Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 218 : Nhan Cẩu Kiều Kiều Thật Đáng Sợ

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-29 15:05:36
Lượt xem: 32

Cái gì?

 

Ôm kiểu công chúa ?

 

Trong lúc nhất thời, Quý Dữu suýt chút nữa sụp đổ: "Oa ô... Là ai! Mau thả tôi xuống! Đây là bắt cóc!"

 

Sở Kiều Kiều cười hắc hắc nói: " Quý Dữu, vừa rồi cậu thật xinh đẹp, cậu đã mê hoặc tớ thật sâu, cậu đã đánh cắp trái tim của tớ, tớ muốn moi trái tim của cậu ra."

 

Quý Dữu: "..."

 

Quý Dữu hít sâu một hơi, nói: "Thả tớ cuống ! Đồ vô sỉ, cậu không chỉ bắt cóc, còn bị nghi ngờ uy h.i.ế.p tớ!"

 

Sở Kiều Kiều có chút tùy hứng : " Không thả."

 

Cô ấy có chân dài, tay dài thêm khí lực của cô ấy phi thường lớn nên khi ôm Quý Dữu bằng cả hai tay, trông như thể đang ôm một con búp bê nhồi bông. Dáng vẻ một chút trọng lượng đều không có, nhìn nhẹ nhàng và dễ dàng ngăn chặn sự giãy dụa của Quý Dữu .

 

Sở Kiều Kiều nghiêng người, áp vào tai Quý Dữu, nhỏ giọng nói: "Ngoan a... Nếu cậu còn dám cử động nữa, tớ nhịn không được sẽ hôn cậu a."

 

Quý Dữu toàn thân cứng đờ trong chốc lát, một lúc sau mới run rẩy hỏi: "... Sở Kiều Kiều, cậu là ma quỷ sao?"

 

Chết tiệt~

 

Ma quỷ cũng không đáng sợ bằng cậu đâu.

 

Đây là hoạt động thú vị gì vậy? Quả thực là muốn đem người bình thường dọa đến phát điên, được chứ?

 

Sở Kiều Kiều bước những bước dài, mấy giây đã ra khỏi trường bắn, sau đó cô đặt Quý Dữu xuống, lớn tiếng nói: "Không phải chỉ thấy cậu mệt mỏi không có sức, tớ sợ cậu không thể đi được, nên mới có lòng tốt chạy đến ôm cậu nha."

 

Quý Dữu mở miệng, không nói nên lời: " Tớ cảm ơn cậu a."

 

Sở Kiều Kiều xua tay nói: "Được phục vụ mỹ nhân là vinh hạnh của tớ, không cần cảm ơn, không cần cảm ơn."

 

Quý Dữu: "..."

 

Quý Dữu hít sâu một hơi nói: "Tớ cảm ơn cậu, mười tám đời tổ tiên của cậu a.... Cậu muốn giúp tớ, cậu có thể dìu tớ một chút là được a, tại sao cậu lại muốn ôm tớ ? Cậu ôm tớ thì cũng thôi đi, cậu có thể khiêng tớ, cõng ta đều được, nhưng vì cái gì lại muốn kiểu công chúa a?"

 

Ahhh! ! !

 

Quý Dữu sắp sụp đổ.

 

Trên thực tế, cách mọi người xung quanh nhìn mình và Sở Kiều Kiều có gì đó không ổn.

 

Ahhh! ! !

 

Ngay cả ánh mắt của những người Dữu quen biết như Từ Châu, Trương Duệ, Nhạc Tê Quang, Nhạc Tê Nguyên, Louis, Thẩm Trường Thanh... cũng bắt đầu trở nên kỳ quái.

 

Quý Dữu cảm thấy như mình đang nghẹt thở.

 

Ngay khi chân của Quý Dữu vừa đặt xuống đất, cô ngay lập tức giữ khoảng cách với Sở Kiều Kiều. Hành động, phong thái và tốc độ của cô giống như đang liều mạng tránh né ôn thần. Quý Dữu nhìn bốn phía, nghiêm túc giải thích: "Vừa rồi tôi cùng tên ngốc kia không có quan hệ gì! Đừng tùy tiện suy đoán!"

 

Mọi người: "Ồ..."

 

Một chữ "Ồ", sự thật thì ngầm hiểu lẫn nhau.

 

Quý Dữu: "!!!"

 

Quý Dữu gãi đầu hét lớn: "Bà đây thật sự không có bất cứ quan hệ nào đến cô ấy! Bất luận cái gì ! Bất luận cái gì!"

 

Mọi người: "Ồ..."

 

Chúng tôi hiểu nên bạn không cần phải giải thích quá nhiều.

 

Quý Dữu: "!!!"

 

Cái gì gọi là, dù bản thân có đầy miệng nhưng vẫn không thể giải thích rõ ràng?

 

Đây chính là.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-218-nhan-cau-kieu-kieu-that-dang-so.html.]

Đây chính là.

 

Đây chính là a a a! ! !

 

Quý Dữu: "..."

 

Quý Dữu im lặng.

 

Quý Dữu mắc chứng tự kỷ.

 

Thân hình của Quý Dữu lảo đảo muốn ngã. Khi cô đang cố gắng đứng vững thì một đôi tay đột nhiên vươn ra từ phía sau, dọa Quý Dữu nhảy cao đến ba thước, muốn tránh đi, nhưng vẫn là bị người tới giữ chặt, Tạ Linh Chi đen mặt, nói: " Chị không có đam mê yêu thích con gái."

