Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 82: Tôi Có Một Đề Nghị

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-08 16:46:58
Lượt xem: 55

Trong bóng đêm bao phủ xuống, rừng núi vô cùng yên tĩnh.

 

Đột nhiên--

 

" Nhóc con! Cậu còn chạy!"

 

" Cháu trai! Cháu còn đuổi theo !"

 

 

Tiếng động từ xa truyền đến phá vỡ sự yên tĩnh của núi rừng, trong phút chốc vang lên tiếng côn trùng và chim chóc, ngay cả tân sinh viên đã tìm được chỗ ngủ an toàn cũng bị đánh thức...

 

Nhưng khi mọi người nghe thấy, giọng nói nóng nảy và bá đạo này hóa ra là của Nhạc Tê Quang... Vì vậy, bọn họ đột nhiên không còn nghĩ đến việc cướp bóc nữa.

 

Phía sau lưng cô, Nhạc Tê Quang càng ngày càng gần, thấy hắn chỉ cần giơ tay là có thể bắt được, Quý Dữu hết lần này đến lần khác chọc tức Nhạc Tê Quang, Quý Dữu không thể tưởng tượng được sau khi bị bắt được cô sẽ phải trải qua khổ sở như thế nào.

 

Cô chạy điên cuồng, da đầu tê dại, trong đêm đã tuyệt vọng rồi... Đột nhiên, cô nhìn thấy bóng dáng cô chờ đợi, Quý Dữu còn vui hơn cả khi nhìn thấy cha ruột của mình, điên cuồng hét lên: " Đại... đại ca! Cứu tôi với. .. "

 

Gần như lăn lộn bò, Quý Dữu lao tới phía sau Sở Kiều Kiều, tay run rẩy cầm chiếc bùa hộ mệnh duy nhất, nhưng cô không biết chiếc bùa này có cứu được mình hay không.

 

Không đời nào--

 

Cứ phó thác cho số phận.

 

Quý Dữu gần như kiệt sức, có trời mới biết cô hết lần này đến lần khác thoát khỏi sự truy đuổi áp lực cao của Nhạc Tê Quang.

 

Đây là cuộc truy đuổi với thể chất cấp S——

 

Đơn giản--

 

Nếu truyền bá nó, có thể khoe khoang suốt quãng đời còn lại.

 

Nhạc Tê Quang muốn giơ tay lên nắm, nhưng anh ta không nắm được, anh ta bị Sở Kiều Kiều đột nhiên xuất hiện đạp một cước, Nhạc Tê Quang hét lên: " Sở Kiều Kiều! Cút khỏi đây! Cái đầu số 4444 đó thuộc về baba tôi. " "

 

"Của anh?" Sở Kiều Kiều ánh mắt lạnh lùng, lập tức giơ tay ôm lấy Quý Dữu đang trốn ở phía sau, ngón tay duỗi ra, nhẹ nhàng trượt vào giữa mặt và cổ của Quý Dữu... Da đầu Quý Dữu lập tức cảm nhận được tê dại.…

 

Cô hối hận vì điều đó.

 

Cô vừa ra khỏi hang hổ lại rơi vào hang sói.

 

Làm sao một kẻ biến thái như Sở Kiều Kiều có thể trở thành lá bùa cứu mạng? Đây là bùa đòi mạng nha.

 

Quý Dữu toàn thân run rẩy, Nhạc Tê Quang mắng: "Sở Kiều Kiều, con khốn này, cút đi, nếu không thì đừng trách baba không khách khí!"

 

"Ồ?" Sở Kiều Kiều nắm chặt nắm đấm, nhỏ giọng hỏi: "Sao ngươi có thể khách khí như vậy?"

 

Nhạc Tê Quang nhìn Quý Dữu núp sau lưng Sở Kiều Kiều như một con lợn c.h.ế.t xụi lơ, không khỏi tức giận, cổ họng sắp bốc khói! Nghĩ hắn- Nhạc Tê Quang, người quyền lực nhất thế hệ mới, không thể bắt được phế vật số 4444. Danh tiếng của anh ta sẽ bị hủy hoại!

