Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 403: Khoe Của

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-11-14 21:34:02
Lượt xem: 6

Nghe được Quý Dữu khinh thường, Thịnh Thanh Nham không có chút tức giận nào, ngược lại cũng không thèm chút để ý, nhếch khóe miệng nói: "Tài sản của ông nội tớ là 150 tỷ a, tài sản của bà nội tớ là 150 tỷ a, còn cha, mẹ và anh trai tớ, tất cả đều có tài sản không chỉ hơn 150 tỷ a, mà người thừa kế duy nhất của bọn họ chỉ có một mình tớ Thịnh Thanh Nham a… Còn bản thân tớ, tài sản riêng đương nhiên cũng có 100 tỷ a…”

Quý Dữu: "........."

Quý Dữu đã choáng váng.

Thậm chí còn há to miệng, cả nửa ngày cũng không ngậm lại được.

Thịnh Thanh Nham nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc đến không ngậm được miệng của Quý Dữu, cười tủm tỉm hỏi: “Chỉ muốn hỏi một câu, nhân gia có phải là quỷ nghèo hay không?”

Quý Dữu hít sâu một hơi: “Cậu đang lừa gạt à?”

Thịnh Thanh Nham giơ ngón tay lên, thổi thổi vào móng tay. Rõ ràng đây là một động tác nữ tính và quyến rũ, nhưng khi cậu ấy làm lại có một mỹ cảm kỳ lạ.

Cậu ta còn cong môi, mỉm cười với Quý Dữu, cao giọng nói: “Nhân gia từ nhỏ đã không thích khoe khoang a… không giống một người nào đó a…” Về phần người nào đó, rõ ràng đã biết cậu ta ám chỉ là ai.

Quý Dữu giả vờ đúng lúc như không nghe thấy, vội vàng khom lưng, vẻ mặt nịnh nọt nói: “Người anh em, chúng ta thương lượng nhé. Chờ khi tài sản của cậu không bị đóng băng nữa, cậu có thể phân cho tớ một ít tiêu xài được không? Tớ cũng không tham lam, cho tớ 1 tỷ hay 800 triệu gì đó là được rồi.”

Thịnh Thanh Nham giơ tay, đẩy mặt Quý Dữu ra, che miệng, chán ghét nói: "Không cho a."

Quý Dữu: "........"

Quý Dữu lập tức thay đổi sắc mặt, dùng hành động thực tế chứng minh cái gì gọi là trở mặt còn nhanh hơn lật sách, cô mắng: "Sau này dù có bao nhiêu điểm tín dụng đi nữa, thì cũng không thể che giấu, hiện giờ cậu là một quỷ nghèo chỉ có 1.500 điểm tín dụng, 1.500 điểm tín dụng của cậu, vẫn phải dựa vào hơi thở của tớ, vì vậy cậu nên nói chuyện khách khí một chút trước mặt tớ, nếu trêu chọc tớ không vui, tớ sẽ ngay lập tức biến cậu trở thành một kẻ nghèo đến một điểm tín dụng cũng không có. Hừ!"

Lời cuối cùng là một tiếng hừ nặng nề.

Lập tức, Quý Dữu che miệng, vẻ mặt chán ghét, xua tay như đuổi ruồi, đuổi người nói: "Quỷ nghèo c.h.ế.t tiệt! Cách xa tớ một chút a."

Thịnh Thanh Nham: "..."

Bên này, Sở Kiều Kiều, Nhạc Tê Nguyên, Nhạc Tê Quang, Thẩm Trường Thanh bốn người mặc áo lót nhỏ cùng chạy bộ, cùng chạy hướng về phía Quý Dữu và Thịnh Thanh Nham.

Sở Kiều Kiều là người tới trước tiên, vui vẻ chào hỏi: "Bạn học Quý Dữu, chào buổi sáng."

Thẩm Trường Thanh, Nhạc Tê Nguyên, Nhạc Tê Quang theo sát phía sau nói: “Chào buổi sáng.”

Quý Dữu mỉm cười đáp: “Chào buổi sáng các bạn học, hôm nay mấy người đã chạy bao nhiêu vòng rồi?”

Sở Kiều Kiều xua tay, thản nhiên nói: “Hôm nay là lần đầu tiên tớ chạy, vẫn chưa quen, một giờ chạy được 10 vòng, ngày mai tớ sẽ cố gắng tăng tốc độ.”

Quý Dữu: "!!!"

10 vòng, còn là do mới bắt đầu chạy nên chưa quen.

Giờ đây, Quý Dữu bắt đầu tin vào lời của bác sĩ La, khi nói thể chất của 10 người cô cộng lại, còn chẳng bằng một phần mười của Sở Kiều Kiều!

Đây không phải là người, đây là một quái vật nha.

Nhạc Tê Quang nói với vẻ mặt tự hào: "Mặc dù baba chỉ chạy 10 vòng nhưng so với Sở Kiều Kiều lại nhanh hơn 30 giây. Ngày mai tớ sẽ tiếp tục cố gắng."

Quý Dữu: "........."

Sở Kiều Kiều bĩu môi nói: "Cái 30 giây nhanh như vậy của cậu chính là tớ nhường cho cậu mà thôi, nếu không phải cùng người quen trò chuyện một phút, tớ sẽ không để cho cậu vượt qua."

Nhạc Tê Quang tỏ vẻ 'tớ không nghe' nói: "Thua là thua, cậu tìm cớ làm gì?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-403-khoe-cua.html.]

Bên này, Quý Dữu không còn muốn nghe hai quái vật này nói chuyện nữa, cô quay đầu nhìn chằm chằm Nhạc Tê Nguyên và Thẩm Trường Thanh, thể chất của hai người này chỉ là cấp B mà thôi.