 

Khi Quý Dữu nhìn thấy là chị Linh Chi, tâm trạng bối rối của cô cuối cùng cũng lắng xuống, vẻ mặt đau khổ nói: "Em cũng không thích con gái, vừa rồi em thực sự sắp bị hù c.h.ế.t bởi động tác của Kiều Kiều."

 

Tạ Linh Chi hít sâu một hơi nói: "Em cứ coi như không có chuyện gì xảy ra, mọi người thật sự có thể an bài các em sao ? Vì cái gì phản ứng mạnh như vậy?"

 

Quý Dữu: "..."

 

Quý Dữu: "Cũng đúng a." Cô phản ứng dữ dội như vậy, chủ yếu là vì không chịu được, mình đột nhiên bị ôm kiểu công chúa! Nhưng bị một cô bé ôm như công chúa, quả thật là vừa xấu hổ lại vừa lúng túng a.

 

Tạ Linh Chi bĩu môi nói: "Cứ coi như là bạn học tốt bụng, giúp đỡ em là được."

 

Quý Dữu vẻ mặt đau khổ nói: " Cũng chỉ có thể như vậy."

 

Tạ Linh Chi trợn mắt nhìn cô nói: "Đúng rồi, ở vòng này em đã cạn kiệt thể lực và tinh thần rồi, em dựa vào cái gì để giành chiến thắng ở vòng tiếp theo? Thật sự không nên chỉ khoe khoang mà thôi. Bắn cái gì mà ba phát liên tục a ! Vẫn cứ ba phát ! Em không thể b.ắ.n một phát lại b.ắ.n một phát không được sao hả ?

 

Quý Dữu nghiêm túc nói: "Em nghĩ mình có thể làm được và muốn thử, nên em đã thử thách bản thân."

 

Đương nhiên--

 

Sau khi làn sóng sảng khoái này trôi qua, cô thật sự ăn khổ, nếu như không phải thể lực tiêu hao, tạm thời không thể hoàn toàn khôi phục, cô đã không bị Sở Kiều Kiều ôm kiểu công chúa.

 

Hơn nữa, hạng mục tranh tài tiếp theo là gì?

 

Các hạng mục tranh tài mỗi tháng không cố định, mà được chủ cửa hàng lựa chọn ngẫu nhiên nên không ai biết hạng mục tranh tài tiếp theo sẽ là hạng mục thể chất hay hạng mục tinh thần.

 

Tóm lại, nếu vòng thứ tư là thi đấu thể chất, Quý Dữu tuyệt đối là xong đời.

 

Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!

Tạ Linh Chi tức giận nói: "Em thật là không có đầu óc, em là một cái bốc đồng ngu xuẩn!" Bàn của bọn họ đều xui xẻo, toàn thể bại trận, hiện tại chỉ còn lại Quý Dữu. Có thể nói Quý Dữu lúc này là niềm hy vọng của mọi người.

 

Kết quả là em ấy lại làm loạn như vậy.

 

Quý Dữu có chút chán nản: "Em chưa bao giờ nghĩ tới thể chất kiệt quệ lại nghiêm trọng như vậy. Trận tiếp theo sẽ chiến đấu như thế nào? Em nên làm gì đây?"

 

Tạ Linh Chi liếc cô một cái, nói: "Không có cách nào! Nếu không được thì từ bỏ đi. Chỉ là một trò chơi mà thôi, có tham gia hay không không phải quan trọng, sao em lại nghiêm túc như vậy?"

 

Quý Dữu nghĩ nghĩ thấy cũng đúng. Hôm nay cô thử b.ắ.n súng, cô phát hiện ra chuyện b.ắ.n s.ú.n.g là một điều thú vị. Bây giờ Quý Dữu đột nhiên muốn trở thành một chiến binh cơ giáp b.ắ.n tỉa!

 

Ẩn mình trong bóng tối và tấn công từng kẻ thù một.

 

Cảm giác này, chỉ cần tưởng tượng liền sảng khoái đến muốn bay lên.

 

Nếu trước đây Quý Dữu không có phương hướng thì giờ đây cô đã hiểu được con đường trở thành chiến sĩ mà mình nên đi! Cô muốn trở thành một chiến binh công kích, dù là cận chiến, tấn công tầm xa hay b.ắ.n súng... cô phải đạt đến cấp độ cao nhất!

 

Cô có thể làm được.

 

Cho dù bây giờ không làm được thì sau này cũng có thể từng bước vượt qua chính mình.

 

Lúc này, Quý Dữu và Tạ Linh Chi cũng đã trở lại quán lẩu. Thể lệ của vòng thi thứ ba đã được công bố!

 

Thật đáng mừng, đó không phải về thể chất mà là một vòng câu đố về tinh thần!

 

Cho dù là Sở Kiều Kiều, Tạ Linh Chi, Tạ Xuyên Khung, Leah....... những người Quý Dữu quen biết lúc này đều cảm thấy nhẹ nhõm, điều này ít nhất chứng minh nếu có thể vượt qua vòng này, thì sẽ đến được vòng cuối cùng.

 

Do đã bị loại nhiều người, nên nhân số cũng giảm đi. Lúc này, chỉ có 25 người thi đấu, địa điểm thi đấu là ở đại sảnh nhà hàng lẩu, thật ra nơi này là một không gian có thể kéo dài, có thể chứa được nhiều người cùng xem.

 

Quý Dữu tìm vị trí người chơi của mình theo con số được đưa ra trong trò chơi và từ từ ngồi xuống.

 

 

Loading...