Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 401: Thầm Thì

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-11-14 21:32:00
Lượt xem: 2

Quý Dữu cười hắc hắc, vội vàng nói: “Có thể gọi a, có thể gọi a. Chỉ cần là chị Linh Chi, lúc nào muốn gọi, cho dù em đang ngủ, đang ăn, hay đang tắm, chị đều có thể tùy tiện gọi tới a."

 

Tạ Linh Chi: "........"

 

Tạ Linh Chi buồn bực, thẹn thùng nói: "Không biết xấu hổ, thân hình mình như giá đỗ, dáng người như vùng đất bằng phẳng, ai muốn nhìn em tắm rửa?"

 

Quý Dữu nhướng mày, cố ý nói: “Ai nói giá đỗ không tốt? Em đây là chim sẻ tuy nhỏ nhưng ngũ tạng lại có đầy đủ! Bình nguyên rộng lớn thì có sao đâu? Em n.g.ự.c phẳng, em có kiêu ngạo của em, lại nói em đây là tiết kiệm vải cho liên minh."

 

Tạ Linh Chi: "........"

 

Tạ Linh Chi cũng không biết vì sao tên gia hỏa này lại có thể trở nên vô liêm sỉ như vậy. Cô giơ tay lên, xoa xoa thái dương, đổi chủ đề: “Được rồi, đừng nói nữa. Hôm nay chị nghe nói chuyện mở sân thi đấu của em, màn biểu hiện của em rất tốt, ít nhất không có làm mất mặt chị.”

 

Quý Dữu cười nói: "Đương nhiên! Chị Linh Chi giao cho em nhiệm vụ, em sao dám không hoàn thành a. Cho dù có đập nồi bán sắt, gãy chân cũng phải nghĩ biện pháp hoàn thành."

 

Tạ Linh Chi liếc cô một cái, không chút khách khí nói: “Được rồi, em mau thu hồi vẻ đắc ý trên mặt đi. Hôm nay biểu hiện tốt, chứng tỏ em đã học tập rất chăm chỉ, điểm này căn bản cũng không đáng để em tự hào. Chúng ta đã bỏ ra tất cả nỗ lực và tâm tư của mình để nhập học tại học viện quân sự Lãm Nguyệt Tinh, cũng không giống như những kẻ ngốc trong lớp tự trả tiền của em ngồi ăn rồi chờ chết, chúng ta muốn học những kỹ năng thực sự.

 

Quý Dữu, em phải nhớ kỹ, bất cứ lúc nào cũng không thể tự cao tự đại, bây giờ em đạt được những thành tích này, vẫn còn rất xa chưa đủ đâu."

 

Tạ Linh Chi nói những lời này, có thể coi là có thiện ý.

 

Nghe vậy, Quý Dữu thu hồi vẻ nghịch ngợm của mình lại, nghiêm túc nói: "Chị Linh Chi, đừng lo lắng. Em tiêu tốn nhiều điểm tín dụng như vậy, không phải đến đây để sống lười biếng đâu. Em biết rất rõ mục tiêu và phương hướng của mình."

 

Tạ Linh Chi gật đầu: “Vậy thì tốt.”

 

Quý Dữu chớp mắt, cười hỏi: “Chị Linh Chi, chẳng phải chị đã bảo em không có việc gì, thì đừng làm phiền chị sao? Bây giờ chị chủ động gọi điện cho em, có phải hay không chị cũng thừa nhận hôm nay em đã làm rất tốt a?"

 

Tạ Linh Chi khịt mũi lạnh lùng và mắng: "Không có. Chị tưởng em chỉ là khiêu chiến một mình Từ Tư Vũ, nhưng không ngờ em lại kiêu ngạo đến mức khiêu chiến toàn bộ trường học! Em đây là thật điên cuồng a."

 

Quý Dữu gãi đầu, có chút tự hào nói: "Đánh bại Từ Tư Vũ chẳng là gì cả. Cô ta chưa bao giờ là mục tiêu của em, mục tiêu của em là mọi người!"

 

A ~

 

Giọng điệu này rất thẳng thắn.

 

Bất quá Tạ Linh Chi khóe môi hơi nhếch lên, nói: "Ân, ý kiến ​​hay đấy, tiếp tục cố gắng."

 

Ở trước người nhà khoe khoang một chút cũng không sao, Quý Dữu vỗ nhẹ vào n.g.ự.c mình, nói một cách tự tin: “Chị Linh Chi, chị yên tâm đi. Em, Quý Dữu, nói chuyện không bao giờ đánh rắm. Tương lai em nhất định sẽ để chị trở thành chị gái của bậc thầy tài liệu số một thế giới! Chị sẽ tự hào khi nói với người khác, chị cũng có thể nói quý danh Quý Dữu ở bất cứ nơi nào chị đến."

 

Tạ Linh Chi: "........"

 

Tạ Linh Chi bĩu môi: "Đúng là nói chuyện không bao giờ đánh rắm, bởi vì tất cả đều là không khí."

 

Quý Dữu: "..."

 

Quý Dữu cười hắc hắc nói: “Mấy ngày không gặp, chị Linh Chi cũng biết cười nhạo em a.”

 

Tạ Linh Chi thu hồi vẻ mặt, có chút nghiêm túc nói: “Bớt lắm mồm đi, Từ Tư Vũ lần này không xuất hiện, chứng minh là cô ta chột dạ, không dám trực tiếp đối đầu với em, nhưng mà -- em cũng đừng xem nhẹ, mặc dù em đã dùng thành tích xuất sắc của mình để đánh trả những người nghi ngờ thực lực của em, nhưng Từ Tư Vũ sẽ không dễ dàng bỏ cuộc như vậy.

