Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 239 : Có Sữa Chính Là Mẹ
Cập nhật lúc: 2024-07-31 21:35:38
Lượt xem: 39
Sau khi các thành viên của đội huấn luyện đặc biệt đã được xác định, Quý Dữu và các học sinh được chọn rất mong chờ thông báo ngay lập tức của giáo viên Mục Kiếm Linh về hình thức huấn luyện đặc biệt. Tất nhiên - tiêu điểm mọi người đều tập trung vào 100 tích phân và 20 học phần sau khi huấn luyện.
Đây mới là quan trọng nhất a!
Nhạc Tê Quang nghĩ đến số tích phân còn dư lại của chính mình, sắc mặt có chút xoắn xuýt, đánh bạo, chạy tới hỏi Mục Kiếm Linh, "Cô ơi, em có thể nhận trước 100 tích phân được không ạ?"
Mục Kiếm Linh liếc cậu một cái, không có lên tiếng.
Nhạc Tê Quang lớn tiếng nói: "Dù sao 100 tích phân này, sớm muộn cũng đưa cho em, đưa sớm hay muộn cũng như nhau, cô giúp em đưa trước đi a." Cậu đang lo không có tích phân chữa trị cơ giáp trong Giáo Nội Võng trên liên minh .
Tối hôm qua thi đấu, không cẩn thận làm hỏng cơ giáp, hôm nay nếu không đem cơ giáp sửa chữa tốt, cậu thật không có cách nào tiếp tục thi đấu.
Nhạc Tê Quang rất gấp.
Nhưng --
Mục Kiếm Linh nghe vậy, thản nhiên nói: "Vì sao buổi sáng với buổi tối không thể ăn chung với nhau?"
Nhạc Tê Quang: "......"
Nhạc Tê Quang cố gắng nắm bắt cơ hội, nói: "Cô giáo, hai cái này tính chất không giống nhau, không thể đánh đồng a."
Mục Kiếm Linh liếc hắn: "Như thế nào không giống nhau? Ta cảm thấy nó chính là một dạng."
Nhạc Tê Quang: "......"
Nhạc Tê Quang thất bại tan tác mà quay trở về.
Là một nhà giàu mới nổi, Quý Dữu đối với tích phân ngược lại không có đặc biệt khao khát, cô tương đối tò mò nội dung đặc huấn rốt cuộc là cái gì.
Vì vậy, Quý Dữu nhịn không được nhiều lần hỏi: "Cô ơi, có thể hay không sớm nói cho chúng em biết khóa đặc huấn là cái gì không? Chúng ta có cần phải chuẩn bị trước không?"
Vấn đề này, tất cả mọi người rất quan tâm, bởi vậy, không ít người dừng lại, nghiêng lỗ tai lắng nghe.
Mục Kiếm Linh nói: "Không cần chuẩn bị trước cái gì cả, chỉ cần các người nghe lời là được."
Đám người: "......"
Chẳng lẽ -- mọi người còn không nghe lời sao?
Toàn thế giới này không có học sinh nào ngoan ngoãn nghe lời hơn bọn họ đúng không a? Đến mức cô giáo Mục nói một lời, nhưng không ai dám nói hai lời a.
Híc ~
Mục Kiếm Linh không có nhắc lại nữa mà để hàng trăm người không được chọn tiếp tục thao tác làm quen với cơ giáp, còn người trúng tuyển, thì toàn thể bắt đầu huấn luyện trọng lực.
Trong quá trình huấn luyện , vô cùng buồn tẻ cùng nhàm chán, tất cả bọn người Quý Dữu đều cắn răng kiên trì cho đến khi cô giáo Mục Kiếm Linh kêu ngừng, mọi người mới dừng lại.
Một ngày này, sau khi tan học, Quý Dữu cùng những học sinh được huấn luyện đặc biệt, cũng không kịp thời gian đi nhà ăn cung ứng thức ăn tự nhiên, không có cách nào, Quý Dữu cũng không đi nhà ăn, trực tiếp tại ký túc xá ăn dinh dưỡng tề để đối phó.
