Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 43: Ăn Bữa Nay Lo Bữa Mai
Cập nhật lúc: 2024-07-04 05:36:55
Lượt xem: 54
Những chiếc phi thuyền xếp thành hàng lần lượt cất cánh. Phi thuyền mà Quý Dữu và những người khác đang ngồi là chiếc cuối cùng trong hàng và là chiếc cuối cùng cất cánh, đương nhiên phi công đã sẵn sàng và chuẩn bị rời khỏi mặt đất....
Lúc này....." Bây giờ phải đi sao ?"
" Chờ một chút a, ba của tôi vẫn chưa về đâu" . Trong số hành khách có người gấp gáp vội vàng lên tiếng thỉnh cầu. Lúc này vẫn chưa về, có thể là gặp phải nguy hiểm hoặc không để ý đến phi thuyền cảnh cáo vẫn như cũ dừng tại khu Tây dã ngoại. Tóm lại những chiếc phi thuyền chở khách này không thay đổi quyết định của họ vì một hoặc hai người . Hơn nữa, tiến vào khu Tây chính là mạo hiểm tính mạng, ở nơi dã ngoại thường có người mất mạng, đây cũng không phải là trường hợp đặc biệt, không có ai sẽ vì người khác mà coi thường tính mạng mình. Dã ngoại quanh năm càng nguy hiểm hơn, loại chuyện này họ đã gặp nhiều rồi.
" Anh ơi, xin anh, ba em nhất định sẽ quay lại sớm. Ông ấy nói, ông ấy chỉ đi một lát thôi sẽ đến ngay. "
" Xin chờ một chút được không ?" Người lên tiếng là một cô gái trẻ , vẻ mặt khẩn trương, lời nói gần như cầu xin. Hôm nay hai ba con cùng nhau ra ngoài thu thập, bởi vì ai cũng sợ nguy hiểm nên không có ai dám đi sâu vào trong, ba của cô gái cùng với một số người đàn ông gan lớn và mạnh mẽ khác đã tiến sâu hơn.
Trước khi rời đi, ông bảo cô hãy ở yên tại chỗ và đi đừng đi sâu hơn. Nhưng thời điểm tập hợp đã đến, ba và một số người khác cũng không có xuất hiện. Cô gái lo lắng đến mức gọi vào số điện thoại của ba nhưng không có ai trả lời. Nếu như phi thuyền rời đi vào lúc này, những người còn chưa kịp lên phi thuyền nhất định sẽ bị mắc kẹt ở nơi dã ngoại, may mắn có thể sống sót qua đêm mà không xảy ra chuyện gì, nếu không may mắn có thể sẽ bị rơi vào miệng của con tinh thú.
Người phi công vẻ mặt do dự, hiển nhiên không phải là người nhẫn tâm. Cô gái cầu xin và nói: " Anh ơi, xin anh hãy đợi thêm một chút nữa."
Không có hành khách nào khác trên phi thuyền phát ra âm thanh, thấy vậy phi công nghiến răng nghiến lợi nói: " Chờ thêm 5 phút nữa, sau 5 phút dù có đuổi kịp hay không thì tôi cũng phải rời đi."
Một giây .
Hai giây .
Ba giây .
...........
Thời gian trong lòng cô gái dường như giây cũng như năm. Cách đó không xa mấy bóng người chật vật, xuất hiện, vừa nhìn thấy phi thuyền còn ở, mấy người lộ ra vẻ mặt mừng như điên, hướng về phi thuyền chạy như bay đến. Quý Dữu ngẩng đầu nhìn thấy khoảng 4, 5 người trong đó hẳn là có ba của cô gái đúng không ?
Ngay sau đó mấy người lăn và leo lên phi thuyền.
" Nhanh !"
" Đi mau !"
" Có một nhóm chim sơn ca tóc đỏ đang đuổi theo chúng ta !"
Mấy người kia vừa lên phi thuyền cũng không kịp tìm chỗ ngồi liền vội vàng thúc giục.
" Cái gì ?" Người phi công nghe vậy sắc mặt thay đổi, lập tức khởi động phi thuyền chuẩn bị bỏ chạy. Cô gái nhìn theo từng bóng người bước lên phi thuyền, nhưng sau lưng lại không có thêm bóng dáng nào khác, khuôn mặt vui mừng ban đầu trong nháy mắt trở nên tái nhợt, gần như khóc lên hỏi: " Chú Trương, ba cháu đâu ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-43-an-bua-nay-lo-bua-mai.html.]
" Nhã Nhã, ba của con đã không còn nữa." Người đàn ông cường tráng họ Trương đã nói với giọng điệu nặng nề.
" Ba !!!" Cô gái nghe xong nghe lời này, gào thét muốn vỡ phổi, nước mắt lăn dài như đập nước vỡ tung.
Quý Dữu không đành lòng nhìn hay nghe nữa nên đeo thiết bị cách âm vào rồi nằm ngay trong cabin. Nghe thấy một đám chim chiền chiện đang đuổi theo, cô gái có cầu xin thế nào đi chăng nữa người phi công cũng không dám ở lại thêm. Lập tức điều khiển phi thuyền và rời khỏi vùng hoang dã của khu Tây với tốc độ cao.
