Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 194 : Quý Hữu Là Chủ Nhân Hào Phóng

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-21 18:21:16
Lượt xem: 46

Đúng lúc này, quang não của Quý Dữu vang lên tiếng thông báo nhận được kiện hàng, cô nhìn xem thì phát hiện đó là hồn khí cô mua đã giao tới.

 

Quý Dữu không nói hai lời, cô nhanh chóng mở cửa rồi nhận lấy kiện hàng chuyển phát nhanh.

 

Trong học viện quân sự Lãm Nguyệt Tinh có người máy cỡ nhỏ chuyển phát hàng hóa thống nhất, cực kỳ nhanh và tiện lợi. Cầm kiện hàng về ký túc xá, Quý Dữu gấp không chờ nổi mở ra, bốn hồn khí dần dần hiện ra trước mắt, mỗi một cái đều có ánh sáng óng ánh trong suốt đang lưu chuyển.

 

Quý Dữu vươn tay ra cầm lấy món đắt nhất lên để quan sát, đó cũng là hồn khí đã khiến cô tốn mất 1,3 triệu điểm tín dụng, nếu chỉ đơn thuần nhìn vào bề ngoài thì Quý Dữu phát hiện hồn khí thấp cấp này không có gì khác so với ba món khác. Sở dĩ nó giá trị hơn chủ yếu là vì trận pháp đồ, Quý Dữu tập trung quan sát trận pháp đồ trên bề mặt hồn khí.

 

Trận pháp đồ này nói như thế nào đây? Thoáng nhìn thì rất phức tạp, cùng so sánh với hồn khí thấp cấp 1 triệu thì tốc độ lưu chuyển của trận pháp đồ nhanh hơn, khí thế càng to lớn hơn...... Quý Dữu đã thử thì phát hiện thật sự là kết cấu của nó càng ổn định hơn.

 

Kết cấu của trận pháp đồ có ổn định hay không là một trong những chỉ tiêu quan trọng nhất để đánh giá giá trị của hồn khí, càng ổn định thì thời gian sử dụng càng lâu, càng dễ dàng đạt tới hiệu quả trau dồi tinh thần lực.

 

Trận pháp đồ của bốn hồn khí này vừa mới xuất hiện là Quý Dữu đã cảm giác được đám tơ lười biếng trong thế giới tinh thần bắt đầu ngo nghe rục rịch, cũng chính vào lúc ngón tay Quý Dữu chạm vào hồn khí thấp cấp 1,3 triệu là toàn bộ cơ thể của tất cả đám tơ đã bành trướng vô số lần chỉ trong nháy mắt đó, gần như muốn khiến cho toàn bộ thế giới tinh thần nứt vỡ ---

 

Quý Dữu: "......"

 

Ngây thơ.

 

Chính mình ngây thơ thật.

 

Ban đầu cứ nghĩ chúng nó là cự mãng, hiện tại mới nhìn ra đây hoàn toàn là ống khói khổng lồ.

 

A ---

 

Cũng không đúng.

 

Tóm lại, từng sợi tơ này nhìn rất khủng bố dọa người, không hề xinh xắn lanh lợi chút nào.

 

Cho nên ---

 

Điều này chứng tỏ cái gì?

 

Điều này chứng tỏ chúng nó vẫn giữ thực lực của chúng nó nha.

 

Đám tơ thấy Quý Dữu vẫn không nhúc nhích, vẫn chưa cống hiến hồn khí lại đây thì cả đám vô cùng lo lắng, lúc thì bứt tai lúc thì cào má, tuy mấy bộ phận này chúng nó không hề có nhưng chỉ cần xem biểu cảm là Quý Dữu đã hiểu ý của chúng nó.

 

Quý Dữu mỉm cười, thận trọng nói: "Gấp cái gì? Tao còn chưa xem xong đâu."

 

Lão Đại: [Xem gì mà xem? Đồ ăn thì có gì đẹp. Nhanh chóng ăn mới là chính sự a.]

 

Lão Nhị: [Tán thành.]

 

Lão Tam: [Tán thành.]