Trong khoảng thời gian này, khẩu vị đều bị dưỡng thành kén ăn, nay lại ăn dinh dưỡng tề, không chỉ có Quý Dữu chính mình cảm thấy khó chịu, bên trong thế giới tinh thần của cô, sáu đầu tơ ăn hàng từng đứa hướng Quý Dữu lần lượt kháng nghị.
Lão Đại trực tiếp nhất, sau khi kháng nghị, còn dẫn năm đầu tơ còn lại, nghiêm chỉnh tuyên bố lập trường của bọn nó: 【 Từ hôm nay trở đi, nói không với đồ ăn rác rưởi ! 】
Lão Nhị đuổi theo:[ Từ hôm nay trở đi, nói không với đồ ăn rác rưởi ! ]
Lão Tam giống như trên.
Lão Tứ, Lão Ngũ, Lão Lục, tất cả đều đứng dậy, kiên quyết biểu thị cự tuyệt đồ ăn rác rưởi.
Lão Tứ so với các đầu tơ nói nhiều hơn, không chỉ cho thấy lập trường, còn líu ríu đòi Quý Dữu, nói: 【 Chủ nhân! Xin đừng ăn đồ ăn rác rưởi nữa, đừng vũ nhục đầu tơ chúng tôi, đầu tơ cũng có tôn nghiêm. 】
Quý Dữu: "......"
Quý Dữu có chút đau đầu.
Thành thật mà nói, trước đây cô không thể nhìn thấy mấy đầu tơ tinh thần ồn ào này, cô cảm giác thế giới của mình rất thanh tĩnh, rất an nhàn...... Nhưng kể từ khi những đầu tơ tinh thần trở nên hoạt động, cùng giao tiếp với cô một cách trôi chảy, cô thường xuyên cảm thấy bọn chúng đáng ghét.
Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!
Liền nói bây giờ a, chính mình chỉ là không có kịp thời gian cung ứng đồ ăn tự nhiên, ăn một chút dinh dưỡng tề để đối phó, vậy mà cũng bị những đầu tơ tinh thần này ghét bỏ.
Cô trêu ai ghẹo ai?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-239-co-sua-chinh-la-me.html.]
Không kịp ăn đồ ăn tự nhiên, không có hưởng thụ được sủng ái của đàn chị Thi Nhã, cô đã rất khó chịu rồi được không?
Quý Dữu đen mặt, nói: "Các cậu lại tiếp tục gây sự, ba ngày kế tiếp tôi sẽ ăn dinh dưỡng tề mỗi ngày."
Sáu đầu tơ: "......"
Sáu đầu tơ bị dọa, toàn thể cứng ngắc lại.
Hồi lâu.
Lão Tứ run rẩy cơ thể, yếu ớt hỏi: 【 Chủ nhân, chủ nhân, ngài là nghiêm túc sao? 】
Quý Dữu khẽ nói: "Hừ hừ...... Ta nhìn giống không nghiêm túc hả?"
Lão Tứ thân hình cứng đờ.
Chỉ là......Chính là nhìn quá nghiêm túc, mọi người mới sợ nha.
Bị Quý Dữu hù dọa một cái như vậy, Lão Tứ lắm lời, không còn dám lải nhải nữa.
Còn các đầu tơ khác, nghĩ tới hậu quả, cũng không dám lại lải nhải......
Trong lúc nhất thời, toàn bộ thế giới tinh thần, tràn ngập sự im lặng quỷ dị, cùng với tràn ngập một nỗi buồn không thể giải thích được.