Rất nhanh phi thuyền đáp xuống khu vực bảo vệ, hành khách lần lượt xuống phi thuyền, trước khi rời đi, Qúy Dữu ngước mắt nhìn về phía trước, cô gái tên Nhã Nhã đã ngất đi vì khóc .......Quý Dữu cảm thấy cổ họng mình như bị nghẹn lại rất khó chịu, cô cũng không khỏi thở dài .
Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!
" Ai~"
Lúc này trên phi thuyền chỉ còn lại vài hành khách, chỗ ngồi của cô gái cách chỗ Quý Dữu ba chỗ, Quý Dữu đứng dậy chuẩn bị rời đi, khi đi ngang qua cô gái, cô lặng lẽ nhét gỗ Thiết Lê Mộc mà cô vừa mới thu thập hôm nay vào tay cô gái ấy. Trong khoảng thời gian này cũng không thu hút sự chú ý của ai. Sau đó rời đi không nói một lời. Cách đó không xa, Ryan ngoài ý muốn, đụng phải hành động của Quý Dữu, trong đôi mắt đen bình tĩnh như hồ mặt hồ hiện lên một gợn sóng.
..........
Sau khi xuống phi thuyền, Quý Dữu tâm trạng vẫn còn rất nặng nề. Vô luận bạn có chấp nhận hay không chấp nhận, thực tế chính là tàn khốc như vậy. Có lẽ, thú triều sắp tấn công, mà chính mình có thể sẽ là người tiếp theo mất mạng. Cho nên nhất định phải cải thiện sức mạnh của chính mình càng sớm càng tốt ! Nhanh nhất có thể !
Quý Dữu thầm thề trong lòng . Cô xuyên qua đến hiện tại, mặc dù việc sống sót rất khó khăn nhưng chỉ cần cô không cố ý tìm đường c.h.ế.t thì nhất định cuộc sống của cô không có gì phải lo lắng. Nhưng giờ đây cô biết rằng, an toàn tính mạng của mình có thể không được đảm bảo, Quý Dữu chân chính ý thức được tác dụng của thực lực cường đại.
Cô muốn trở nên mạnh mẽ hơn, mạnh đến mức có thể bảo vệ mình và bảo vệ bạn bè . Leah ở bên cạnh nhẹ nhàng thở dài: " A Dữu, tiếp theo, để cho an toàn, chúng ta cũng không đi nơi dã ngoại cho dù muốn đi chúng ta cũng phải đợi đến khi đám tinh thú có động thái dị thường lắng xuống. Nếu không đi vào nơi dã ngoại chỉ là tìm cái chết."
Quý Dữu gật đầu: " Không đi."
Leah nói : " Chị đã bàn bạc với bà rồi, với số tiền kiếm được ngày hôm qua, chị định mua một dụng cụ tập thể dục. Thể chất của chị đang ở mức giới hạn giữa cấp D và cấp C, xem có thể đột phá đến cấp C hay không."
Hơi dừng lại vài giây,Leah nhìn Qúy Dữu nhẹ nhàng nói: " A Dữu, đừng tùy tiện lãng phí tiền của mình, hãy mua một bộ như chị a."
Quý Dữu: " Em hiểu được."
Kỳ thực cô cũng có dự định như vậy, trước đây cô muốn mua thiết bị tập luyện để nâng cao sức mạnh, nhưng dù là thiết bị tập trọng lực hay các thiết bị tập luyện khác thì giá cả cũng không phải là thứ một kẻ nghèo như Quý Dữu có đủ khả năng mua. Thật vất vả kiếm được ít tiền nhưng cô đã phung phí số tiền đó vào một miếng Thiết Phiến. Chuyện này Quý Dữu không dám đề cập với chị Leah, Ryan và những người khác.
Ai !
Bước chân nặng nề, Quý Dữu đã trở về nhà. Sau khi về đến nhà cô không còn kêu gào mua thực phẩm tự nhiên đắt tiền nữa mà thay vào đó cô lặng lẽ lấy ra một lọ dinh dưỡng tề mở ra và cắn một miếng vô vị, liền mở ra quang não nhìn bản tin thời sự của Liên Minh. Sau khi xem xong bản tin thời sự Qúy thở phào nhẹ nhõm. Tình hình rõ ràng không nghiêm trọng như Quý Dữu tưởng tượng, tin tức chỉ nói rằng đã phát hiện vùng tam giác Erathia tinh thú có hơi chút dị động, Liên Minh đã phái quân đi điều tra, nhưng tất cả các kết quả điều tra hiện tại đều không thể chứng minh được liệu đó có phải là dấu hiệu của thú triều hay không, nên mọi người không nên quá hoảng sợ.
Hơn nữa, không chỉ có tinh thú trong tam giác Erathia có dị động mà một số nơi khác cũng có biểu hiện bất thường. Thú triều trăm năm mới xảy ra một lần, hàng nghìn năm gần như không có ngoại lệ, vẫn còn thời gian 10 năm nữa. Nhưng điều khiến con người cảm thấy vô cùng bất lực là mỗi đợt thú triều bộc phát, hầu như không có vị trí cố định nó có thể bộc phát ở một tinh vực dân cư thưa thớt hoặc có thể bộc phát ở một tinh vực dân cư sầm uất, cái này khiến chính phủ không thể triển khai được cũng không thể bố trí trước việc sơ tán người dân để giảm bớt thương vong không đáng có .