Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 363: Phản Ứng Của Từ Tư Vũ
Cập nhật lúc: 2024-10-08 17:31:26
Lượt xem: 7
Edit: Con Kien Cang
Sau khi trở về ký túc xá, Quý Dữu lập tức pha cho mình một tách trà sữa Vân Vụ. Cô dùng nhíp gắp từng chút một lá trà Vân Vụ cho vào máy cân, để đảm bảo lượng trà cô lấy chính xác đến 1 gam, sau đó mới cầm đi nấu.
Không có cách nào, thứ này quá đắt tiền, mấu chốt là có tiền cũng không mua được, cho nên phải sử dụng tiết kiệm lại tiết kiệm.
Trong khi nấu trà sữa, Quý Dữu trước tiên vào Tinh Võng, thông qua Tinh Võng vào mạng nội bộ của đại học liên minh, cô muốn kiểm tra thông tin thi đấu trực tuyến mới nhất, Quý Dữu không khỏi cảm thấy vui mừng.
Sau trận hỗn chiến 100 người, thể lệ của trận thăng cấp lại thay đổi. Thi đấu tiếp theo sẽ không phải là thi đấu nhiều người nữa, mà là trận chiến giữa hai người dự thi. Tuy nhiên, người dự thi không thể tự do lựa chọn đối thủ của mình mà sẽ được hệ thống ghép ngẫu nhiên.
Nếu may mắn, có thể được ghép với một người yếu hơn một chút. Nếu xui xẻo bị ghép với một người nằm trong top 10 của bảng xếp hạng, vậy cũng chỉ có thể kêu cha gọi mẹ, tự nhận xui xẻo.
Tuy nhiên, những người có thể thăng cấp đến hiện tại, thực lực cũng không phải là quá yếu.
Tóm lại, Quý Dữu sẽ không coi thường.
Để Quý Dữu cảm thấy rất vui mừng là vì trận đấu ngẫu nhiên tiếp theo sẽ bắt đầu sau ba ngày nữa. Sau ba ngày, cạnh tranh sẽ trở nên rất khốc liệt, chỉ cần thua liên tiếp 3 trận, sẽ trực tiếp bị loại.
Việc này có thể giúp Quý Dữu có thời gian khiêu chiến với hệ tài liệu.
Vì tạm thời không cần chú ý đến cuộc thi trực tuyến, Quý Dữu đang chuẩn bị đăng xuất, vô tình nhìn thấy một bóng dáng hơi quen thuộc, Quý Dữu sững sờ, không khỏi đuổi theo cậu ta.
Tuy nhiên, ngay khi bóng dáng gầy gò này bước vào đám đông, cậu ta đã biến mất trong nháy mắt.
Quý Dữu dụi dụi mắt, cảm giác mình nhất định bị hoa mắt. Bằng không, giữa biển người mênh m.ô.n.g này, làm sao cô có thể chắc chắn người này là Gà con yếu ớt?
Không sai.
Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!
Quý Dữu nghi ngờ dáng người gầy gò như khỉ vừa rồi là Gà con yếu ớt.
Quý Dữu giơ tay lên, nắm chặt nắm đấm, chửi bới: "Gà con yếu ớt, đừng để tôi bắt được cậu, nếu không tôi sẽ tự tay làm thịt cậu!"
Nói xong.
Quý Dữu đăng xuất.
Bên này.
Trong đám người ồn ào, một đầu tóc đen lộ ra, sau đó lộ ra cả một khuôn mặt: Đây không phải là Con yếu ớt thì còn là ai nữa?
Con gà yếu ớt vỗ n.g.ự.c thở phào nhẹ nhõm một hơi: "Má ơi... hù c.h.ế.t gà con rồi... Nữ Hoàng Đồng Nát này trực giác cũng quá sắc bén a?" Vừa rồi trong lúc vô tình gặp được, dọa Gà con yếu ớt sợ đến lập tức muốn ôm đầu.
Cũng may——
Phản ứng của Gà con yếu ớt cũng không chậm chút nào, cậu ta nhanh chóng lẩn trốn vào trong đám đông, nhờ đó mà che giấu được bóng dáng của mình.
Ài!
Gà con yếu ớt nhìn qua danh sách đen của mình, hối hận vì đã kéo cô vào danh sách đen. Nếu như ——gia hỏa này tiếp tục truy đuổi hắn, sớm muộn gì cũng sẽ bị bắt a.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-363-phan-ung-cua-tu-tu-vu.html.]
Gà con yếu ớt không khỏi run rẩy khi nghĩ đến hậu quả của việc bị bắt.
Gà con yếu ớt trong lòng cảm thấy bất an. Mãi cho đến khi chắc chắn Quý Dữu đã rời đi, hắn mới dám bước ra ngoài và đi dạo loanh quanh...
***
Trong học viện quân sự Lãm Nguyệt Tinh.
Trong khi Quý Dữu đang cẩn thận đọc tư liệu của hệ tài liệu do Tạ Linh Chi đưa, ở một bên khác, trong phòng thí nghiệm của Nolan, Từ Tư Vũ, mặc áo khoác trắng và khuôn mặt mộc mạc, đang lẳng lặng ghi lại dữ liệu.
Chiếc áo khoác trắng hơi rộng khiến dáng người vốn đã gầy gò của ả ta lại càng thêm mảnh khảnh và duyên dáng, khiến ả ta có cảm giác yếu đuối. Hai tên nam sinh trong viện nghiên cứu nhìn Từ Tư Vũ, có chút không dám tiến lên quấy rầy ả ta.
