Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 148 : Nói Hươu Nói Vượn
Cập nhật lúc: 2024-07-17 21:11:42
Lượt xem: 39
Các sinh viên thi nhau ngậm miệng lại, bên tai Mục Kiếm Linh cũng được thanh tịnh nên cô tiếp tục xem phim truyền hình.
Cốt truyện đã tiến triển đến đoạn chính thất và tiểu tam chính diện quyết đấu, tiểu tam xinh đẹp ỷ vào việc được ông chồng của chính thất yêu chiều bèn kêu gào chính thất là bà thím già nhanh đi c.h.ế.t đi, nhưng đột nhiên chính thất xé mặt nạ xuống, ấy vậy mà lại là người phụ nữ còn xinh đẹp hơn cả tiểu tam, tiểu tam kinh hoảng ngậm miệng trong nháy mắt, cũng ở trong phút chốc đó ông chồng hồi tâm chuyển ý……
Cốt truyện m.á.u chó này quả thực phải vỗ bàn tán dương!
Mục Kiếm Linh xem đến mức hô to đã nghiền, thậm chí mất trí đến mức đánh thưởng cho phim truyền hình mấy chục nghìn điểm tín dụng.
Quý Dữu: “……”
Quý Dữu nấp ở phía sau giảng viên Mục Kiếm Linh và cùng xem với giảng viên Mục, thấy cảnh phim so với m.á.u chó còn muốn m.á.u chó hơn thì quả thực Quý Dữu sắp hộc ba lít máu, cô thật sự không hiểu được loại cốt truyện này có gì đáng để vui mừng khôn xiết?
Có gì đẹp mắt ?
Giảng viên Mục Kiếm Linh đánh thưởng một lần còn chưa đủ, ngón tay gõ một lượt, đùng một cái, lại có mấy chục nghìn điểm tín dụng bay ra ngoài, cô vừa cười lớn vừa vỗ tay: “Tốt lắm! Chính thất làm tốt lắm! Nên khiến cho tiểu tam ác độc ỷ vào bề ngoài xinh đẹp thử nếm mùi vị một lần bị phụ nữ càng xinh đẹp hơn cướp đàn ông mới đúng!”
Quý Dữu: “……”
Mục Kiếm Linh còn muốn đánh thưởng nữa, Quý Dữu thấy thế không nhịn được ngăn tay cô lại rồi sâu xa nói: “Cô Mục à, cô có nhiều tiền thật nha ~~~~” Cứ vung vung vung liền bay tận hơn trăm nghìn, quả thực…… Không phải tiền của Quý Dữu nhưng cô vẫn đau lòng đến mức không có cách nào hô hấp.
Mục Kiếm Linh sửng sốt rồi quay đầu hỏi: “Hử? Em không đi huấn luyện đi, tránh ở phía sau tôi làm cái gì?”
Quý Dữu nhếch miệng cười với Mục Kiếm Linh rồi nịnh nọt: “Các bạn học cứ đằng đằng sát khí thật đáng sợ ~ Tạm thời em ở phía sau cô để tránh đầu sóng ngọn gió a.”
Mục Kiếm Linh xụ mặt, định há mồm muốn mắng ---
Quý Dữu nhanh chóng nói: “Cô ơi, cô xem chính thất kia lớn lên xinh đẹp như vậy, tiểu tam kia cũng lớn lên đẹp như vậy, thế mà ông chồng kia lại xấu như thế, mặt thì râu ria rậm rạp lại còn cứ mập mạp thế nào ấy, ông ta bằng vào cái gì mà làm hai người đẹp tranh đoạt a ?”
Mục Kiếm Linh sắp buột miệng thốt ra tiếng mắng thì sắc mặt nghiêm túc lại rồi ngẫm nghĩ: Ồ? Hình như cũng đúng thế?
Bằng vào cái gì?
Tên đàn ông xấu như vậy bằng vào cái gì có thể có được tình yêu của hai người đẹp?