 

Lão Tứ ngoẹo đầu sang một bên, cũng không biết đang toan tính điều gì mà đột nhiên hớn hở vẫy đuôi: [Nghe chủ nhân, chủ nhân làm cái gì đều đúng hết.]

 

Quý Dữu: "......"

 

Quả nhiên, Lão Tứ là đồ xảo quyệt, nhưng không thể không nói một kẻ xảo quyệt giỏi nịnh bợ đúng là khiến cho người ta thích hơn chút, vì thế Quý Dữu nở nụ cười mỉm với Lão Tứ.

 

Cái đuôi của lão tứ càng vẫy vùng vui vẻ hơn.

 

Lão Ngũ ngẩng cao đầu rồi hỏi một cách ngây thơ: [Chủ nhân, khi nào chúng ta bắt đầu ăn nha?]

 

Lão Lục theo sát giống như trùng theo đuôi: [Khi nào ăn nha?]

 

Quý Dữu đáp: "Ngoan nào...... Không nóng vội."

 

Sao có thể không cấp bách được?

 

Sáu sợi tơ bao gồm cả Lão Tứ giỏi nịnh nọt, tất cả đều lộ ra dáng vẻ lo lắng, cả đám không ngừng vẫy cái đuôi, thỉnh thoảng đều đưa mắt về hướng sâu thẳm trong bóng tối đen đặc, như thể đang đề phòng cái gì.

 

Ân?

 

Quý Dữu như đang nghĩ ngợi điều gì.

 

Đề phòng Thiết Phiến sao?

 

Lại nói tiếp, hồn khí trước đó, những viên đường đậu và cả Điệp Mật đều bị ăn sạch; thực ra Quý Dữu không cần chủ động ăn hoặc sử dụng thì đã tự động bị hấp thu hay bị nuốt chửng, cô tưởng sáu sợi tơ của mình làm, hiện tại nghĩ đến thì không phải đồ tham ăn chúng nó rồi.

 

Thực ra lại là Thiết Phiến?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-194-quy-huu-la-chu-nhan-hao-phong.html.]

 

Thiết Phiến tự chủ động hấp thu sao?

 

Quý Dữu liếc nhìn vào nơi tối tăm bí ẩn kia, lúc này vẫn không nhìn thấy tung tích của Thiết Phiến, không gian rộng lớn đen như mực đó có những gì, thì ý thức của Quý Dữu không có cách nào chạm đến, đám tơ tinh thần cũng hoàn toàn không mò tới nơi đó.

 

Điều này thực sự chứng thực hai việc:

 

Thứ nhất, đám tơ tinh thần bị giới hạn không đi tới nơi đó được.

 

Thứ hai, nơi đó rất nguy hiểm, hoặc là không có lợi ích gì nên đám tơ tinh thần lười đi xem.

 

Đối với Quý Dữu mà nói, dù là thế giới tinh thần của mình hay thiết phiến thì đều có quá nhiều bí ẩn chưa được giải đáp. Đột nhiên bản thân xuyên qua, Thiết Phiến thần bí cùng với Tiểu Dữu trong Thiết Phiến...... Những điều này đều là thông tin riêng tư tuyệt mật của Quý Dữu, liên quan đến an toàn sinh mạng của bản thân cô và Tiểu Dữu nên Quý Dữu không có cách nào tìm người ngoài giúp giải thích sự nghi ngờ, chính cô cũng không tìm ra nguyên nhân cho nên Quý Dữu quyết định tạm thời không nghĩ đến điều này nữa, cô chuẩn bị dùng hết hồn khí 1,3 triệu này, trong lúc ý nghĩ này vừa nảy sinh thì ---

 

Bỗng nhiên ---

 

Thiết Phiến ẩn náu trong bóng tối đột nhiên xuất hiện.

 

Cùng lúc đó, tất cả sợi tơ tinh thần đều tranh nhau chen lến, tràn tới ---

 

Hồn khí nhỏ nhoi đáng thương vừa mới lộ đầu đã rơi vào trong miệng đám sói gian ác này.

