Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 93: Tàn Nhẫn, Bệnh Hoạn

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-09 13:08:56
Lượt xem: 55

Phòng giám sát. 

 

Hiệu trưởng Hồng vốn đang run chân, đem chân thu vào, hỏi một giáo viên phòng giáo vụ: "Có quy định về việc trưng bày đạo cụ trên bãi diễn tập không?" 

 

Thầy gật đầu: "Không có quy định như vậy." 

 

Hiệu trưởng Hồng: "Ồ——" 

 

Một giáo viên cảm thấy trong lòng có một loại dự cảm không thể giải thích được, hỏi: " Em ấy đột nhiên hỏi như vậy, hẳn là không có vấn đề gì chứ?" 

 

Theo quy ước, đạo cụ do học sinh giao ra, chẳng hạn như con thỏ, nhìn chung là còn sống, đầy đủ, có thật và không giả, có thể được chứng minh là thỏ... 

 

Tất nhiên, trước đây cũng có trường hợp thỏ c.h.ế.t do cạnh tranh quá khốc liệt, nhưng dù sao đây cũng là một ngoại lệ. 

 

Đứa trẻ số 4444, Quý Dữu, có thể hành động hơi xảo quyệt và là một tên trộm, nhưng làm sao cô ấy vẫn có thể tự mình sử dụng đạo cụ? 

 

"Bình thường không có chuyện gì xảy ra." 

 

"Lô đạo cụ của chúng tôi là những con thỏ được Bộ Nông nghiệp đặc biệt tuyển dụng. Khả năng nhảy và tốc độ chạy của chúng thật đáng kinh ngạc, người bình thường không thể bắt được chúng." 

 

"Với thể lực của bạn học số 4444 Quý Dữu ? Cho dù thêm Sở Kiều Kiều, Nhạc Tê Quang , Nhạc Tê Nguyên và Thịnh Thanh Nham thêm vào, chúng cũng chưa chắc bắt được hai con thỏ." 

 

" Sẽ không tạo ra bất kỳ sóng gió gì." 

 

Nghe xong, sắc mặt căng thẳng của Hiệu trưởng Hồng giãn ra một chút, ông lại bắt chéo chân và bắt đầu run rẩy nhịp nhàng. 

 

Lô thỏ này là sản phẩm đáng tự hào của Bộ Nông nghiệp, chúng có khả năng sinh sản mạnh mẽ, khả năng thích nghi với môi trường mạnh mẽ và có khả năng kháng hoàn toàn độc tố tinh thú X. Khi Hiệu trưởng Hồng đi mượn, ông đã gặp phải một số trở ngại,ông dựa vào da mặt dày liều c.h.ế.t dây dưa, mới được sự đồng ý đặc biệt của Giám đốc Bộ Nông nghiệp. 

 

Hắc~ 

 

Chưa kể thể chất của số 4444, ngay cả thể chất cấp S cũng sẽ bị đánh bại nếu cố gắng chạy đua với những con thỏ này. 

 

Nghĩ đến đây, hiệu trưởng Hồng tiếp tục lắc chân nhàn nhã. 

 

Bãi diễn tập 

 

Không khí trong lành và mặt trời tươi sáng. 

 

Quý Dữu mấy lần nghe được Nhạc Tê Nguyên khẳng định trả lời, liền ngước mắt cười với hắn. 

 

Nhạc Tê Nguyên kéo con thỏ và lùi lại một bước. 

 

Quý Dữu liếc hắn: " Cậu đang đề phòng cái gì? Tôi còn có thể thích con thỏ tồi tàn của cậu sao?" 

 

Nhạc Tê Nguyên nói: ".....Lo trước khỏi họa" 

 

Quý Dữu : "..." 

 

Cô quay lại và tỏ ra khinh thường con thỏ bị gãy trong tay Nhạc Tê Nguyên bằng hành động thực tế. 

