Tiểu Thư Trong Đầu Tôi Nói Gì Thế - 8
Cập nhật lúc: 2025-05-10 12:47:37
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KroxNriOP
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 8: Tìm Về Cội Nguồn
Hành trình tìm về cội nguồn bắt đầu. Tô Yên Nhiên ngồi trên chiếc xe hơi sang trọng, hướng về vùng quê nghèo nơi mẹ cô đang sống ẩn dật. Lòng cô ngổn ngang những cảm xúc: hồi hộp, lo lắng, mong chờ, và cả một chút sợ hãi.
“Không biết mẹ sẽ phản ứng thế nào khi gặp mình? Bà có còn nhớ đến mình không? Liệu bà có tha thứ cho gia đình mình không?” Cô thầm tự hỏi.
Lục Cảnh Thâm ngồi bên cạnh, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, an ủi: "Đừng lo lắng quá. Mọi chuyện sẽ ổn thôi. Tôi tin rằng mẹ cô là một người tốt."
Tô Yên Nhiên gật đầu, cố gắng mỉm cười. “Em biết anh luôn ở bên cạnh em. Em sẽ không để anh thất vọng.” Cô nghĩ.
Sau nhiều giờ di chuyển, chiếc xe dừng lại trước một ngôi nhà tranh nhỏ, nằm giữa những cánh đồng lúa xanh mướt. Đây là nơi mẹ của Tô Yên Nhiên đang sống.
Tô Yên Nhiên bước xuống xe, hít một hơi thật sâu. Cô cảm thấy một luồng khí trong lành, mát mẻ tràn vào phổi, xoa dịu những căng thẳng trong lòng.
Cô tiến lại gần ngôi nhà, gõ cửa. Một lúc sau, cánh cửa từ từ mở ra.
Một người phụ nữ trung niên với khuôn mặt hiền hậu, mái tóc bạc phơ xuất hiện trước mặt cô. Người phụ nữ này có đôi mắt sáng và nụ cười ấm áp, khiến Tô Yên Nhiên cảm thấy một sự thân thuộc kỳ lạ.
"Cô tìm ai?" Người phụ nữ hỏi, giọng dịu dàng.
Tô Yên Nhiên nhìn người phụ nữ, nghẹn ngào nói: "Mẹ ơi..."
Người phụ nữ sững sờ, nhìn Tô Yên Nhiên với ánh mắt khó tin. Bà run rẩy đưa tay lên chạm vào khuôn mặt cô, như thể sợ rằng cô sẽ biến mất.
"Yên Nhiên...con gái của mẹ..." Bà thốt lên, giọng nghẹn ngào.
Hai mẹ con ôm nhau khóc nức nở. Bao nhiêu năm xa cách, bao nhiêu nỗi nhớ thương, dường như vỡ òa trong khoảnh khắc này.
Lục Cảnh Thâm đứng ở phía sau, chứng kiến cảnh tượng xúc động này, không khỏi cảm thấy nghẹn ngào. Anh biết rằng, đây là một khoảnh khắc quan trọng trong cuộc đời của Tô Yên Nhiên.
Sau một hồi lâu, hai mẹ con mới buông nhau ra. Mẹ của Tô Yên Nhiên mời cô và Lục Cảnh Thâm vào nhà.
Ngôi nhà tuy nhỏ nhưng rất sạch sẽ và ngăn nắp. Bên trong có một chiếc bàn gỗ cũ kỹ, vài chiếc ghế đẩu và một chiếc giường đơn giản. Trên tường treo một vài bức tranh phong cảnh và một tấm ảnh chụp Tô Yên Nhiên khi còn nhỏ.
Tô Yên Nhiên nhìn tấm ảnh, không khỏi cảm thấy xót xa. Cô biết rằng, mẹ cô luôn nhớ đến cô và giữ hình ảnh cô trong tim.
Hai mẹ con ngồi xuống bên chiếc bàn gỗ, bắt đầu trò chuyện. Tô Yên Nhiên kể cho mẹ nghe về cuộc sống của cô, về những khó khăn mà cô đã trải qua và về những thành công mà cô đã đạt được.
Mẹ của Tô Yên Nhiên lắng nghe cô một cách chăm chú, thỉnh thoảng lại gật đầu hoặc mỉm cười. Bà cảm thấy tự hào về cô con gái của mình, một cô gái mạnh mẽ, thông minh và đầy nghị lực.
Tô Yên Nhiên cũng hỏi mẹ về quá khứ của bà, về lý do tại sao bà lại rời bỏ gia đình.
