Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 244 : Bảo Toàn Mạng Sống
Cập nhật lúc: 2024-08-02 07:10:17
Lượt xem: 31
Sau khi tan học, Quý Dữu, Sở Kiều Kiều, Thẩm Trường Thanh, Nhạc Tê Quang, Thịnh Thanh Nham...... Tất cả đều ngựa không dừng vó, tiến đến nhà ăn. Lần này rất may mắn, đuổi kịp thời gian trước 10 phút khi kết thúc cung ứng đồ ăn tự nhiên, tất cả mọi người đều có được món mình yêu thích.
Lần này, ở cửa sổ múc cơm sườn kho là đàn chị Thi Nhã, Quý Dữu hài lòng nâng đĩa thức ăn, bên trong chứa đầy sườn kho, một bên còn thêm một muỗng lớn súp nước sườn kho, điều này dẫn đến Quý Dữu dọc theo đường đi, đều có chút lén lén lút lút, sợ có người đột nhiên nhảy ra cướp đi mấy miếng sườn kho dư của mình đi.
Người khác không đáng sợ chỉ có nên đề phòng đúng là Thẩm Trường Thanh, Thịnh Thanh Nham, Nhạc Tê Nguyên...... Mấy cái tên này đều là trộm.
Cho nên, Quý Dữu cũng không muốn theo chân bọn hắn ngồi cùng một chỗ ăn cơm.
Cô muốn tìm một góc không ai quen biết, trốn đi và lặng lẽ thưởng thức những món ăn ngon.
Nhưng --
Sở Kiều Kiều từ xa đã gọi Quý Dữu: "Bạn học Quý Dữu, nhanh tới đây ngồi! Tớ cố ý để lại một chỗ cho cậu nè."
Quý Dữu ngoài cười nhưng trong không cười, nói: "Cám ơn cậu a."
Sở Kiều Kiều vung tay lên, nói: "Không cần cám ơn, được phục vụ người đẹp là vinh hạnh của tớ."
Quý Dữu ôm đĩa thức ăn, quay đầu muốn đi: "Hẹn gặp lại."
Nhạc Tê Quang quát lên: "Đồ ngốc, cậu có thể đi, nhưng đồ ăn để lại."
Quý Dữu: "......"
Quý Dữu hít sâu một hơi, mắng: "Nhạc Tê Quang, đừng tưởng rằng bà đây không dám đánh cậu! Bà đây sớm muộn cũng có một ngày, muốn đánh nổ đầu chó của cậu!"
Nhạc Tê Quang mắt nhìn chằm chằm đĩa thức ăn của Quý Dữu, nhìn không chớp mắt, thuận miệng nói: "Baba đã chờ ngày này lâu lắm rồi, số 4444, cậu đồ ngu ngốc này, cậu có thể như mong đợi, đem thời gian dời sớm hơn được hay không ?"
Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!
Nói xong giơ tay định lấy miếng thịt trong đĩa của Quý Dữu, nhưng Sở Kiều Kiều đã dùng đũa hất văng: "Dừng lại! Tớ sẽ bảo vệ sườn kho của bạn học Quý Dữu!"
Quý Dữu: "......"
Chết tiệt!
Cô tại sao phải cùng một đám thiểu năng trí tuệ này ngồi cùng một chỗ ăn cơm?
Bên này, Thẩm Trường Thanh, Nhạc Tê Nguyên, Thịnh Thanh Nham bọn hắn, mặc dù biểu hiện không bằng Nhạc Tê Quang ngu xuẩn, cũng không như Sở Kiều Kiều nổi loạn, nhưng những người này mắt nhìn chằm chằm đĩa thức ăn trong tay Quý Dữu, toàn bộ đều như con sói độc ác.
Quý Dữu đứng ngồi không yên.