Quý Dữu thừa thắng xông lên vội vàng phân tích: “Cô xem, tiểu tam biết tất cả yêu thích của chính thất, biết cô ta không thích ăn hành, cũng không thích ăn dinh dưỡng tề…… Biết chính thất mỗi ngày rời giường lúc 6 giờ rưỡi, 7 giờ tiến vào phòng nghiên cứu để công tác, 5 giờ chiếu dắt chó đi dạo, 10 giờ lên giường ngủ đúng giờ --- Chính thất thì sao? Cô ta biết tiểu tam sợ tối, không dám ngủ một mình, còn biết tiểu tam cũng không thích ăn dinh dưỡng tề, dị ứng với hành……”
“Hai người bọn họ, biết người biết ta, hoàn toàn chính là một đôi được trời đất tạo nên a.”
“Nếu em mà là biên kịch thì sẽ viết tên đàn ông xấu xí này đi đời nhà ma! Chính thất và tiểu tam từ đối chọi gay gắt đến thưởng thức lẫn nhau, cuối cùng thành công dắt tay nhau hạnh phúc tốt đẹp cả đời, thật tốt.”
Mục Kiếm Linh nghe, càng nghe đôi mắt ngày càng sáng.
Thấy giảng viên Mục Kiếm Linh thật sự càng nghe càng hứng thú, mặt mày Quý Dữu không tự giác hiện lên nụ cười nịnh nọt, hết sức khả năng nói những lời vô căn cứ: “Chỉ nói tới đoạn xé mặt nạ vừa rồi cô vỗ bàn tán dương thôi, chính thất xé mặt nạ xuống làm tên đàn ông xấu xí kia hồi tâm chuyển ý, em cảm thấy chính thất không nên kéo tay tên xấu xí kia vui vẻ đi luôn, điều này quá uất nghẹn! Hẳn là cô ta nên đẩy gã xấu xí hồi tâm chuyển ý đó ra, trong khi gã đó khiếp sợ, hết sức đau lòng thì chính thất đi tới trước mặt tiểu tam, nâng mặt của tiểu tam lên hỏi tiểu tam [ Tiểu yêu tinh, tất cả những gì em thấy có vừa lòng không? Hết thảy những thì tôi làm đều là vì em ! ], lập tức tiểu tam từ mất mát, khiếp sợ chuyển thành kinh ngạc! Hóa ra --- Hóa ra --- Hóa ra bản thân lặng yên chú ý tất cả về cô ấy, cô ấy cũng không phải hoàn toàn không biết gì cả…… Cuối cùng hai người đẹp thổ lộ tiếng lòng với nhau……”
Mục Kiếm linh đột nhiên hung hăng vỗ bàn: “Hay!”
“Nên như vậy!”
“Hay lắm!”
“Gã xấu xí đó dạt sang một bên đi, người đẹp cùng một đôi!”
Quý Dữu bị dọa đến nhảy dựng, vừa thấy giảng viên Mục không phải tức giận mà là vẻ cực kỳ vừa lòng với chuyện mình bịa ra, nhưng mà --- Mình giúp giảng viên Mục tiết kiệm mấy chục nghìn điểm tín dụng đánh thưởng thì cũng không biết cô có thể đại phát thiện tâm khen thưởng một viên đường đậu cho mình hay không?
Quý Dữu nói đến nước miếng bay tứ tung, còn chưa đợi được việc đề ra yêu cầu với giảng viên thì chợt thấy sắc mặt của Mục Kiếm Linh trầm xuống, cô liếc về mình nói với vẻ sâu kín: “Em rất nhàn hả? Có phải rất vui vẻ khi cứ b.ắ.n nước bọt 15 phút như vậy hay không? Em rất nhàn nhưng tôi cũng rất nhàn sao?”
Quý Dữu: “……”
Rõ ràng cô nhàn đến mức đi xem phim m.á.u chó đấy.
Mục Kiếm Linh mắng: “ Em có thể như vậy thì sao em không đi quay phim truyền hình đi? Sao em không đi làm biên kịch đi? Tới tới tới…… Bút cho em đây! Hiện tại em viết một bộ lần nữa đi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-148-noi-huou-noi-vuon.html.]
