Lúc sau chị thu tay về, ngập ngừng nói với tôi.
"Chúc mừng vợ chồng em? À mà em cũng nên cẩn thận với con Sen nhé?
Nghe nhắc đến con Sen tôi liền ngạc nhiên nhìn chị hỏi lại
"Liên quan gì đến con Sen hả chị? Chị, có chuyện gì chị kể em nghe đi ạ!
Chị My Đình tình
" Con Sen nó mưu mô lắm đấy em, trước cũng chính nó đến nhà tìm chị nói cho chị nghe là vợ chồng em không yêu thương nhau và nó còn nói em không được lòng gia đình ông Đình nên xúi chị qua đó để phá em. Rồi khi mà nó biết chị bị Tùng và anh Minh hợp tác lại hại chị, họ bắt chị làm lao công trong xưởng này vì ngoài ở đây ra không nơi nào chịu nhận chị vào làm nữa cả, mà em biết rồi đó, cái tính của mẹ hay cờ b.ạ.c bây giờ thiếu nợ người ta cả đồng tiền nữa rồi, ngày nào bọn cho vay cũng tới nhà đòi nợ, chịu không nổi chị nghe lời con Sen qua nhà ông Đình định về đó kiếm một ít tiền nhưng chưa chi đã bị cậu Tùng phát hiện, cậu Tùng đưa chị qua xưởng hợp tác với anh Minh nói rằng gia đình sắp phá sản và anh Minh đang thu mua xưởng gỗ, anh Minh thì lại giả vờ như vẫn còn thương chị...ai mà ngờ khi chị quậy bên nhà cậu Tùng rồi thì anh Minh cũng trở mặt, chị mới biết anh Minh chỉ giúp cậu Tùng quản lý xưởng gỗ thôi...Mấy ngày sau đó chị quay về nhà nhưng chị và mẹ không còn được bình yên nữa, bọn đòi nợ ngày nào cũng quậy phá đập đồ trong nhà, chị chịu hết nổi đi khắp nơi xin việc nhưng ở trong huyện mình ít ai thuê người lắm mà có chỗ nào thuê người thì cậu Tùng đã ra mặt nên họ không nhận chị. Cuối cùng bí quá chị phải xin vào đây làm lao công?
Ngừng một lúc để quẹt nước mắt. Chị My lại nói tiếp. Thời gian ở đây có mấy lần con Sen qua đưa cơm cho công nhân nó nói chị là do em nhờ Tùng hại chị rồi kêu chị quay lại trả thù em đi. Lúc đó chị hận em lắm, cũng định sẽ trả thù em lắm, nhưng mà dần dần chị cũng nghiệm ra trả thù qua lại chị cũng chẳng sướng ít gì với lại ở đây hằng ngày chị còn được gặp anh Minh, chị biết sau tất cả chị còn thương anh ấy lắm, chị sợ chị làm sai một lần nữa thì sẽ không còn cơ hội gặp anh nữa. Nên chị đành an phận. Hằng ngày làm tròn công việc của mình, không cần anh ấy ngó đến chị chị chỉ cần được nhìn anh ấy mỗi ngày là chị vui rồi.Và hôm nay gặp lại em nghe em nói chị cũng hiểu em không phải là người hại chị cũng may chị chưa gây ra lỗi lầm gì lớn. Đào nè chị xin lỗi em nhé!
Tôi im lặng nghe chị My nói hết, cuối cùng cũng thở phào khi mà chị cũng đã rút bỏ hết những tật xấu để mà làm lại một người tốt rồi. Nên tôi liền khẽ mỉm cười, đưa tay mình nắm lấy tay chị. Tôi nói
"Có gì mà phải xin lỗi hả chị?Chị em ta hiểu nhau là được rồi. À mà để em nói anh Tùng cho chị làm công việc khác nha.
Nghe tôi nói thế Chị My liền ngăn tôi lại. Chị lắc đầu từ chối
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-tham-trong-dau-kho/chuong-89.html.]
" Không cần đâu , công việc này chị làm cũng quen rồi.
"Không được. Để em nói chị đừng ngăn em…!
Hai chị em nói qua nói lại thì phía sau tôi nghe tiếng Tùng hắng giọng lạnh lùng cất lên
" Có chuyện gì vậy Đào? Cô ta làm gì em à?
Chắc là tôi và chị My nói hơi lớn tiếng nên Tùng hiểu lầm, thấy anh đi vội tới với ánh mắt đầy lo lắng cho tôi,theo sau là anh Minh nên tôi liền giải thích ngay
"Không phải như anh nghĩ đâu, chị My hổng có làm gì em hết?
Dù cho tôi đã nói vậy nhưng Tùng vẫn không tin. Liếc nhìn chị My với cặp mắt dò xét sau đó quay lại anh hỏi tôi một lần nữa
" Thật không? Cô ta mà dám có ý đồ xấu với em lần nữa là anh cho cô ấy ra đường xin ăn luôn đó?
Tôi nghe anh đe dọa chị My như vậy, thấy chị My đứng lên sợ sệt chỉ cúi đầu không nói câu nào, tội cho chị nên tôi liền cong môi lên khó chịu nói với anh
"Anh có quyền gì mà đẩy chị em ra đường hả?)) không làm chỗ này thì làm chỗ khác thôi. Làm như chỉ mình nhà anh cho người ta công việc làm.
Tôi nói vậy Tùng chỉ nhếch môi cười, cùng lúc anh Minh quản lý bước tới. Anh ấy nói với tôi
"Chị không biết đấy thôi chứ xung quanh huyện này xưởng lớn xưởng nhỏ đều là của gia đình cậu Tùng, ngoài ra với mối quan hệ rộng từ huyện mình đến các huyện khác kể cả lên phố thì đều có mối làm ăn của cậu Tùng cả, nếu cậu Tùng chịu ra mặt thì chắc chắn với 1 người cậu ghét chẳng ai nhận vào làm đâu. Hoặc nếu có muốn đi làm thì phải rời xa xứ này thì may ra có cơ hội.