Trong nháy mắt, cô cơ hồ là không chút suy nghĩ, cúi đầu l.i.ế.m hết từng miếng sườn kho nhanh nhất có thể trong đời, sau đó cô ngẩng đầu lên, nhìn xung quanh và nói: "Các cậu bỏ cuộc đi. Tớ sẽ tự mình bảo vệ sườn kho của tớ"
Mọi người: "!!!"
Mọi người choáng váng.
Mọi người hít thở không thông.
Mọi người tự bế.
Trong số đó, người duy nhất tương đối bình tĩnh có lẽ là Thẩm Trường Thanh, lúc Quý Dữu cúi đầu, cậu ta bối rối, khôn ngoan hơi quay đầu đi, vì vậy, cậu ta không có tiếp tục thưởng thức những hành động quái dị của Quý Dữu.
Mấy giây sau, Thịnh Thanh Nham đầu tiên chịu không được, cậu ta che miệng lại, ghét bỏ nói: "Quỷ nghèo c.h.ế.t tiệt a...... Cậu cậu cậu......Cậu thật ghê tởm a......"
Nhạc Tê Quang phụ hoạ: "Ghê tởm!"
Nhạc Tê Nguyên theo sát: "Ghê tởm!"
Louis cùng Rance: "Ừm...... Thật sự có chút ghê tởm."
Sở Kiều Kiều có chút chần chờ, nhưng vẫn là yên lặng lui về sau một bước, nói: " Bạn học Quý Dữu, ngoài việc bảo vệ đồ ăn ra, chỗ nào cậu cũng xinh đẹp dễ thương, tớ sẽ không vì một khuyết điểm nhỏ như vậy mà ghét bỏ cậu. Đừng lo."
Thẩm Trường Thanh không có lên tiếng, hoàn toàn như trước đây giữ vững trầm mặc.
Quý Dữu kẹp lên một miếng sườn kho, đắc ý cắn một cái, nói: "Cảm ơn các cậu đã ủng hộ, tớ sẽ tiếp tục cố gắng cho đến khi các cậu không còn dám đánh chủ ý thịt trong đĩa của tớ."
Mấy người trợn trắng mắt nhìn cô một cái, nhao nhao vùi đầu ăn thịt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-244-bao-toan-mang-song.html.]
Trên bàn ăn, mọi người đều chán ghét hành động ghê tởm của Quý Dữu, bầu không khí rơi vào im lặng đến lạ thường. Mọi người dọn đồ ăn gần như nhanh hơn bình thường, lau miệng, sau đó đều đứng dậy muốn quay về nghỉ ngơi.
Quý Dữu cũng giống vậy.
Cô đứng lên, vừa đem đĩa thức ăn ném vào thùng rác, bên cạnh đột nhiên thoáng qua một thân ảnh cao lớn, thân hình của đối phương rất cao, đem Quý Dữu tôn lên càng thêm nhỏ nhắn xinh xắn , Quý Dữu cũng không thích làm một tên lùn.
Nhưng --
Bốn phía đều là đám người có đôi chân dài miên man, lúc nào cũng làm cho cô có một ảo giác mình là tên lùn.
Quý Dữu buồn bực: "Có chuyện gì?"
Vị khách không mời mà đến này là Nhạc Tê Nguyên.
Lúc này Nhạc Tê Nguyên vẻ mặt có chút khó hiểu, thấp giọng hỏi: "Số 4444, tớ hỏi cậu một chuyện."
Quý Dữu không hiểu: "Nói a?"
Có chuyện cứ nói, có rắm cứ thả, người này đột nhiên ngăn mình, cản trở mình muốn hỏi chuyện, thực sự là đặc biệt kỳ quái.
Hơn nữa, ánh mắt kia, là cái gì quỷ a, nhìn mình, giống như mình là người thiếu nợ không trả ? Bộ dạng ghét bỏ, xoắn xuýt, phiền muộn......như thể mình đã làm điều gì đó vô nhân đạo.