 

Kết quả đã rõ ràng, Thiết Phiến vẫn chiếm phần to như trước, sáu sợi tơ không đoạt được nên chỉ có thể nhặt nhạnh cơm thừa canh cặn mà Thiết Phiến làm rơi vãi, nhưng đám tơ này cũng ăn rất vui vẻ và thỏa mãn.

 

Nhìn cảnh tượng này, không hiểu sao Quý Dữu cảm thấy hơi đáng thương.

 

Ai nha ---

 

Đám tơ ngu xuẩn của mình ngày thường bị chính mình áp bức cũng đủ rồi, mấu chốt là mỗi lần có đồ ăn ngon thì lại chỉ có thể ăn đồ ăn thừa.

 

Đáng thương.

 

Đáng tiếc.

 

Thật đáng buồn.

 

Nhưng ---

 

Bởi vì thương tiếc chúng nó là sẽ từ bỏ áp bức chúng nó sao?

 

Không có khả năng.

 

Đời này đều không thể.

 

Hơn nữa Quý Dữu còn quyết định tương lai phải ra sức áp bức chúng nó mới được! Mấy con hàng này đều là đám nhóc hư đốn ba ngày không đánh là nhảy lên nóc nhà lật ngói, nếu bản thân hơi lơi lỏng, làm không tốt sẽ bị chúng nó cưỡi trên đầu.

 

Hừ hừ.

 

Rất nhanh, tinh thần lực và trận pháp đồ lưu chuyển trên bề mặt hồn khí 1,3 triệu này đã bị tiêu hao không còn.

 

Quý Dữu ngẫm nghĩ rồi nói: "Lão Thiết, còn cả Lão Đại, Lão Nhị...... Lão Lục! Hiện tại chúng bây ăn vui vẻ rồi chứ? Đừng nói ta không thương chúng bây, hôm nay ta sẽ cho chúng bây ăn no nê một lần, ăn thỏa thích ......"

 

Vừa nghe thấy câu này, sáu sợi tơ tinh thần đang quấn chặt lấy Thiết Phiến vùng vẫy cái đuôi.

Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!

 

Quý Dữu mỉm cười nói: "Ăn xong bữa này thì phải làm chăm chỉ làm việc vào."

 

Sáu sợi tơ vui vẻ đến mức suýt chút nữa đã bay múa khắp nơi, nhưng hiện tại là thời gian tranh đồ ăn, không ai dám lộn xộn, tất cả đều chen chúc trên Thiết Phiến, cực kỳ khắc chế cái đuôi nhỏ đang rung rung.

 

Sau đó ---

 

Quý Dữu cũng không kéo dài thời gian thêm, cô lập tức lấy ra ba món hồn khí, cũng để Thiết Phiến và sợi tinh thần tiêu hao hết.

 

Những hồn khí này vừa tiến vào thế giới tinh thần thì ánh sáng trên thân của chúng có thể dùng mắt thường thấy được tốc độ dần dần mờ đi, trở nên tối lại cho đến cuối cùng không nhìn thấy chút ánh sánh nào, chất liệu chịu tải hồn khí cũng vỡ vụn chỉ trong nháy mắt khi trận pháp đồ biến mất.

 

Cảnh tượng này thật sự rất thần kỳ.

 

Với hành động hào phóng cho ăn bốn món hồn khí cùng một lúc của Quý Dữu, cho dù là sợi tinh thần hay Thiết Phiến rõ ràng là đều cực kỳ vui vẻ, ánh sáng trên người Thiết Phiến ngày càng sáng, hoa văn phức tạp trên bề mặt Thiết Phiến cũng càng rõ rệt hơn, Quý Dữu nắm chặt thời gian muốn nhanh chóng nhìn trộm cho rõ mới được.

 

Lúc này đột nhiên cô cảm giác được sáu sợi tơ cùng nhau tỏ ý kháng nghị: [A a a...... Quý lột da, không cho phép cô nhúc nhích! Để chúng tôi ăn xong lại nói sau!]

 

Quý Dữu: "......"

 

 

Loading...