Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 292 : Tiểu Thanh Hung Tàn
Cập nhật lúc: 2024-08-11 20:06:41
Lượt xem: 25
Nhìn thấy đầu "Sân Vắng Hoa Lạc", Quý Dữu có linh cảm đó là vật trong túi của mình.
Không có cách nào, đối với bại tướng dưới tay mình khi xưa, cô rất là tự tin.
Vì thế--
Quý Dữu không hề do dự, trực tiếp gửi lời mời khiêu chiến tới 'Sân Vắng Hoa Lạc'. Sau khi gửi đi thành công, cô đang nghĩ cách đánh bại đối phương lần này, thì đột nhiên nhận được nhắc nhở của hệ thống: [Đối phương đã từ chối lời mời của bạn. 】
Ngạch--
Khóe miệng Quý Dữu co giật, hùng tâm tráng khí trong lòng, đột nhiên như bị dội một chậu nước lạnh trong nháy mắt.
Cô không tin ma quỷ, nên lại gửi lời mời khiêu chiến, kèm theo lời nhắn: [Anh em, tới chiến một trận đi! 】
Trương Duệ, tên trực tuyến là "Sân Vắng Hoa Lạc", kể từ khi bị Từ Châu đánh bại trong lớp và mất tư cách tham gia đội huấn luyện đặc biệt, cậu ta đã quyết chí tự cường, bắt đầu ở trên Tinh Võng điên cuồng phát động khiêu chiến. Dựa vào tinh thần không muốn mạng, hôm nay cuối cùng cũng đủ điều kiện để tiến vào vòng tiếp theo. Cậu ta đã thi đấu 100 trận và thắng 80 trận, tỷ lệ thắng vừa đạt 80%. Để đảm bảo an toàn, Trương Duệ không định lại thi đấu nữa, vạn nhất lật xe, nếu thua thì sẽ mất tư cách thăng cấp.
Vì vậy, Trương Duệ đã từ chối đối phương mà không chút do dự.
Chỉ là, người này có vẻ hơi chút đáng ghét, cự tuyệt một lần, nhưng lại hướng mình phát động khiêu chiến lần thứ hai, đây là để mắt tới mình ? Hay là ?
Trương Duệ cau mày và kiên quyết từ chối.
Quý Dữu: "..."
Từ chối lần thứ hai.
Nhìn chằm chằm cái đầu tỏa sáng của 'Sân Vắng Hoa Lạc', Quý Dữu thực sự không nỡ, sau khi nghĩ đi nghĩ lại, cô mặt dày mày dạn gửi cho đối phương thư khiêu chiến lần thứ ba. Lần này, Quý Dữu còn dùng phép khích tướng : [Thủ hạ bại tướng của bản vương, chỉ thua một trận đã sợ rồi à? Có dám hay không cùng bản vương đấu một lần nữa ?]
Lời này vừa nói ra, liền có tiếng va chạm, Quý Dữu cảm thấy trước mắt tối sầm, lập tức bị truyền tống vào chiến trường.
A?
Đây là đồng ý rồi sao ?
Quý Dữu khóe miệng không nhịn được cong lên mỉm cười: Quả nhiên, phép kích tướng trăm phát trăm trúng nha.
Vì để kích tướng, mình dùng 'Bản Vương' những từ ngữ trung nhị này, Quý Dữu cũng không để ý, miễn dùng tốt là được.
Sau đó, cô giữ vững tinh thần và chuẩn bị ứng đối trận đấu.
Trận đấu này bắt đầu rất đột ngột, tại hiện trường không có nhiều khán giả, chỉ có hai ba con mèo con liếc nhìn, cảm thấy có chút tiếc nuối, người thì thiếu, chính mình chiến thắng, cũng không kiếm được nhiều tiền từ việc đặt cược.
Thôi vậy.
Cá cùng tay gấu, không thể đều chiếm được. Điều cô muốn bây giờ là chiến thắng chứ không phải tích phân.
Suy nghĩ của Quý Dữu cứ quay đi quay lại, chỉ trong chốc lát, cô đã nheo mắt lại nhìn 'Sân Vắng Hoa Lạc' đối diện.
Đột nhiên--
Quý Dữu giật mình một cái, cả người càng là suýt chút nữa nhảy bật dựng lên .
Chết tiệt!
Chuyện gì xảy ra thế!
Tại sao con hàng trước mắt này, vì sao mang bảng tên hai chữ 'Tiểu Thanh', mà không phải bốn chữ 'Sân Vắng Hoa Lạc' ?
Ở giữa đã xảy ra chuyện gì ?
Ai!
Rốt cuộc là ai?
Ai đột nhiên bí mật thay đổi đối thủ cho mình?
Quý Dữu cảm thấy thật huyền ảo.
Bởi vì quá mức ngạc nhiên, dẫn đến đồng hồ đếm ngược kết thúc, cô vậy mà còn chưa kịp phản ứng——
Bên cạnh đài quan sát:
"Chết tiệt! Người này là đồ ngốc sao? Tại sao không lấy ra cơ giáp? Đang chờ bị đánh à?"
"Gửi sự ấm áp đến cộng đồng? Cho ai đó một cái đầu?"
"Lấy cơ giáp ra! Nhanh lên!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-292-tieu-thanh-hung-tan.html.]
"Có còn đánh nữa hay không? Không đánh sao không rút lui? Đừng lãng phí thời gian chúng ta xem trận chiến."
Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!