 

Đây không còn là mối hận thù cá nhân giữa anh ta và tên ngốc số 4444 nữa, đây là quan hệ tới tôn nghiêm và vinh quang của anh ta, Nhạc Tê Quang!

 

Đúng rồi!

 

Đây là một cuộc chiến vì danh dự!

 

Không được phép rút lui!

 

Nhưng--

 

Đối mặt Sở Kiều Kiều có chút phiền toái. Mặc dù Nhạc Tê Quang luôn tự nhận mình là người giỏi nhất trong số các sinh viên năm nhất, nhưng anh cũng biết rất rõ ràng sức mạnh của Sở Kiều Kiều thực sự vượt xa anh.

 

Nhạc Tê Quang tức giận nói: “Sở Kiều Kiều, ngươi nhất định phải can thiệp sao?”

 

Sở Kiều Kiều cười hắc hắc: “Chính cô ấy đưa đến trên tay tôi, tôi làm sao có thể trả lại cho cậu? Tôi không muốn mất mặt?”

 

Nhạc Tê Quang: "Ngươi!"

 

Quý Dữu tay run run và hét lên điên cuồng trong lòng: [ Đánh a ! Đánh a ! Các bạn nên đánh a ! Nói lời vô dụng làm gì ! Đang làm cái quái gì vậy ! Mau chiến đấu đi !]

 

Sở Kiều Kiều một tay bế Quý Du lên, hống hách nói: “Ta muốn đầu của cô ấy.”

 

Nhạc Tê Quang lúc đầu còn có chút dè dặt, nhưng khi nghe được lời này, hắn cảm thấy vô cùng nhục nhã, hét lớn: "Sở Kiều Kiều, tới quyết tử chiến!"

 

Sở Kiều Kiều bày ra tư thế: "Tới!"

 

Quý Dữu kinh hãi: "...Ahhh-đại...đại ca...cậu đánh nhau, có thể thả tôi xuống được không?" Mẹ ơi ~ Cái này sẽ c.h.ế.t người đấy a?

 

Sở Kiều cười ngọt ngào: “ Không thả.”

 

Quý Dữu : "..."

 

“Thật đẹp.” Sở Kiều Kiều trìu mến cười, đột nhiên nhẹ giọng nói: “Ta không muốn buông ra…”

 

Quý Dữu : "..."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-82-toi-co-mot-de-nghi.html.]

Xong con bê——

 

Thà c.h.ế.t trong tay Nhạc Tê Quang còn hơn.

 

Trận chiến nổ ra hết sức căng thẳng, Nhạc Tê Quang tấn công dữ dội, nhưng Sở Kiều Kiều không hề yếu chút nào, hai người đánh liên tục nhiều chiêu, Sở Kiều Kiều đang ôm Quý Dữu trong tay, cô vẫn có thể chiến đấu chống lại Nhạc Tê Quang mà không có dấu hiệu thua.

 

Quý Dữu run rẩy:

 

Cái này--

 

Người phụ nữ biến thái này đáng sợ đến vậy sao?

 

Trận chiến ngày càng trở nên khốc liệt, Sở Kiều Kiều và Nhạc Tê Quang đều là những người tàn nhẫn, họ bắt đầu chiến đấu mà không hề dè dặt, họ vừa "lên trời" vừa "chui xuống đất", họ gần như khiến Quý Dữu trở thành mí mắt đau nhức, miệng sùi bọt mép, cô suýt ngất đi.

 

Lần đầu tiên trong đời, Quý Dữu hối hận vì mình đẹp, yếu ớt run rẩy: "Đại....đại ca.... Tôi có thể hủy hoại dung mạo của mình, cậu... cậu có thể thả ta đi được không?"

 

Sở Kiều Kiều: "..."

 

Vẻ mặt sửng sốt này tạo điều kiện cho Nhạc Tê Quang chớp lấy cơ hội, giơ chân đá mạnh vào lưng Sở Kiều Kiều, nghe thấy tiếng cạch, Quý Dữu cảm thấy đau lòng thay cho cô.

