Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 75: Đều Là Oan Gia A.....

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-06 15:21:16
Lượt xem: 57

Hiệu trưởng Hồng vừa dứt lời, chung quanh liền vang lên một tiếng " Oanh ", lập tức ồn ào, Quý Dữu trợn mắt: "!!!"

 

50 tích phân!

 

50 tích phân!

 

50 tích phân!

 

Bao gồm 10 tích phân thưởng cho người đứng đầu, cô đã ghi được 60 tích phân! Đây là 60 tích phân! Phải biết rằng cái diễn tập tồi tệ này chỉ mới bắt đầu và nhiều người đã bị trừ hàng chục tích phân trước khi họ kịp làm bất cứ điều gì... Mà tình huống tăng tích phân thì sao?

 

Người có điểm cao nhất hiện chỉ có 10 tích phân.

 

Nếu chính mình kiên trì đến cuối cùng, cho dù trong buổi diễn tập chính thức không đạt được một tích phân nào, cũng chắc chắn không cần phải lo lắng về điều đó.

 

Quý Dữu run rẩy toàn thân - vì quá phấn khích!

 

Một khắc trước, do ma xui quỷ khiến, cô không thể không hét lên câu 'Nhìn kìa! Có máy bay! Cuối cùng, Qúy Dữu chỉ cảm thấy mình thật ngu ngốc, là dị thường ngu ngốc vượt ra khỏi thế tục, là vua của ngu ngốc! Suy cho cùng, lời nói đáng xấu hổ như vậy không phải là điều mà người bình thường có thể nói được.

 

Nhưng mà--

 

Vào lúc này, cái gì là ngu ngốc a? Cô chỉ cảm thấy mình là tiểu thông minh ma quỷ.

 

Quỷ thông minh, ma thông minh, lão thông minh.

 

Mặc dù--

 

Tiếp theo, không thể tránh khỏi sẽ phải bị chàng trai nóng tính tên Nhạc Tê Quang đó ghét bỏ, nhưng mà...

 

[Bản thân hôm nay sống sót, chính là kiếm tích phân! ]

 

Chỉ là một người mà thôi !

 

Chỉ cần đạt được tích phân, ai thèm quan tâm anh ta ghét hay yêu thích ? Đến lúc vào trận diễn tập, cô vụng trộm tìm một đỉnh núi trốn trong bóng tối, anh ta làm sao có thể tìm thấy cô ?

 

Khi cô đang cười, Quý Dữu đột nhiên cảm thấy một ánh mắt giống như thực chất, hung ác nhìn chằm chằm vào cô, khi cô ngẩng đầu lên, cô nhìn thấy Nhạc Tê Quang, người có mái tóc đỏ, đôi mắt phun lửa, đang nghiến răng nghiến lợi. : " Cô nhóc giỏi !"

 

" Lại là cô !"

 

" Cô c.h.ế.t chắc !"

 

"Hôm nay baba nhất định sẽ cho đầu cô lăn xuống đất! Máu chảy thành sông!"

 

"..." Quý Dữu cảm thấy toàn thân ớn lạnh, nhanh chóng lùi lại một bước, cố gắng tránh né ánh mắt ăn thịt người.

 

Tại thời điểm này--

 

Thông báo của Hiệu trưởng Hồng lại vang lên: "Mọi người im lặng!"

 

Học viên quân đội rất kỷ luật, theo lời của hiệu trưởng Hồng, xung quanh đột nhiên im lặng.

 

Quý Dữu nhìn hiệu trưởng Hồng, người có khuôn mặt vuông nhưng vẻ mặt hơi hiền lành, thầm nghĩ: Có chuyện gì nghiêm trọng vậy? Có gì đáng sợ? Đây hoàn toàn là một tiểu khả ái mang lại tích phân a.

 

Bỗng nhiên--

 

Sắc mặt Hiệu trưởng Hồng hiền lành đột nhiên thay đổi, tức giận nói: "Đồ ngu ngốc! Trên cổ các người đều mọc súp lơ sao ? Chỉ vài lời nói thôi cũng có thể khiến các người mất phương hướng, rối loạn trận cước. Các ngươi đã ăn gì để lớn lên? Ừ? Lúc nhỏ có bổ sung canxi não không? Thiếu sắt hay thiếu kẽm à? Ta thấy các người đều thiếu đánh, thiếu mắng !"

 

Sinh viên: "..."

 

Hiệu trưởng Hồng: "Bạn học Quý Dữu số 4444, chẳng qua là tùy tiện nói một câu mà thôi. Hãy nhìn những đầu súp lơ của các người... các người đều đang ngẩng cao đầu súp lơ của mình một cách có ý thức, chờ đợi được thu hoạch theo hàng như hiến bảo!"

 

Sinh viên: "..."

 

KHÔNG!

 

- Chúng tôi không phải là đầu súp lơ.

 

Quý Dữu : "...???"

 

Tại sao, Hiệu trưởng Hồng cứ lặp đi lặp lại mã số và tên của mình.

 

Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!

Cảm giác kỳ lạ.

 

Hiệu trưởng Hồng điên cuồng chửi rủa: "Súp lơ như các người! Một khi ra chiến trường, có thể c.h.ế.t hàng trăm ngàn lần! Trích xuất từng tế bào não súp lơ của các người rồi sao chép và dán hàng trăm lần cũng không đủ chết!"

 

Sinh viên: "..."

 

KHÔNG!

 

- Chúng tôi không muốn nghe về súp lơ nữa.

 

Hiệu trưởng Hồng dường như đã mắng mệt mỏi, dừng lại một chút, dùng đôi mắt ưng nhìn lướt qua những tân sinh viên đang héo rũ bên dưới, đột nhiên nói: "Mọi người chú ý!!! Mọi người, ngoại trừ Quý Dữu, số 4444, đều bị trừ 10 điểm !"--Cái này đặc biệt dùng để trị cho đầu súp lơ của các người."