 

Thấy cô đã đi rất xa, Nhạc Tê Nguyên buông lỏng tay ra một chút, mới bắt được con thỏ lông xám này đã phải tốn rất nhiều công sức, nó đã trốn thoát mấy lần, trong đó gian khổ đừng nói..... 

 

Quý Dữu đi được mấy bước, đi tới cái hố lúc trước cô trốn, cúi người xuống, đưa tay lấy ra một con thỏ đã ngất xỉu. 

 

Mọi người: "!!!" 

 

Nhạc Tê Quang trừng mắt: "Là của baba !" 

 

Quý Dữu trợn mắt: "Con mắt nào nói là của ngươi?" 

 

Nhạc Tê Quang tức giận nói: "Đó là con thỏ của baba! Baba đuổi nó qua hai ngọn đồi, dù nó đã biến thành tro bụi. Baba ta cũng nhận ra!" 

 

Quý Dữu : " A - bây giờ nó thuộc về tôi." 

 

Nhạc Tê Quang gần như nhảy dựng lên: "Số 4444, đồ ngốc! Bây giờ ngươi kiêu ngạo như vậy sao? Có biết đắc tội baba hậu quả như thế nào không?" 

 

"Tôi không biết." Quý Dữu nhún vai, nhìn chằm chằm Nhạc Tê Nguyên, khóe miệng nhếch lên: "Nhưng tôi có thể cho anh biết hậu quả xúc phạm tôi bây giờ." 

 

Nhạc Tê Quang: "..." 

 

Đừng bận tâm. 

 

Đàn ông tốt không tranh giành với phụ nữ. 

 

"Này! Quý Dữu, bạn bắt được con thỏ khi nào? Tôi thậm chí còn không bắt được nó." Sở Kiều Kiều đi tới và muốn chạm vào con thỏ của Quý Dữu, nhưng Quý Dữu đã cẩn thận tránh đi, "Đừng cảnh giác như vậy. Tôi không ăn trộm..." 

 

Quý Dữu rất thô lỗ: "Nhưng ngươi lại biết cướp." 

 

Sở Kiều Kiều: "..." 

 

Khu vực xung quanh vắng tanh, xa xa là đá, suối, cành khô và cỏ dại... 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-93-tan-nhan-benh-hoan.html.]

Quý Dữu buộc chặt con thỏ và treo nó quanh cổ trước khi tìm kiếm nguyên liệu. 

 

Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!

Nhìn loạt hành động của cô, mọi người đều có chút bối rối. 

 

Quý Dữu thử mấy lần đều không thể nhóm lửa, khiến cô có chút khó chịu. 

 

Nhạc Tê Quang nói: "Cái tên ngốc này đang làm cái quái gì vậy?" 

 

Nhạc Tê Nguyên nói: "Ừm... khoan... củi để đốt lửa?" 

 

Nhạc Tê Quang trên mặt lộ ra vẻ khó tin: " Hiện tại là niên đại gì ? Cậu ta còn đào củi đốt lửa sao? Đầu óc của cậu ta có vấn đề gì sao?" 

 

Quý Dữu : "..." 

 

Cô ném củi đi, tức giận nói: " Cậu có năng lực cậu tới đốt lửa ." 

 

Bãi diễn tập không được phép sử dụng các thiết bị hiện đại, học sinh đánh nhau bằng tay không, khéo léo hơn thì dùng gậy, đá, ná cao su... 

 

Nhiên liệu có thể đốt cháy? 

 

Không tồn tại. 

 

Điều duy nhất Quý Dữu có thể nghĩ đến là khoan gỗ để nhóm lửa. 

 

Nhạc Tê Quang đột nhiên nhảy xa hơn: "Baba không thể chơi với kẻ ngốc." 

 

Quý Dữu đang muốn khinh thường hắn, bên cạnh Sở Kiều Kiều có hứng thú nói: "Tôi giúp cậu nhóm lửa!" 