Thẩm Trường Thanh nhẹ giọng nói: “Tớ 8 vòng, hơi chậm một chút.”

Nhạc Tê Nguyên cau mày: "Tớ mới 7 vòng, xem ra gần đây tớ đã bỏ bê việc rèn luyện thể chất, không giỏi bằng A Thanh."

Quý Dữu: "........."

Quý Dữu không còn muốn nghe những quái vật này nói nữa.

Cô chỉ chạy được 4 vòng trong một giờ, còn chạy rất cực khổ như vậy, nhưng những người khác thì sao? Tùy tiện lấy ra một người trong số họ, cũng có thể đánh bại mình.

Trầm cảm.

Khi cả nhóm chuẩn bị trở về ký túc xá, đột nhiên, một nhóm người khác tiến về phía họ, Quý Dữu nhìn thấy những người này, lập tức quay người bỏ đi.

Lúc này, Lâm Nhạc Nhạc đã lên tiếng: “Đừng tưởng rằng vì được hai vị giáo sư tán thành nên nghĩ mình giỏi hơn đàn chị Từ Tư Vũ. Hôm qua là cô ấy khinh thường cùng thi đấu với cô, cho nên cô mới tự đắc như vậy."

Quý Dữu nghe vậy dừng lại, quay người lại nói: "Nơi này của cô có phải có vấn đề hay không?"

Quý Dữu giơ tay lên, chỉ vào đầu mình nói: "Nếu không, sao cô có thể nói những điều vô lý như vậy?"

Giọng điệu của Lâm Nhạc Tê dừng lại, nghiến răng nghiến lợi nói: "Quý Dữu! Cô!!!"

Quý Dữu tới gần, nheo mắt lại: "Cô, cô, cô... không biết nói chuyện, thì thành thật ngậm miệng đi!"

Lâm Nhạc Nhạc: "..."

Quý Dữu nhướng mày nói: "Như thế nào? Không phục? Lâm Nhạc Nhạc, tôi nói cho cô biết, sự kiên nhẫn của tôi có giới hạn! Nếu cô dám ở trước mặt ta lần nữa kêu bíp bíp, bà đây sẽ đánh nát đầu chó của cô!"

Lâm Nhạc Nhạc mở miệng: "Cô! Cô! Cô!"

"Nhìn xem" Quý Dữu chán ghét nói: "Đồ vô dụng! Chỉ biết nói mấy câu, tôi nói cho cô biết, đừng tưởng rằng tôi không dám đánh cô, khi bà đây tức giận, dù cha mẹ cô có tới tôi cũng sẽ đánh cô!"

Lâm Nhạc Nhạc tức giận đến mức hai tay run rẩy, cô ta vừa định buông lời ngoan độc, Sở Kiều Kiều bên cạnh đã nhảy tới, liếc nhìn Lâm Nhạc Nhạc, nói: "Quý Dữu là người Sở Kiều Kiều tôi bảo vệ, nếu có ai gây khó dễ cho Quý Dữu, thì cũng chính là gây khó dễ cho Sở Kiều Kiều tôi."

Đồng tử của Lâm Nhạc Nhạc co lại, cô ta mở miệng có vẻ hơi do dự, nhưng vẫn cắn răng nói: "Sở Kiều Kiều, cô cho rằng một mình cô có thể đại biểu cho Sở gia sao? Lâm gia của tôi cũng không phải dễ trêu."

"Sai!" Sở Kiều Kiều phun ra một chữ, báo đạo nói: "Tôi Sở Kiều Kiều, không cần Sở gia can thiệp, tôi có thể một mình làm thịt cô! Cô có muốn thử một chút hay không?"

Sở Kiều Kiều khí thế hừng hực, nói ra những lời này, ép Lâm Nhạc Nhạc không khỏi lùi lại một bước, há miệng, nhưng lại không dám nói thêm gì nữa.

Một màn này xảy ra ngay trước mặt Quý Dữu, cô không ngờ Sở Kiều Kiều không nói một lời, vậy mà đứng ra ủng hộ mình, trong lòng cô đương nhiên là cảm động, cảm thấy nhan khống của mình, cuối cùng cũng làm được một việc tử tế.

Chỉ là --

Quý Dữu bước tới, kéo Sở Kiều Kiều ra, nói: "Kiều Kiều, tớ có thể tự mình xử lý một kẻ cặn bã yếu ớt như bạn học Lâm Nhạc Nhạc mà không cần cậu phải động thủ."

Sở Kiều Kiều lập tức xáp tới, cười nói: "Bạn học Quý Dữu thật mạnh mẽ và độc đoán, tớ mãi mãi yêu thích bạn học Quý Dữu."

Mấy người Nhạc Tê Quang, Nhạc Tê Nguyên, Thẩm Trường Thanh, mặc dù không nói gì, nhưng bọn hắn đứng đằng sau Quý Dữu và Sở Kiều Kiều, căn bản không cần phải nói cái gì, đã có thể đưa đến tác dụng chấn trụ.

Vì vậy, Lâm Nhạc Nhạc quay người bỏ đi trong cơn tức giận.

Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!

Quý Dữu nhìn thấy cô ta bỏ chạy, cô nhanh chóng nói: "Trở về thành thật học tập và học nhiều thêm kiến thức chút. Còn có -- giúp tôi nói với đàn chị Từ Tư Vũ, chỉ cần nói ngày hôm qua cô ấy không đến, tôi tỏ vẻ vô cùng tiếc nuối a. "

Loading...