Hồi lâu, Lão Đại là một đầu tơ mạnh nhất và uy nghiêm nhất trong các đầu tơ, nghĩ mình không thể im lặng được nữa, nó dũng cảm đứng dậy, vẫy đuôi, bắt đầu tranh luận với chủ nhân độc ác về sự thật, giảng đạo lý: 【 Chủ nhân! Ngài không thể đối xử với các đầu tơ như vậy. Nếu làm như vậy. Ngài thật sự sẽ mất đi tình yêu của chúng tôi. Nếu các đầu tơ không thích chủ nhân của mình, nó sẽ không làm việc chăm chỉ vì chủ nhân của mình a......】
Quý Dữu nói: "Hừ hừ ~ nhưng các cậu như vậy là đang cố tình gây sự, cũng sẽ mất đi sự sủng ái của chủ nhân, nếu chủ nhân không sủng ái các đầu tơ, hắn tuyệt đối sẽ không muốn tìm đồ ăn ngon cho các đầu tơ ăn a......"
Lão Đại: "......"
Đừng Bận Tâm.
Ai bảo chủ nhân khống chế sự sống của mọi người a .
Lão Đại tự bế.
Lão Đại không muốn giảng đạo lý nữa.
Trên thực tế, không thể nói đạo lý rõ ràng với một chủ nhân không nói lý và mưu mô như vậy.
Sau khi thành công tức giận đám đầu tơ dám kháng nghị đến tự bế, Quý Dữu cũng am hiểu đạo lý đánh một gậy cho một viên đường, cô lúc này, lập tức lấy ra một quả táo lớn hôm nay đã mua trên Tinh Võng từ gói hàng chuyển phát nhanh của mình.
Quý Dữu đã mua tổng cộng hai quả táo này, mỗi quả nặng 200g và trị giá 810 tín dụng mỗi quả, Quý Dữu cắn răng mua những quả táo này về làm quà cho mình.
Cô đã nghĩ đến quả táo này vô số ngày đêm khi ở trên tinh cầu rác, nhưng lúc đó cô thiếu tiền nên cắn răng chịu đựng không mua.
"Răng rắc......"
"Răng rắc......"
Quý Dữu không nói tiếng nào, đem trái táo rửa sạch sẽ, xoa xoa, rồi cắn một miếng lớn phát ra âm thanh giòn rụm. Quả táo đắt tiền này quả thật đáng giá, vị chua ngọt, đầy nước và thơm dễ chịu.
Quý Dữu mới ăn vài miếng vào bụng, đã cảm giác thể xác tinh thần thoải mái.
Lúc này, ngay lập tức sáu đầu tơ trong thế giới tinh thần của cô cũng lấy lại sức sống sau khi tự bế, mỗi đầu tơ dường như đã quên mất những gì mình vừa làm và nói những lời nịnh hót xung quanh Quý Dữu:
Lão Đại: 【 Ăn ngon! Ăn ngon! Ăn ngon! Chủ nhân ngài là chủ nhân tốt nhất trên thế giới. 】
Lão Nhị: 【 Tôi vĩnh viễn ưa thích chủ nhân! Tôi cũng thích ăn quả táo lớn này! 】
Lão Tam: 【 Oa oa oa! Quả táo lớn là thứ tôi ăn qua ngon nhất, chủ nhân cũng là tốt nhất toàn thế giới chủ nhân. 】
Lão Tứ không hổ là thông minh hơn so với các đầu tơ khác, lúc này nó đã biết kiểm điểm lại sai lầm của mình: 【 Ô oa...... Tứ tứ trách oan chủ nhân rồi, chủ nhân là yêu chúng ta nhất, chủ nhân! Chủ nhân! Chủ nhân! Tôi cũng vĩnh viễn ưa thích chủ nhân nhất......】
Lão Ngũ đâu? Quả nhiên không hổ là đầu tơ trung thực nhất, ăn xong liền yêu cầu chủ nhân cho làm việc: 【 Chủ nhân! Ăn thật ngon a! Chủ nhân, có cái gì muốn lão Ngũ làm không? Lão Ngũ ngay lập tức sẽ làm việc cho chủ nhân. 】
Lão Lục theo đuôi: 【 Ăn ngon! Ăn ngon! Ăn ngon! Ưa thích chủ nhân! Thích chủ nhân!"
Quý Dữu: "A --"
Một đám ăn hàng có sữa mới kêu mẹ vậy thì muốn các cậu có ích lợi gì?