 

Sinh viên: "!!!"  

 

KHÔNG!

 

-Chúng tôi chán ghét súp lơ ! Chúng tôi chán ghét súp lơ suốt đời! 

 

"???" Quý Dữu đột nhiên mở to mắt: "!!!"

 

Không tốt!

 

Thôi xong !

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-75-deu-la-oan-gia-a.html.]

Thật là tâm địa nham hiểm...

 

Đúng là một ý tưởng ác độc ...

 

Thật là một thủ đoạn hèn hạ...

 

...

 

Quý Dữu cũng lập tức hiểu được tại sao Hồng hiệu trưởng cứ lặp đi lặp lại mã số và tên của mình, lần này ông ta lại kéo tới 4999 hận thù về phía mình!

 

4999 phần !

 

Ngoại trừ bản thân cô, tất cả đều là kẻ thù của cô!

 

Ahhh! ! ! !

 

Mạng sống của cô đã xong rồi--

 

Quý Dữu cảm thấy thế giới quay cuồng trong chốc lát, cô không còn nghe được những gì nham hiểm, độc ác, hèn hạ, vô liêm sỉ... Hiệu trưởng Hồng nói, đôi mắt cô tối sầm, một lời bài hát cổ điển hiện lên trong cô tâm trí, và cô ấy hát nó một cách vô thức.

 

"Cho dù số phận có lang thang..."

 

"Cho dù vận mệnh có xoay chuyển thế nào..."

 

"Ngay cả khi số phận đe dọa bạn ..."

 

"Làm người thật nhàm chán...đừng khóc...buồn..."

 

Giọng hát của cô gái trong trẻo và sạch sẽ, run rẩy ngắt quãng, chưa kể còn nghe rất hay.

 

Trên đài, hiệu trưởng Hồng tò mò hỏi: " Quý Dữu, số 4444, em đang hát bài gì vậy?"

 

Quý Dữu ngẩng đầu, nhìn Hồng hiệu trưởng với ánh mắt oán hận: "Hát...hát về số phận bi thảm, thê lương và đau khổ của em sau này."

 

Hiệu trưởng Hồng nghe vậy khẽ mỉm cười: " Sống sót."

 

Quý Dữu : "..."

 

Chết tiệt!

 

Ông ấy lại còn cười!

 

Ông ấy đang cười trên nổi đau của người khác!

 

Chắc chắn!

 

Cô muốn g.i.ế.c ông ta bằng chính đôi tay của mình!

 

...

 

Những ánh nhìn đầy gai nhọn như đao, mũi kim, lưỡi d.a.o sắc bén cứ c.h.é.m Quý Dữu, đâm, cắt... Quý Dữu cảm thấy mình đã bị tổn thương bởi 4999 hận thù này vô số lần, và núi đao chảo dầu, địa ngục và lửa... Cô ước chừng mình đã trải qua khoảnh khắc này hàng chục triệu lần.

 

Toàn thân run rẩy, Quý Dữu cứ lùi lại và suy nghĩ, liệu từ bỏ việc diễn tập lúc này có được coi là một lối thoát không?

 

Có thể được không?

 

Các sinh viên, liệu họ có bỏ qua cô không?

 

" Lão tử sẽ làm thịt cô ấy!"

 

"Hôm nay lão tử cái gì cũng không làm, đã bị trừ 35 điểm! Lão tử sẽ không làm thịt cô ta ! Trong lòng hận ý khó giải quyết!"

 

" Quý Dữu ! Chịu c.h.ế.t đi !"

 

"Không ai được di chuyển, đầu số 4444 là của tôi!"

 

"Ai dám cướp của lão tử ? Lão tử muốn mạng chó hắn!"

 

...

  

Quý Dữu: "..."

 

Toàn thân cô càng run rẩy dữ dội hơn, cô luôn cảm thấy dù hôm nay mình ở trước mặt mọi người m.ổ b.ụ.n.g tạ tội cũng không thể triệt tiêu được sự tức giận của mọi người.

 

Hức.......

 

"Mọi người chú ý!" Hiệu trưởng Hồng thấy bầu không khí đã trở nên khá nóng nảy, mọi người từ trầm mặc chuyển sang phẫn nộ tột độ, cảm thấy rất hài lòng, nhìn xung quanh rồi lớn tiếng nói: "Mọi người im lặng!!! Bây giờ, lên tàu vũ trụ ngay lập tức và vào bãi diễn tập. Tôi muốn tất cả các người lên máy bay trong vòng 5 phút. Người cuối cùng lên máy bay muộn sẽ bị trừ 1 điểm trong 1 giây ! Quá thời gian 10 giây , mọi người sẽ bị trừ 10 điểm!"

 

" Cứ thế mà suy ra !"

 

Tê--

 

Mọi người hít sâu một hơi, bây giờ ai còn dám nghĩ đến người đứng đầu số 4444 Quý Dữu ? Nhanh chóng lên tàu vũ trụ và vào bãi diễn tập.

 

Lập tức, các tân sinh viên xếp hàng lên tàu vũ trụ một cách có trật tự, không ai dám chậm trễ, cũng không ai dám trở thành thủ phạm hãm hại mọi người, nhất thời trật tự đều đặn chưa từng có!

 

Quý Dữu ở phía trước và là người lên phi thuyền trước đó. Cô vừa ngồi xuống, một giọng nói yếu ớt đột nhiên truyền đến từ chỗ ngồi bên cạnh cô: " Cô xong ."

 

--Là Nhạc Tê Quang.

 

Quý Dữu: "..."

 

Oan gia a.

 

 

Loading...