Quý Dữu có vẻ xấu hổ và nhanh chóng tỉnh táo lại, lấy ra cơ giáp của mình. May mắn, đối thủ của cô 'Tiểu Thanh' khá lịch sự, không có giậu đỗ bìm leo, trực tiếp đuổi cô ra khỏi sàn đấu chỉ bằng một phát pháo.
Khi Quý Dữu khoe ra cơ giáp của mình, bước vào khoang điều khiển và kết nối với cơ giáp, xung quanh lại có một tràng cười khác:
"Là gây cười ? Hay là ngu ngốc? Hay là một trò đùa?"
“Hay là ba trong một?”
"Cơ giáp cổ?"
“ Bọn gia hỏa này còn chưa hết hi vọng sao?”
"Những ví dụ bi kịch trong quá khứ chẳng phải là chưa đủ sao? Còn có người dám chơi cơ giáp cổ sao? Còn bắt chước người khác, cũng dám chơi nổi? Tự cho mình thật sự là boss ngu ngốc tự bạo sao?" Hay là nữ hoàng đồng nát nha?"
Quý Dữu: "..."
Người mới vừa nói kia, chẳng lẽ cũng không thèm nhìn tên dự thi của song phương sao? Trước mặt mình có bốn chữ "Nữ hoàng đồng nát" to lớn như vậy, anh ta đây là bị bệnh tăng nhãn áp, không nhìn thấy sao?
Còn đó--
Cuối cùng thì chuyện gì đã xảy ra?
Tại sao cơ giáp cổ, từ chỗ bị hàng nghìn người khinh thường bỗng nhiên được hàng nghìn người săn đón, bây giờ lại bị hàng nghìn người khinh thường? Bất quá mới có mấy ngày mà sao lại có nhiều biến cố đến bất ngờ như vậy, khiến cho người ta trở tay không kịp nha.
Lúc này, 'Tiểu Thanh' ở đối diện đột nhiên nói: " Bại tướng dưới tay sao? Nếu tôi nhớ không nhầm, thì cậu là bại tướng dưới tay của tôi a?"
Quý Dữu: "..."
Nghĩ tới hình ảnh nào đó, tâm tình Quý Dữu bỗng nhiên trở nên không tốt, khóe miệng nhếch lên hỏi: "Tiểu Thanh, vì sao đối thủ của tôi lại đột nhiên trở thành cậu?"
Tiểu Thanh nói: "Không phải cậu mời tôi sao?" Giọng nói của cậu ta rất trong trẻo dễ nghe, không hiểu sao, nghe lại còn có một cảm giác quen thuộc.
Quý Dữu: "???"
Cô nhanh chóng kiểm tra lại khung mà mình đã gửi thư khiêu chiến, xem xét, ôi, thật đúng là Tiểu Thanh! Sau đó, phía trên Tiểu Thanh, cái tên "Sân Vắng Hoa Lạc" treo rực rỡ. Nói cách khác, tình huống hiện tại là do vừa rồi cô liên tục bị từ chối, nên trượt tay, chọn nhầm người?
Quý Dữu chán nản.
Nhưng--
Quý Dữu là không thể dễ dàng chịu thua, cô nhanh chóng điều chỉnh tâm lý, tập trung đối mặt với khiêu chiến sắp tới.
Ở phía đối diện, Tiểu Thanh nghiêm túc hỏi: “Chuẩn bị xong chưa?”
Quý Dữu gật đầu, vừa định nói, tôi chuẩn bị kỹ càng b.ắ.n nát đầu chó cậu! Lần trước cô bất cẩn nên bị đối phương b.ắ.n một pháo bay. Thời gian này? Không thể nào!
Tiêu Thanh nhìn thấy Quý Dữu gật đầu, liền thấp giọng nói: "Vậy - tạm biệt."
Một khẩu pháo hạt năng lượng cao, khóa chặt vào cơ giáp cổ của Quý Dữu, chỉ nghe, vèo phát ra một tiếng vù vù.
Ngay khi bị khóa chặt, cảm giác nguy hiểm của Quý Dữu đột nhiên dâng lên, khi một âm thanh nhỏ xuyên qua không khí, Quý Dữu cũng ngay lập tức đứng dậy từ mặt đất, lăn xuống đất trong tư thế vặn vẹo, rồi bật dậy trong chớp mắt, điên cuồng chạy trốn...
Tuy nhiên, sau khi khẩu pháo hạt được phóng đi, nó b.ắ.n trượt một kích, vậy mà không trực tiếp phát nổ, thay vào đó, nó đột ngột chuyển hướng, lần nữa khóa mục tiêu và truy đuổi cơ giáp cổ do Quý Dữu điều khiển.
Quý Dữu: "Chết tiệt!!!"
Tình huống gì vậy?
Pháo hạt này không phải là vật phẩm tiêu hao? Còn có chức năng truy đuổi sao?
Quý Dữu quay người bỏ chạy! !
Tuy nhiên, pháo hạt khóa chặt cô, tốc độ nhanh đến mức nó lao tới trước mặt cô ngay lập tức.
Bùm--
Chi nhìn thấy một ánh sáng chói mắt, phát nổ trên cơ giáp của Quý Dữu...
Quý Dữu miệng đắng lưỡi khô, đầu óc choáng váng, tức giận đến vỡ mật....
Ngay sau đó, hệ thống truyền đến hai chữ lớn: [Thất bại! 】
Quý Dữu: "..."
Trước sau chỉ trong 5 giây, Quý Dữu còn không hiểu vừa rồi xảy ra chuyện gì, lại bị hạt pháo nổ chết!