Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 12: Xe Hạt Châu
Cập nhật lúc: 2024-07-02 06:10:57
Lượt xem: 89
Quý Dữu nhìn xem cuộc gọi nhỡ, trong lòng ảo não không thôi, đều do chính mình hôm qua ngủ quên bỏ lỡ cơ hội đi thu thập " Thiết Lê Mộc"
"Ai "
Quý Dữu suy nghĩ một chút, gọi điện thoại cho chú Tạ Nghị hỏi xem bọn họ đã xuất phát chưa . Nếu chưa xuất phát thì cô còn vẫn còn cơ hội, cuộc gọi nhanh chóng được kết nối . Có tiếng gió hú và giọng nói hơi khàn khàn của chú Tạ Nghị: " A Dữu, ngươi như thế nào mới liên hệ ta, ta theo Ryan, bà Jenny đã tiến vào khu Tây. "
Quý Hữu nghe xong liền tỏ ra vô cùng tiếc nối , vội vàng nói xin lỗi với chú Tạ Nghị: " Cháu không biết chuyện gì đã xảy ra, cháu ngủ quên nên không nhận được tin nhắn của chú. "
Tạ Nghị nói: " Ân, tình huống bên này có chút phức tạp ta trước tiên không thể nói chuyện với người được nữa."
Quý Dữu vội nói: " Chú Tạ Nghị các người phải chú ý an toàn."
Tạ Nghị nói:" tốt"
Sau đó liên lạc đã bị cắt đứt. Quý Dữu hít sâu một hơi tự an ủi: " Không sao đâu chỉ là thiếu 24 tín dụng thôi, cũng không phải vấn đề gì lớn."
A..A...A
Vấn đề rất lớn được không ?
Chỉ cần hơi nghĩ chỉ đến một chút thịt cô liền đau không chịu được .
24 điểm a !
24 điểm a !
Phải mất bao nhiêu công sức để kiếm lại tiền ?
Quý Dữu càng nghĩ càng ngồi không nổi nữa, cô lập tức đứng dậy muốn tìm việc gì đó làm để kiếm tiền, nhưng cô đi loanh quanh trong phòng cũng không tìm được việc gì để làm, trong lúc vô tình cô thoáng thấy những dụng cụ làm hạt châu còn bám đầy bụi trong góc, máy tiện, máy đục lỗ, máy khoan, s.ú.n.g lục, cưa tay, giấy nhám..... đều có một đống lớn, vẻ mặt của Quý Dữu cứng lại, cô nghĩ đến đánh giá không tốt về cửa hàng trên Tinh Võng cô thậy đau lòng . Muốn xe hạt châu sao ? Vẫn làm ? Đừng bận tâm tiếp tục đi Tinh Võng làm lao động cu li a .
Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!
Thành thành thật thật chăm chỉ làm việc trong 1 giờ có thể kiếm được một lọ dinh dưỡng tề đấy. Trong lòng suy nghĩ như vậy , Quý Dữu lập tức tiến lên một bước, đi qua dụng cụ xe hạt châu bên cạnh , ngay khi chân cô vừa bước ra và chưa hoàn toàn thu lại, Quý Dữu đột nhiên vấp và suýt chút nữa ngã, cô cúi đầu xuống thì thấy đó là những hạt Thảo Quả, cô đã chất thành đóng trong góc, vương vãi khắp nơi, hạt Thảo Quả vừa tròn trịa và trơn trượt, cô không chú ý dẫm phải suýt chút nữa trượt ngã . Quý Hữu nhìn chằm chằm hạt Thảo Quả trước mặt .
Cái quái gì vậy? Đây là muốn để cho mình lấy chính nó a! Quý Dữu cảm thấy không vui nên lập tức cúi xuống nhặt một hạt thảo quả, đặt m.ô.n.g ngồi xuống ghế, bật máy tiện và lập tức bắt tay vào làm việc. Còn không phải là mài nó sao? Mài ? Mình nhất định phải mài những hạt Thảo Quả này trở nên tròn trịa và trơn nhẵn . Quý Hữu phồng má lên , hoặc là không làm, đã làm thì làm cho xong, lập tức liền động thủ xe hạt châu. Công việc này kiếp trước cô đã làm quen chính là không cần nghiên cứu kỹ chỉ nhìn thoáng qua là có thể nghĩ ra cách xe hạt . Quý Hữu trước tiên nhắm mắt lại và suy nghĩ một lúc, sau đó..... những bản thiết kế trong đầu cô lần lượt được trình bày.
Cứ như vậy !
Quý Dữu đưa tay liền bật máy tiện .
Bang bang
Bang bang
Bang bang
Sau khi nghe thấy vài tiếng bang bang bang lớp vỏ cứng cáp bao bọc hạt Thảo Quả được đánh bóng sạch sẽ, lộ ra phần lõi trong suốt như pha lê bên trong hạt Thảo Quả. Quý Dữu tập trung toàn bộ sự chú ý của mình vào hạt Thảo Quả, nội tâm của cô dần thay đổi từ khó chịu, tức giận và kích động sang bình tĩnh ,bình yên và ......những bức vẽ hình thành trong đầu cô , khi Quý Dữu tập trung mài giũa chúng, dần dần biến từ những tưởng tượng thành những khung cảnh thực tế trong tay cô. Trên lõi pha lê của hạt Thảo Quả này, Quý Dữu đã điêu khắc một bộ hoa với những cánh hoa màu đỏ tươi, nhị hoa màu vàng tươi, cành và lá màu xanh lá cây..... Toàn bộ hoa và cây, từ cành và lá, rễ rất sống động .