Mẹ của Tô Yên Nhiên thở dài, kể lại câu chuyện đau lòng của mình. Bà nói rằng, bà đã bị gia đình nhà họ Tô ép buộc phải rời đi vì họ không muốn bà ở bên cạnh Tô Yên Nhiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-trong-dau-toi-noi-gi-the/8.html.]
"Họ nói rằng, mẹ là một người không xứng đáng với gia đình họ. Họ nói rằng, mẹ sẽ làm ảnh hưởng đến tương lai của con." Bà nói, giọng đau khổ.
Tô Yên Nhiên nắm c.h.ặ.t t.a.y mẹ, an ủi: "Mẹ đừng buồn nữa. Con biết tất cả rồi. Con hiểu rằng mẹ đã phải chịu đựng rất nhiều."
Mẹ của Tô Yên Nhiên ôm cô vào lòng, khóc nức nở. "Mẹ xin lỗi vì đã không thể ở bên cạnh con. Mẹ xin lỗi vì đã để con phải trải qua những khó khăn một mình."
Tô Yên Nhiên lắc đầu, nói: "Mẹ không có lỗi gì cả. Lỗi là do những người đã gây ra đau khổ cho mẹ. Con sẽ không bao giờ tha thứ cho họ."
Cô kể cho mẹ nghe về những gì cô đã làm để trả thù những kẻ đã làm tổn thương cô. Cô kể về việc cô đã vạch trần bộ mặt thật của Tô Mộng Dao, về việc cô đã đánh bại Lý Minh và về việc cô đã giành lại quyền lực trong công ty.
Mẹ của Tô Yên Nhiên nghe cô kể chuyện, không khỏi cảm thấy lo lắng. Bà sợ rằng, Tô Yên Nhiên sẽ bị cuốn vào vòng xoáy của hận thù và đánh mất đi bản chất tốt đẹp của mình.
"Con hãy cẩn thận. Đừng để lòng hận thù làm mờ mắt con. Hãy luôn giữ vững đạo đức và lương tâm của mình." Bà khuyên.
Tô Yên Nhiên gật đầu, hứa với mẹ rằng cô sẽ luôn nhớ lời bà dặn. “Em sẽ không để lòng hận thù chi phối cuộc sống của em. Em sẽ trả thù một cách thông minh và khôn ngoan.” Cô nghĩ.
Sau khi trò chuyện xong, Tô Yên Nhiên và Lục Cảnh Thâm ở lại nhà mẹ cô ăn cơm tối. Bữa cơm tuy đơn giản nhưng rất ấm cúng và hạnh phúc.
Tô Yên Nhiên cảm thấy như mình đã tìm lại được một phần quan trọng trong cuộc đời. Cô đã tìm lại được mẹ của mình và hiểu rõ hơn về quá khứ của gia đình mình.
Cô quyết định sẽ đưa mẹ về thành phố sống cùng cô. Cô muốn chăm sóc cho bà và bù đắp cho những năm tháng xa cách.
Mẹ của Tô Yên Nhiên ban đầu từ chối, bà nói rằng bà quen với cuộc sống ở vùng quê và không muốn thay đổi.
Nhưng Tô Yên Nhiên đã thuyết phục bà rằng, bà xứng đáng được hưởng một cuộc sống tốt đẹp hơn. Cô nói rằng, cô muốn có bà ở bên cạnh để chia sẻ những niềm vui và nỗi buồn trong cuộc sống.
Cuối cùng, mẹ của Tô Yên Nhiên cũng đồng ý. Bà quyết định rời bỏ vùng quê nơi bà đã sống ẩn dật bao nhiêu năm để về thành phố sống cùng con gái.
Tô Yên Nhiên cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Cô biết rằng, cuộc sống của cô sẽ thay đổi mãi mãi kể từ ngày hôm nay.
Cô đã tìm về cội nguồn của mình và tìm lại được tình yêu thương gia đình. Cô sẽ trân trọng những gì mình đang có và xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn cho bản thân và gia đình.
Trên đường trở về thành phố, Tô Yên Nhiên nhìn ra ngoài cửa sổ, mỉm cười. Cô cảm thấy một sức mạnh mới đang trỗi dậy trong lòng.
Cô sẽ không bao giờ khuất phục trước bất kỳ khó khăn nào. Cô sẽ tiếp tục chiến đấu cho những gì mình tin là đúng.
Cô sẽ trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ, thành công và hạnh phúc.
Và cô sẽ không bao giờ quên cội nguồn của mình.