Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 241 : Thi Nhã Kết Làm Bạn Tốt
Cập nhật lúc: 2024-08-01 15:34:01
Lượt xem: 26
Lão già này, chuyện gì đang xảy ra vậy?
Đây là tiết tấu muốn đem học sinh bức cho c.h.ế.t a?
Nhất định là vậy!
Lão già xấu xa, quá xảo quyệt!
Quý Dữu cắn răng, khẽ nói: Lần sau, tôi, Quý Dữu tất nhiên sẽ cho ông ta tâm phục khẩu phục, tự mình nói ra bạn học Quý Dữu vô cùng ưu tú, so với bất luận một học sinh hệ tài liệu nào đều ưu tú hơn!
Phải thăng cấp độ!
Cô không đạt tới mục tiêu này, cô thề không làm người!
Cứ như vậy a.
Khi Quý Dữu chuẩn bị ngủ, cô bất ngờ nhận được thông báo thêm số liên lạc làm bạn bè. Cô mở ra và nhìn thấy trên đó viết ngắn gọn bốn chữ: 【 Tôi là Thi Nhã. 】
Trong nháy mắt, lòng Quý Dữu đầy phiền muộn, tất cả đều tan thành mây khói.
Là đàn chị Thi Nhã!
Cô ấy......
Cô ấy thật sự nguyện ý thêm số liên lạc với mình a.
Quý Dữu bấm đồng ý, cảm giác trong lòng có một bụng lời muốn nói, chôn ở đáy lòng, liền hận không thể lốp bốp toàn bộ cùng đàn chị Thi Nhã nói ra, nhưng mà, lời đến trước mắt, cô lại cảm thấy rất xấu hổ.
Có chút ngượng ngùng khi mở miệng.
Bởi vì -- sau khi đàn chị Thi Nhã gửi kết bạn thì đàn chị Thi Nhã cũng không gửi thêm lời nhắn nào nữa.
Nghĩ đến vẻ mặt lạnh lùng của đàn chị Thi Nhã, Quý Dữu biết cô ấy có lẽ không thích nói chuyện a? Có thể cũng không thích người nói nhiều, nếu biết mình nói nhiều có thể hay không chọc cho đàn chị Thi Nhã ghét bỏ ?
Hức hức hức ~
Không muốn oa.
Nghĩ đến sẽ mất đi sự ưu ái của đàn chị Thi Nhã, Quý Dữu đã cảm thấy chịu không được.
Cho nên --
Cô phải khắc chế!
Cô cắn chặt răng, nói với mình không cho phép nhiều lời, sau đó, sau khi suy đi nghĩ lại, xóa đi xóa lại mấy lần, cô gửi đến đàn chị Thi Nhã một lời chào hỏi lễ phép, ân cần:【 Chào chị, đàn chị Thi Nhã, em là Quý Dữu khóa 131 của ban tự tài trợ Thật cao hứng vì chị đã kết bạn với em. 】
Sau khi gửi đi, Quý Dữu rối rắm, cô đã bỏ sót một câu, lẽ ra phải bổ sung thêm một câu【 Đàn chị Thi Nhã, em rất thích chị. 】 Mới đúng nha.
Đáng tiếc --
Tin nhắn đã gửi đi, không có cách nào thu hồi.
Quý Dữu trừng khung chat, ảo não không thôi.
Nhưng --
Chỉ qua 2 giây, Quý Dữu nhận được tin nhắn trả lời của đàn chị Thi Nhã : 【 Chị cũng thật cao hứng. 】
Quý Dữu: "A?"
Mặc dù câu trả lời này, nhìn rất bình thường, rất bình tĩnh, nhưng Quý Dữu không hiểu sao lại rất vui vẻ, cô không quan tâm liệu nó có phải bình thường hay không mà cô chỉ vui mừng khi nghĩ đây chính là đàn chị Thi Nhã tự mình trả lời.
Còn có --
Đàn chị Thi Nhã chẳng lẽ là chị ruột của mình sao?
Là bị lưu lạc ở bên ngoài ?
Quý Dữu đã thắc mắc rất lâu, tại sao đàn chị Thi Nhã mỗi lần múc cơm lại ưu ái cô hơn, nhưng cô vẫn không thể đoán ra được. Cô thật sự không thể nhịn được nữa nên đã gửi tin nhắn để hỏi :【 Đàn chị Thi Nhã em có thể mạo muội hỏi một câu vì cái gì mỗi lần múc cơm chị đều ưu đãi cho em vậy ? 】
Nếu như không phải chỉ là một mình bản thân cô, Quý Dữu sẽ không suy nghĩ lung tung, nhưng đàn chị Thi Nhã đối với người nào cũng đều lạnh lùng, một mặt không nể tình, nhưng đối với bản thân của cô dù thái độ có lạnh lùng nhưng chị ấy lại cho mình nhiều thứ hơn người khác.
Cho nên --
Quý Dữu rất muốn biết nha.
Nhưng sau khi câu hỏi này được gửi đi, đàn chị Thi Nhã rất lâu vẫn không có trả lời.
1 Phút.
2 Phút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-241-thi-nha-ket-lam-ban-tot.html.]
3 Phút.
......
Mắt thấy, đã qua 10 phút, Quý Dữu không thể bình tĩnh được nữa, trong lòng của cô có chút hoảng hốt, chẳng lẽ mình hỏi đến chủ đề nhạy cảm không thể hỏi được sao ?
Hay là?
Nghĩ nghĩ, Quý Dữu cảm thấy có một chút bất an, lại gửi một tin nhắn khác cho đàn chị Thi Nhã : 【 Đàn chị Thi Nhã, nếu như vấn đề này không tiện trả lời, thì không cần trả lời a, em không ngại. Em thật sự không ngại. 】
Gửi xong.