Quý Dữu: “……”
Quý Dữu rất cạn lời, nói giống như vừa rồi ngửi được mùi ngon, đôi mắt liên tiếp tỏa sáng không phải là cô vậy.
Mục Kiếm Linh thấy vẻ mặt của Quý Dữu là biết cô đang suy nghĩ cái gì bèn lập tức vỗ bàn mắng: “Nhanh chóng đi huấn luyện! Lại trốn chỗ này nữa thì phạt em quét tước sân huấn luyện hai tháng!”
Oa oa oa~
Dùng xong ném luôn, các giảng viên đều quá vô lý, lại vô tình.
Nhưng ---
Vậy là đủ rồi.
Quý Dữu làm ổ cạnh giảng viên Mục, có giảng viên Mục uy h.i.ế.p nên các bạn học cũng không dám đi lên kiếm chuyện, cô cũng tạm nghỉ đủ rồi, lúc này cho dù là tinh thần lực hay thể lực đều khôi phục.
Lập tức cô lại chui vào bộ cơ giáp cỡ nhỏ rồi đi vào vòng chiến đấu một lần nữa.
Trong nháy mắt ---
Vô số họng pháo nhắm ngay vào Quý Dữu.
Oanh ---
Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!
Không cho Quý Dữu thời gian phản ứng, tất cả họng pháo đồng thời phóng ra.
Trong lúc mọi người định liệu trước, Quý Dữu đột nhiên dùng tốc độ không thể tưởng tượng được lẻn ra phía sau Phá Quân của Nhạc Tê Quang, trong nháy mắt họng pháo hoàn toàn b.ắ.n vào Phá Quân của Nhạc Tê Quang.
Oanh ---
Oanh ---
Oanh ---
Nhạc Tê Quang: “……”
Trước khi ngã xuống đất, đột nhiên Nhạc Tê Quang cảm thấy lúc này bản thân rất thích hợp mắng một câu thô tục nhưng không có cơ hội, hỏa lực mạnh mẽ tấn công đã cắt đứt kết nối tinh thần của cậu ta với cơ giáp rồi.
Chiêu gắp lửa bỏ tay người này của Quý Dữu đều không phải là lâm thời quyết định, từ lúc rời khỏi sau lưng giảng viên Mục cô đã sớm nhắm ngay vào Nhạc Tê Quang trước tiên, thừa dịp mọi người cho rằng bản thân không thể trốn được thì nhảy ra phía sau Nhạc Tê Quang.
Cơ giáp của cô có hình thể nhỏ, hơn nữa cô thao tác linh hoạt nên một đám tân binh vừa mới sờ tới cơ giáp muốn nhắm chuẩn một con côn trùng có cánh là khó càng thêm khó, cô chỉ cần trốn vào sau con voi thì thử hỏi có ai tìm được chính mình.
Quý Dữu vừa mừng thầm không thôi thì bỗng nhiên da đầu sinh ra cảm giác tê dại, ở giờ phút này cô dự cảm thấy có gì đó không tốt bèn lập tức lăn ngay tại chỗ, nhưng dường như kẻ địch đã đoán trước được điểm dừng chân của cô, họng pháo vừa đúng lúc nhắm vào nơi cô tránh né.
Oanh ---
Cơ giáp cỡ nhỏ bị ăn một pháo.
Quý Dữu dựa vào tốc độ mà chính cô cũng không có cách nào giải thích được ở trong nháy mắt bị trúng đạn đã hơi hơi chếch đi, né tránh một đòn trí mạng, quả pháo của đối phương b.ắ.n trúng vị trí cách hệ thống nguồn năng lượng 5cm ---
Còn ---
Còn dư lực.
Quý Dữu trở tay rút đao ra, khảm đao to lớn mãnh liệt bổ tới người này, đối phương gắng sức né tránh, nháy mắt Quý Dữu b.ắ.n một pháo!
Oanh ---
Trúng ngay hồng tâm!
Lập tức bộ cơ giáp này bị nện lên mặt đất, Quý Dữu giương mắt lên, muốn nhìn đó là ai ---