Cho đến khi--
Từ Tư Vũ đóng cuốn sổ lại, chủ động ngẩng đầu lên, nhìn về phía cửa, nhẹ giọng hỏi: "Các đàn anh, xin hỏi các anh có chuyện gì tìm tôi sao?"
Nam sinh dẫn đầu đẩy gọng kính lên, giọng điệu có chút lo lắng: “Tư Vũ, em có nghe nói có một nữ sinh lớp 131 công khai khiêu chiến em không?”
Từ Tư Vũ sửng sốt và có chút bối rối: "Chuyện gì vậy?"
Nam sinh nhìn thấy vẻ mặt của ả ta liền hiểu ra, nói: "Em quả nhiên không biết."
Từ Tư Vũ nhìn vẻ mặt hai nghiên cứu sinh của phòng thí nghiệm Nolan, trong đôi mắt đẹp của ả ta, ả ta vô cùng bối rối: "Sao vậy? Có chuyện gì nghiêm trọng xảy ra à?"
Nam sinh dẫn đầu còn chưa kịp mở miệng, một nam sinh khác bên cạnh lo lắng nói: "Tư Vũ, có chút phiền phức, người công khai khiêu chiến em chính là Quý Dữu, người đã đạo văn tác phẩm của em và bị nhà trường thu hồi giấy báo nhập học."
Nam sinh dẫn đầu có chút không vui khi bị cướp câu trả lời, lúc này mới bước tới nói thêm: “Đúng, chính là người tên Quý Dữu, cô ta hình như có khúc mắc lớn với em, chúng ta đang lo lắng cho em sẽ gặp rắc rối nên muốn nhắc nhở em một chút.
Lúc này Từ Tư Vũ mới giống như chợt ngộ ra, trên mặt hiện lên một nụ cười nhẹ, nhẹ nhàng nói: "Cảm ơn các đàn anh đã quan tâm. Chuyện này em đã biết, nhất định sẽ chú ý."
Nam sinh lúc này mới cảm thấy nhẹ nhõm một chút rồi nói: “Em biết thì tốt, Tư Vũ, căn cứ theo điều tra của chúng ta, người tên Quý Dữu này, sau khi bị nhà trường hủy bỏ giấy trúng tuyển, đã tìm mọi cách để nhập học thông qua thân phận học sinh tự túc, cô ta vắt hết óc suy nghĩ, muốn gây khó dễ với em sau nửa năm nhập học, chúng ta nghi ngờ cô ta nhất định có ý đồ xấu, mặc dù tất cả chúng ta đều tin tưởng em sẽ không bao giờ thua cô ta, cho dù đây là một cuộc thi bình thường và chính quy, nhưng có thể cô ta sẽ giở thủ đoạn hèn hạ thì sao?
"Đúng, đúng đúng vậy... rất có thể a, Tư Vũ, em nhất định phải cảnh giác, cách tốt nhất là đừng để ý đến cô ta! Để cô ta tự mình diễn một mình đi!" Nam sinh bên cạnh phụ họa nói.
"Đề nghị của tôi là em không nên tiếp nhận! Để cô ta tự khiêu chiến một mình đi!"
Sau khi nghe hai nam sinh nói, Từ Tư Vũ im lặng một lúc rồi thở dài: "Hai vị đàn anh, em hiểu rồi. Về việc có nên chấp nhận lời khiêu chiến của cô ấy hay không, em sẽ cân nhắc kỹ lưỡng. Ngoài ra... bạn học Quý Dữu này, thực ra cô ấy từng là bạn cùng bàn của em, chúng em từng có mối quan hệ rất tốt. Em... em thực sự không biết tại sao bây giờ cô ấy lại trở thành như vậy? Vừa nghĩ đến cô ấy, em đã cảm thấy rất khó chịu…”
Ả ta dừng lại vài giây, trong mắt hiện lên nỗi buồn sâu thẳm rồi nói: “Em... đây cũng là lý do tại sao kể từ khi bắt đầu nhập học, em không chủ động đi tìm cô ấy, bởi vì – em không biết em nên đối mặt với cô ấy với tâm trạng như thế nào? Cô ấy... Em cũng phải chịu một phần trách nhiệm về việc cô ấy trở nên như thế này... Nếu em không thảo luận với cô ấy về ý tưởng xử lý tài liệu của mình thì... những chuyện này đã không xảy ra."
Lúc này, Từ Tư Vũ che miệng lại, cảm thấy khó chịu đến mức gần như không nói được.
Sau khi nghe lời này, hai nam sinh nhìn thấy tư thế yếu đuối và khó chịu của Từ Tư Vũ, chỉ hận không thể thay ả ta nhận lấy đau khổ này cho ả ta.
Nam sinh dẫn đầu cau mày, lớn tiếng nói: “Tư Vũ! Em không cần phải vì một người như cô ta mà khổ sở! Không cần phải vì một người như cô ta mà đau khổ! Em coi cô ta như bạn! Nhưng cô ta lại coi em như kẻ thù, cho nên, em hoàn toàn có thể không cần để ý đến cô ta! Điều đó không đáng!
"Đúng! Loại người này căn bản không đáng để em quan tâm!"
"Tư Vũ! Đừng suy nghĩ nhiều, đến lúc đó hãy mặc kệ cô ta."