Sắc mặt Nhạc Tê Nguyên bây giờ có thể là nói không dễ nhìn, cậu ta hỏi: "Cậu có phải hay không thi đấu trong Giáo Nội Võng của liên minh?"
Quý Dữu sững sờ: "Đúng vậy a."
Nhạc Tê Nguyên sắc mặt lại trầm xuống, hỏi: "Đã đánh mấy trận? Đối thủ là ai? Còn có cậu tên gọi là gì?"
Quý Dữu liếc cậu ta một cái tức giận nói: "Cậu hỏi cái này làm gì? Tớ sẽ không nói cho các cậu biết đâu, ngay từ đầu các cậu đã bảo tớ không thể tham gia vì tớ chỉ là tự tìm đường c.h.ế.t mà thôi."
Nhạc Tê Nguyên nghiến răng nghiến lợi, nói: "Ai nói, lời này tớ cũng không có nói."
Quý Dữu gãi gãi đầu, sau khi suy nghĩ một chút, giật mình nói: "A ha ~ quên đi, hình như là cay mắt -- a không, là Thịnh Thanh Nham nói."
Nhạc Tê Nguyên sắc mặt càng thêm đen, mắng: "Cậu nghe cậu ta làm gì? Cậu ta là người sợ c.h.ế.t bẩm sinh, bình thường cậu ta dám tìm đường c.h.ế.t sao? Nếu là cậu ta dám thì không sống được tới giờ."
Quý Dữu: "......"
Mặc dù tình huống thực tế, cùng chính mình tưởng tượng có chút chênh lệch, nhưng -- Thịnh Thanh Nham nói cũng không sai gì, dù sao cũng không ai có thể đảm bảo một ngày nào đó chính mình sẽ không tự tìm đường c.h.ế.t trên Tinh Võng.
Cho nên --
Tốt nhất vẫn nên bảo trọng mạng sống mới là quan trọng.
Nhạc Tê Nguyên sắc mặt khó coi, hỏi: "Nói cho tớ biết cơ giáp của cậu là gì."
Quý Dữu liếc cậu ta: "Không thể nói."
Nhạc Tê Nguyên: "......"
Quý Dữu tròng mắt xoay chuyển, nhịn không được hỏi: "Cậu muốn biết cơ giáp của tớ là gì, nghĩ muốn lừa gạt tớ, chẳng phải cậu có ý định quỷ quái nào đó sao? Hay là-- cậu đã bị tớ đánh dã man trên Tinh Võng?"
Nhạc Tê Nguyên nghe xong, suýt chút nữa giậm chân: "Chỉ bằng cậu phế vật như vậy? Cũng nghĩ muốn đánh tớ? Kiếp sau a."
Quý Dữu hắc hắc cười trộm, nói: "Vậy cũng chưa chắc a! Bà đây trên Tinh Võng đã quét qua hàng ngàn quân, vô địch! Đến nay thua trong tay của tớ không chỉ có 100 người, mà còn có 1000 người! Tỉnh a! Cậu chính là một trong những bại tướng dưới tay của tớ!"
Nghe xong câu nói này, không biết vì cái gì, Nhạc Tê Nguyên sắc mặt đột nhiên bắt đầu chuyển tốt, vốn là cậu chỉ có chút hoài nghi, người mấy ngày trước đối chiến cùng mình 'nữ vương đồng nát' là Quý Dữu, dù sao thủ pháp tương tự như thế, nhưng mà?
Tinh thần lực của đối phương phi thường cường đại, có thể là Quý Dữu sao? Cô chỉ là cấp D mà thôi.
Hơn nữa --
Quý Dữu người này, bản lĩnh không có còn đánh rắm, miệng lưỡi lanh lẹ, cô luôn miệng tự khen mình, rất có thể sự thật vừa vặn tương phản. Cô nàng này nhất định là ở trên Tinh Võng thua rất thảm, vì mặt mũi, mới nói bốc phét như vậy.
Chắc chắn là như thế.