 

Quả nhiên--

 

Khi Sở Kiều Kiều nhìn thấy thanh m.á.u của mình giảm 20%, cô lập tức trở nên bạo lực!

 

Tại thời điểm này--

 

Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!

Có tiếng bước chân vang lên, Nhạc Tê Nguyên đang tụt lại phía sau lao tới, đúng vậy, Nhạc Tê Nguyên, người có sức mạnh tinh thần cấp S và thể lực cấp B, đã không đuổi kịp anh trai ngốc nghếch của mình cùng với cấp E số 4444 Quý Dữu phế vật trong truyền thuyết, mặt anh ở đâu?

 

Nhạc Tê Nguyên cảm thấy mặt mình nóng bừng và cảm thấy xấu hổ.

 

Khi Nhạc Tê Quang nhìn thấy em trai mình, anh lần đầu tiên tỏ ra vui vẻ và nói lớn: " Nhạc Tê Nguyên, đến giúp anh đánh c.h.ế.t người phụ nữ này!"

 

Sở Kiều Kiều sắc mặt thay đổi, đột nhiên hướng một phương hướng hét lên: "Thịnh Thanh Nham, nhanh giúp lão nương! Cậu cản trở Nhạc Tê Nguyên năm phút, nếu không cản được , lão nương sẽ g.i.ế.c cậu!"

 

Trong bụi cỏ, một bóng người yêu kiều không cam lòng từ trong bóng tối đi ra, nói: "Kiều Kiều, sao cậu lại xấu như vậy..."

 

"Tại sao phải ép buộc người khác..."

 

"Tôi không thích đánh nhau chút nào..."

 

"Thật khó chịu..."

 

Quý Dữu : "..."

 

Tên này vẫn chưa c.h.ế.t à?

 

Nhạc Tê Quang có người giúp đỡ, nhưng Thịnh Thanh Nham bên phía Sở Kiều Kiều trông không đáng tin cậy chút nào, nhưng anh ta cũng không yếu lắm, anh ta đã chiến đấu với Nhạc Tê Nguyên và không thua ngay lập tức.

 

Thế là--

 

Hai bên trong thời gian ngắn không thể làm gì được đối phương, lại một lần nữa đạt được thế cân bằng nhẹ.

 

Tình hình chiến tranh lại rơi vào bế tắc.

 

Quý Dữu : "..."

 

Cô sắp chết.

 

Cô thực sự sùi bọt mép và chết.

 

Ahhh——

 

Cuộc sống sao có thể khó khăn đến vậy?

 

Quý Dữu đang ở trong vòng xoáy của trận chiến, yếu ớt duỗi tay ra, thất bại, rồi lại duỗi tay ra, thất bại, cô nghiến răng nghiến lợi, gần như sử dụng sức mạnh lớn nhất trong đời, cô chợt dồn khí trong đan điền. , và giận dữ nói: " Bọn hỗn đản. ! Dừng tay lại cho lão tử!"

 

Tiếng gầm của Quý Dữu giống như tiếng sét giữa ngày nắng!

 

Nhạc Tê Quang và Nhạc Tê Nguyên dừng lại.

 

Sở Kiều Kiều và Thịnh Thanh Nham không khỏi dừng lại.

 

Bốn người không thể giải thích được:

 

Ai đây?

 

Tiếng gầm vừa rồi thật đáng sợ.

 

Ngay lập tức, tất cả đều nhìn Quý Dữu:

 

Tình trạng của Quý Dữu không còn có thể miêu tả là thê thảm nữa, cô liên tục thở hổn hển, trợn mắt, sắc mặt tái nhợt nói: "Tôi... tôi sắp c.h.ế.t rồi..."

 

Trong lúc Sở Kiều Kiều còn đang ngơ ngác, Quý Dữu dùng tay chân gần như lăn lộn bò ra khỏi người phụ nữ biến thái này...Được ủng hộ bởi khát vọng sống sót mãnh liệt, Quý Dữu gần như dùng hết sức lực nói: "... Đại...Các đại ca...tôi...tôi có một đề nghị."

 

 

Loading...