Quý Dữu thấp thỏm chờ đợi.
Bên này.
Thi Nhã đang ngồi ở trên bệ cửa sổ, nhìn những ngôi sao bên ngoài phòng, khi nhìn thấy câu hỏi của Quý Dữu, cô sững sờ và có chút hoảng hốt, đột nhiên cảnh tượng đau buồn không muốn nhớ đến trong quá khứ bỗng nhiên ùa về.
Thi Nhã sinh ra ở hành tinh Bella, đó là một địa phương rất nghèo nàn và hỗn loạn, tài nguyên khan hiếm, và những tên cướp biển hung hãn, dân chúng bình thường nếu ra ngoài một mình thậm chí có thể mất mạng tùy lúc, về sau tinh cầu này lại bị bầy tinh thú vây hãm, một năm kia Thi Nhã vừa đầy 3 tuổi cũng là một năm mất đi mẹ, vốn là một nhà bọn họ đều phải mất mạng, may mắn là Quân đoàn của liên minh kịp thời xuất hiện cứu bọn họ.
Thi Nhã cùng ba Thi Nhã là nạn nhân của thảm họa, đã tạm thời được chuyển đến hành tinh rác 101 để tị nạn.
Hành tinh rác 101, mặc dù hoàn cảnh ác liệt, nhưng ít ra không cần lo lắng vấn đề an toàn, hơn nữa chi phí sinh hoạt thấp, rẻ hơn nhiều so với các hành tinh khác, ba của Thi Nhã bản thân thiên phú không được cao nên ông không thể kiếm được việc làm được trả lương cao ở các hành tinh khác, sau khi suy đi nghĩ lại ba của Thi Nhã liền mang theo cô đến hành tinh rác 101 định cư.
Cuộc sống của hai cha con tuy vất vả nhưng đầy ấm áp.
Bản thân Thi Nhã thiên phú cũng rất thấp, baba đã chăm chỉ làm việc để bồi dưỡng cô, giúp cô thăng cấp sức mạnh tinh thần đến cấp C và thể chất đến cấp C. Nhưng Thi Nhã cũng không vì thế cảm thấy tiếc cho bản thân vì điều này, cô rất nỗ lực học tập.
Sau đó, bằng nỗ lực của chính mình Thi Nhã đã được nhận vào hệ chế tạo cơ giáp của Học viện Quân sự Lãm Nguyệt Tinh, ba của Thiên Nhã rất vui vẻ.
Sau khi Thi Nhã vào trường, cô học tập chăm chỉ và trở thành sinh viên xuất sắc của hệ chế tạo cơ giáp với thiên phú cực thấp.
Nguyên bản --
Thi Nhã tin rằng việc được nhận vào Học viện Quân sự Lãm Nguyệt Tinh là một bước ngoặt trong số phận của cô và là bước ngoặt trong vận mệnh của gia đình họ. Mọi thứ đều phát triển theo chiều hướng tốt đẹp, chỉ cần cô làm việc chăm chỉ, cha cô sẽ có một cuộc sống tốt đẹp trong tương lai.
Nhưng mà --
Thi Nhã không biết, ba ba vì để cho cô yên tâm đến trường, không lo ăn không lo mặc, ba cô đã âm thầm hi sinh rất nhiều thậm chí ông còn liều mạng đi nhặt rác ở nơi dã ngoại, đi săn lùng các tài liệu tinh thú hữu ích.....
Ngày đó, Thi Nhã vừa trở về nhà vào kỳ nghỉ, biết được ba ba lại muốn đi dã ngoại thu thập Thiết Lê Mộc, Thi Nhã không yên lòng, mãnh liệt yêu cầu cùng đi theo, ba ba không lay chuyển được cô nên để cho cô đi cùng, nhưng chỉ cho phép ở rìa ngoài.
Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!
Về sau, thời gian đã đến, cô đã đợi rất lâu ở điểm chờ.
--
Nhưng baba từ đầu đến cuối không có trở về.
Sau đó nữa --
Là chờ được tin dữ.
Hài cốt của baba không còn.
Baba chân chính biến mất ở trên thế giới này, huyết nhục táng thân ở trong miệng của tinh thú ......
Thi Nhã không nhớ rõ mình rốt cuộc là vượt qua như thế nào, cũng không nhớ kỹ mình rốt cuộc về đến nhà ra sao, cho tới bây giờ, cô vẫn như cũ không thể nào tiếp thu được sự thật này.
Baba đã không còn.
Người ba đã hy sinh mạng sống cho cô, che chở cô khỏi mưa gió, che chở cho cô bằng chiếc ô lớn đã không còn nữa.
Không còn.
Vĩnh viễn, biến mất ở trên thế giới này.
Cô từng nghĩ, chỉ cần cô thành công tốt nghiệp, tìm được một công việc tốt và trở thành thợ chế tạo cơ giáp thì cô có thể đưa ba mình rời khỏi hành tinh rác 101, liên minh lớn như vậy và có rất nhiều địa điểm ổn định. Hai cha con bọn họ có thể đi đến bất cứ hành tinh yên ổn nào đó để định cư.
Chỉ cần -- cô cố gắng một chút nữa.
Cố gắng hơn nữa.
Cô có thể.
Thế nhưng a......
Trong bất tri bất giác, ngồi yên bên cửa sổ, nhìn bầu trời đầy sao, khóe mắt Thi Nhã lặng yên chảy xuống mấy giọt nước mắt.
Giọt nước mắt này, nó không nghe lời, trong nháy mắt như vỡ đê.