 

Vừa dứt lời, Sở Kiều Kiều đã nhặt hai hòn đá đập mạnh vào, khiến một tia lửa lập tức bay ra. 

 

Quý Dữu : "!!!" 

 

Sở Kiều Kiều nói: "Ở đây!" 

 

Sau khi đốt lửa thành công, Quý Dữu thấy Sở Kiều Kiều có thể điều khiển sức mạnh một cách chính xác và khéo léo như vậy, cô trợn mắt nghĩ, tại sao mình không sử dụng sức lao động miễn phí một cách có ích? Vì vậy, cô giơ tay nói với Sở Kiều Kiều: "Giúp tôi giúp đến cùng, giúp tôi lột da con thỏ, lấy nội tạng ra. Đảm bảo không làm tổn hại đến lông và khung xương của nó." 

 

Sở Kiều Kiều: "Hả?" 

 

Quý Dữu: "Chỉ một câu thôi, cậu có muốn làm hay không?" 

 

Sở Kiều Kiều là người yêu và ham sắc đẹp, tính tình hung bạo, cư xử thô lỗ... Tóm lại trên người cô có rất nhiều tật xấu, nhưng cô chỉ có một ưu điểm đặc biệt nổi bật, đó là sức mạnh của cô là sự tò mò! Cô rất tò mò về hành động của Quý Dữu, tuy rất ngạc nhiên nhưng cô vẫn vui vẻ giúp Quý Dữu xử lý con thỏ. 

 

Sau đó-- 

 

Chỉ thấy Quý Dữu trực tiếp nướng con thỏ lột da trên lửa, cô ấy thần kỳ đến mức lấy ra một túi muối nhỏ và rắc một ít lên con thỏ. 

 

Mấy người phục hồi tinh thần lại, vẻ mặt kinh ngạc nói: " Cậu...cậu cư nhiên muốn nướng thỏ?" 

 

Quý Dữu : " A ? Không thể được sao?" 

 

Mấy người: "....Cậu còn mang theo muối!!!" 

 

Đối mặt với ánh mắt " Cậu thật bệnh hoạn" và " Cậu đã âm mưu chuyện này" trong mắt nhiều người, khuôn mặt mo của Quý Dữu không chịu nổi áp lực, cuối cùng hơi đỏ lên, cô nghĩ nghĩ cũng nhịn không được tự bào chữa: "Tôi không cố ý mang, trước đây tôi đeo trên người, sợ sau khi vào bãi diễn tập, vận động quá nhiều sẽ khiến các phân tử natri và clo trong cơ thể giảm đi nên tôi đeo theo. Tin tôi đi, tôi thật sự chỉ định thêm chút nước muối nhẹ vào người mà thôi." 

 

Mấy người nói: "...Cậu không cần giải thích..." Bởi vì dù có giải thích thế nào cũng không thể thoát khỏi sự thật là mình điên. 

 

Quý Dữu : "..." 

 

khịt mũi! 

 

Vì lời giải thích không có ý nghĩa gì nên cô chỉ lờ chúng đi và tập trung vào việc nướng con thỏ. 

 

Thời gian dần qua...... 

 

Nóng hổi—— 

 

Nóng hổi—— 

 

Nóng hổi—— 

 

Khi lửa nướng, mỡ trên thịt thỏ tiếp tục tiết ra, văng vào trong lửa, trong khi những tia lửa đang bay, một mùi thịt cực kỳ nồng nặc ập vào mặt—— 

 

Nhạc Tê Quang lắc mũi. 

 

Nhạc Tê Nguyên hít một hơi thật sâu. 

 

Sở Kiều Kiều mở to mắt. 

 

Thịnh Thanh Nham tới gần hơn. 

 

Quý Dữu tát từng người một, nói: "Thỏ dễ thương quá, đừng quấy rầy nó nghỉ ngơi."

 

 

Loading...