 

Ngược lại, em càng mạnh mẽ thì cô ta càng ghen tị với em, lại càng cố gắng nghĩ cách đánh bại em. Loại người này, hoàn toàn là một con ruồi làm cho người ta buồn nôn. Em hoặc phải một phát tát c.h.ế.t cô ta hoặc tránh xa cô ta. Vì vậy, em phải đề phòng cô ta giở trò bẩn thỉu sau lưng."

 

Nói đến đây, Tạ Linh Chi nhìn thoáng qua biểu tình của Quý Dữu, sợ cô cười đùa không để tâm chuyện này, vì thế cau mày, lớn tiếng nói: “Em có nghe thấy không?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-401-tham-thi.html.]

Quý Dữu vội vàng nói: “Em nghe rồi, em sẽ không buông lỏng cảnh giác với cô ta.”

 

Tạ Linh Chi giơ tay lên, lại xoa xoa giữa lông mày, nói: "Biết được là tốt rồi, em khá ngu ngốc, nếu không nhắc lại vài lần, sợ em sẽ không nhớ được."

 

Quý Dữu nhìn chị Linh Chi không ngừng xoa trán và lông mày của mình, quan tâm hỏi: "Chị Linh Chi, gần đây chị rất mệt phải không? Chị chưa bao giờ nghỉ ngơi à?"

 

Tạ Linh Chi thu tay lại, thản nhiên nói: “Chị đã mấy ngày không chợp mắt, vừa vặn giáo sư thí nghiệm đang tiến vào thời khắc mấu chốt, mấy ngày nay mọi người trong đội nghiên cứu không gian của chúng ta đều không có nghỉ ngơi.”

 

Quý Dữu hỏi; "Thí nghiệm có thành công không?"

 

Tạ Linh Chi học chuyên ngành công nghệ không gian, nhưng Quý Dữu không biết nhiều về nó. Công nghệ không gian bao trùm rất nhiều khía cạnh, bao gồm lưu trữ không gian, nhảy không gian...

 

Vân vân.

 

Quý Dữu chỉ biết Tạ Linh Chi có liên quan đến việc nhảy không gian, nhưng chi tiết thì không rõ.

 

Nghe được Quý Dữu hỏi, Tạ Linh Chi cau mày trả lời: "Không có, xuất hiện sai lầm.

 

Quý Dữu thấp giọng nói: “Đây không phải là mọi nỗ lực trước đó đều vô ích.”

 

Tạ Linh Chi xua tay nói: "Trong giai đoạn thử nghiệm, không có gì đảm bảo tỷ lệ thành công 100%. Thành công là do không ngừng thử, không ngừng thử lỗi. Chúng ta không nói chuyện này nữa." Tạ Linh Chi đổi chủ đề: "Chị nghe nói giáo sư Tương Ngọc Lan mời em tham gia phòng thí nghiệm của cô ấy, còn đáp ứng sẽ cho em học từ những điều cơ bản. Em không chấp nhận à?"

 

Quý Dữu: "..."

 

Thực sự là hết chuyện để nói a.

 

Nói đến cái này, Quý Dữu cảm thấy có chút buồn bực, nhỏ giọng nói: “Không phải là em không muốn tiếp nhận, mà là bởi vì cô giáo hệ chiến đấu đột nhiên xuất hiện, chọc một gậy, ngăn cản không cho em đi.”

 

Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!

Tạ Linh Chi: "........"

 

Tạ Linh Chi không nói nên lời, khó chịu nói: "Cô giáo Mục Kiếm Linh có chuyện gì sao? Một kẻ yếu ớt như em sao có thể tham gia chiến đấu? Tại sao cô ấy lại phải kéo em đi? Cô ta có bệnh sao?"

 

Cái này --

 

Quý Dữu thực sự không dám nói xấu cô giáo Mục Kiếm Linh, không chỉ ở trước mặt không dám, sau lưng cũng không dám nói xấu cô ấy.

 

Không phải là cô sợ.

 

Cô chỉ nói lời thật lòng.

 

Quý Dữu có chút lo lắng nhìn chung quanh, thấp giọng nhắc nhở: "Chị Linh Chi, chung quanh chị còn có ai không? Nếu nói xấu cô Mục, đừng để đến tai cô ấy. Cô ấy rất nhỏ mọn."

 

Tạ Linh Chi cau mày nói: "... Cô ấy nghe được thì thế nào? Vốn dĩ cô ấy có vấn đề gì đó."

 

Tạ Linh Chi kỳ thực hoàn toàn không đồng ý Quý Dữu đi hệ chiến đấu, không chỉ bởi vì Quý Dữu thực lực không đủ, mà còn bởi vì hệ chiến đấu là một hệ nguy hiểm nhất, mỗi năm đều có một ít thương vong.

 

Vì vậy, Tạ Linh Chi rất không hài lòng với việc cô giáo Mục Kiếm Linh cưỡng bức chuyển Quý Dữu đến hệ chiến đấu, đã bất mãn từ lâu.

 

Quý Dữu thấp giọng nói: "... Chị Linh Chi, chuyện này chúng ta hãy giấu kín trong lòng, đừng nói ra ngoài. Hơn nữa -- em -- em kỳ thật cũng rất thích cô Mục."

 

Tạ Linh Chi không tiếp tục chủ đề này nữa, đột nhiên hỏi: "Đúng rồi, gần đây em có liên lạc với anh Ryan không? Anh ấy có trả lời tin nhắn không?"

 

 

Loading...