Quý Dữu nhìn hạt Thảo Quả có đường kính chưa đến 2 cm trong lòng bàn tay, trong lúc nhất thời cô không khỏi ngạc nhiên hết lần này đến lần khác, cô cảm thán rằng tay nghề của mình ngày càng trở nên hoàn thiện, tinh vi hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-12-xe-hat-chau.html.]
Chỉ tiếc ...
Có hoa không quả .
Không có người thưởng thức a .
Có lẽ là do có cảm xúc tốt cũng có thể là tâm tình của cô đã hoàn toàn bình tĩnh lại, Quý Dữu đột nhiên có cảm hứng không nỡ dừng lại liền tiếp tục khắc một hạt, sau khi cắt xong một hạt, cô đánh bóng và khắc tiếp một hạt.....
Một hạt .
Hai hạt .
Ba hạt .
Bốn hạt .
Đến 12 giờ trưa Quý Dữu cảm giác đầu có chút mệt mỏi,đành bất đắc dĩ buông dụng cụ trên tay xuống . Tiếp đó, cô cúi đầu khẽ đếm phát hiện cứ như vậy trong một buổi sáng cô đã mài được tổng cộng 9 hạt, tất cả đều được đánh bóng mịn tròn và sáng bóng. Trên mỗi hạt đều có hoa, cây, phong cảnh hoặc những hình tượng nhỏ, những con vật chúng dường như được tạo ra từ thiên đường, không hề có dấu vết chạm khắc nào cả.
Ây da !
Đã biết tay nghề của mình thật sự càng ngày càng phát triển nha ! Đối với cái này Quý Dữu rất hài lòng, chỉ là thứ này không có người thưởng thức, bán không được tiền thì có ích gì đây . Nghĩ đến đây tâm tình vốn hưng phấn của Quý Dữu không khỏi u ám, cô cho rằng mình đã lãng phí nữa buổi sáng để khắc mấy hạt châu vô dụng . Thời điểm này làm gì không tốt ? Chính là đi Tinh Võng làm lao động cu li cũng có thể đổi 2-3 cái tính dụng a. Luẩn thuẩn trong lòng làm cái gì mà đi xe hạt châu a ?
Trong lúc nhất thời, trong lòng Quý Dữu tràn ngập sự khó chịu và bực bội vẻ mặt cô càng ngày càng chán nản, cô đưa tay lên chụp lấy 9 hạt châu muốn ném vào thùng rác, nhưng cô đột nhiên dừng lại, có phần bất đắc dĩ . Sau đó Quý Dữu thu tay lại, một lần nữa mở ra Tinh Võng , cô đi vào cửa hàng của mình muốn đặt hạt châu hôm nay xe được để lên kệ, đến việc có thể bán hay không, cô cũng không có nhiều hi vọng . Cửa hàng đã mở cửa được nửa tháng, trên kệ để có vài vòng tay hạt châu không có những vật khác, trống rỗng, Quý Dữu liền nghĩ bỏ thêm vài vòng tay hạt châu vào để cửa hàng nhiều thêm hàng hóa . Chỉ là vừa tiến vào cửa hàng, Quý Dữu như cảm giác được sự kỳ quái.
Ở đây..
Tựa hồ xảy ra chút vấn đề gì, cụ thể là gì đây ?
Quý Dữu ngẩng đầu nhìn chung quanh bỗng nhiên vỗ mạnh vào đùi mình nói: " Sao cảm giác kỳ lạ thế ? Trước đây cô đã đặt mấy vòng tay hạt châu trên kệ, như thế nào tất cả đều không thấy . Kỳ quái a.... Chẳng lẽ toàn bộ được mua đi rồi ? không có khả năng a . "
Suy nghĩ một chút không có khả năng a . Quý Dữu dừng lại suy nghĩ trực tiếp mở ra cửa hàng vừa nhìn thấy liền rít lên .
Một tiếng rít lớn, Quý Dữu rất ngạc nhiên .
Cái này ...
Thật đúng là toàn bộ bán xong.
Thổ hào nào nha?
Quý Dữu quan sát cửa hàng, phát hiện trong của hàng của mình có tổng cộng 5 chiếc vòng tay tất cả đều làm từ hạt Thảo Quả , vì hạt Thảo Quả rất rẻ cùng cửa hàng cũng bị đánh giá không tốt khiến Quý Dữu cảm thấy vô cùng không vui . Bây giờ năm cái vòng tay toàn bộ không còn một mống. Quý Dữu rất tự tin vào tay nghề của mình nên đã định giá mỗi chiếc là 20 tín dụng sau khi cửa hàng mở cửa được vài ngày thì không có ai đến hoặc mua chúng ,cô đã giảm giá thành 10 tín dụng mỗi cái vòng tay, mỗi cái vòng tay cô phải tiêu ít nhất 2 giờ để đánh bóng nó, cô cho rằng đó là một giá rất hời, nhưng như người đánh giá đã nói , nguyên liệu của vòng tay này là hạt Thảo Quả vì vậy mức giá của cô ấy đơn giản là thái quá trong mắt người khác .....
Nhưng bây giờ thì sao ?
Toàn bộ .....toàn bộ bán xong.